- Nhân loại, ngươi sao thế? Ngươi đang hành động kỳ quặc đấy!
Cale không thể nói gì dù giọng nói của Raon đã lấp đầy đầu cậu.
Mình bị phát hiện rồi.
Hình như Choi Han đã đoán ra mọi chuyện.
Chỉ riêng việc cậu ta đề cập đến bạn của cháu trai cũng đủ thấy cậu ta biết về Choi Jung Soo và Kim Rok Soo. Hơn nữa, cậu ta cũng có thể đoán được Kim Rok Soo cũng chính là Cale hiện tại.
Không, không phải là cậu ta đoán được, mà là chắc chắn.
"... Haha."
Cale bắt đầu cười ngượng ngùng, từ từ né tránh ánh mắt của Choi Han.
Bàaaaang! Bàaaaang!
Những tia sét lửa của Keo kiệt đang tiếp tục thanh tẩy Tử mana và biến nó thành đống tro tàn màu vàng hồng như đã từng xảy ra.
Những tia sét lửa và tro màu vàng hồng.
Sự kết hợp của điều này trông rất đẹp khi đứng quan sát từ xa.
Tuy nhiên, nó đã khiến những người xung quanh bỏ chạy vì sợ hãi cái chết, mặc dù những người ở trung tâm không ở trong tình huống để ý những gì đang xảy ra.
Choi Han bắt đầu nói.
"... Kim Rok Soo."
Choi Han hờ hững nói cái tên khiến Cale nhìn về phía một ngọn núi phía xa. Tất nhiên, những thứ duy nhất cậu có thể nhìn thấy là những tia sét lửa đang cản tầm nhìn của mình.
Chất lỏng màu đen biến mất cũng ở đó.
Choi Han chỉ lặng lẽ quan sát Cale.
... Kim Rok Soo.
Choi Han lặp lại cái tên đó trong dầu mình một lần nữa.
Sau đó, cậu đã cố gắng ghép hình ảnh Cale và Kim Rok Soo lại với nhau.
Trong thời gian là Choi Jung Soo...
Cậu đã gặp rất nhiều người khi theo dõi những ký ức của Choi Jung Soo trong giấc mơ của mình.
Choi Han đã không nghĩ nhiều về điều đó khi gặp Kim Rok Soo trong giấc mơ. Tuy nhiên, Choi Han thông minh nhận ra Kim Rok Soo đã khiến cậu nhớ đến một người ngay khi vừa tỉnh dậy.
Không, họ hoàn toàn giống nhau.
Người đó là Cale Henituse.
Cách nói chuyện.
Nét mặt.
Tính cách.
Nhưng quan trọng nhất...
Cậu phải trả tiền cho bữa ăn của mình.
Những điều Kim Rok Soo đã nói trong giấc mơ...
Ước mơ của tôi là trở thành một kẻ lười biếng. Một kẻ lười biếng giàu có. Nếu điều đó là khó, chỉ cần một người lười biếng bình thường cũng được. Hiểu rồi chứ?
Những lời nói đó trùng lặp với những lời của người đó.
Cậu cũng đã thấy cả Kim Rok Soo và Cale Henituse sử dụng khả năng Ghi chép như thế nào.
Cậu cũng thấy cách họ ho ra máu hoặc kết thúc bằng cách đau đớn sau khi sử dụng khả năng của mình.
Cuối cùng, cuộc trò chuyện mà cậu nhìn thấy trong ký ức của Choi Jung Soo...
Choi Jung Soo đã trò chuyện với đồng đội của mình trong một khoảng thời gian hòa bình ngắn ngủi.
Anh đang đọc một cuốn tiểu thuyết giả tưởng nữa sao?
Thật không may, lần này không phải vậy.
Hả? Nó thực sự không phải là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng. Thật hiếm khi anh có thể đọc những thứ khác đấy.
Này, tôi đây cũng thường xuyên đọc những thể loại khác đấy.
Choi Jung Soo mỉm cười với tiền bối của mình trước khi chạm mắt với Kim Rok Soo, người bên cạnh cậu.
Này, trông tôi có thông minh không?
Kim Rok Soo chỉ lắc đầu nghiêng về phía Choi Jung Soo.
E hèm.
Choi Jung Soo không quan tâm đến phản ứng của Kim Rok Soo khi tiếp tục nói.
Gia đình tôi nghiên cứu về kiếm thuật và võ thuật cổ từ bao đời nay. Vì khả năng của tôi cũng liên quan đến kiếm, nên tôi đã nghĩ đến việc tạo ra một kiếm kỹ mới phù hợp với thế giới hiện đại! Thật tuyệt phải không? A, tôi có thể cảm thấy mình tuyệt vời ra sao.
...Haaa.
Kim Rok Soo đã thở dài rồi nhìn vào cuốn sách trên tay Choi Jung Soo.
Việc tạo ra kiếm kỹ của cậu có liên quan gì đến một cuốn sách về tiếng Hàn thuần túy?
Nó rất quan trọng! Này, cái tên là tất cả! Nhìn kìa, nhìn kìa, có rất nhiều từ thuần Hàn tuyệt vời!
Choi Jung Soo mở sách. Sau đó cậu mỉm cười khi nhìn vào một từ trên trang mà cậu đã mở ra.
Ồ, xem này, có một từ tuyệt vời ngay khi tôi mở nó ra đó! Tôi sẽ sử dụng những từ thuần tiếng Hàn tuyệt vời của chúng ta để đặt tên cho kiếm thuật của mình. Trở nên thật ngầu là tốt nhất! Hahahaha!
Trang đó có các từ thuần Hàn bắt đầu bằng ㄹ và ㅁ. (2 phụ âm tiếng Hàn)
Choi Han nhìn thấy vì Choi Jung Soo đã nhìn thấy nó.
Hai chữ hiện rõ trên trang giấy.
Raon và Miru.
Con Rồng vui vẻ.
Choi Han! Ta thích nhất cái tên của mình và nó thật tuyệt! Raon Miru! Ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh!
Cậu nhớ lại Rồng đen đã hạnh phúc như thế nào khi được Cale đặt tên cho mình.
Choi Han không biết Raon là một từ thuần Hàn trước khi nhìn thấy nó.
Tuy nhiên, Choi Han đã nhận ra sau khi tất cả thông tin thu thập được trong đầu.
Kim Rok Soo và Cale Henituse có thể là cùng một người.
Ý nghĩ đó khiến cậu ngập tràn trong tất cả các cung bậc cảm xúc.
Bất ngờ, tức giận, hạnh phúc, buồn bã và vui sướng.
Choi Han chưa bao giờ cảm thấy nhiều cảm xúc lấn át cậu như trong khoảng thời gian ngắn thức dậy và dịch chuyển đến đây.
Tay Choi Han hướng tới bao kiếm của mình.
Cậu chạm vào thanh kiếm mà Cale đã đưa cho mình.
Cậu nắm chặt lấy bao kiếm.
Có một suy nghĩ ập đến trong đầu cậu qua tất cả những cảm xúc đó...
Nó bất ngờ ập đến.
Đó là một ý nghĩ thực sự chợt nảy ra trong đầu.
Cale-nim...
Cậu ta đến đây theo lựa chọn như Choi Jung Soo có thể đã làm sao? Nếu không, làm thế nào mà cậu ta lại đến đây?
Thần Chết đã cho Choi Jung Soo lựa chọn đến thế giới này.
Cale-nim, Kim Rok Soo có lựa chọn tương tự không?
Hay Cale-nim đến đây một cách tình cờ như mình?
Choi Han tiếp tục suy nghĩ mà không nói gì.
Cạch. Cạch.
Đôi mắt cậu chìm sâu vào suy nghĩ khi cậu chạm vào bao kiếm.
Chết tiệt!
Hành động của Choi Han khiến Cale sợ hãi.
Cạch. Cạch.
Mỗi lần Choi Han chạm vào bao kiếm của mình với ánh mắt sâu thẳm...
Thình thịch. Thình thịch. Thình thịch.
Trái tim Cale đập loạn xạ. Đôi vai của Cale vô tình hơi co về phía trước vì sợ hãi.
Cậu bắt đầu suy nghĩ.
Tên này định đánh mình bằng bao kiếm à?
Tại sao ngài lại lừa tôi? Hả? Tại sao ngài lại không nói bất cứ điều gì với tôi? Một tên khốn chết tiệt trẻ hơn tôi rất nhiều! Ngài lừa tôi suốt thời gian qua khi bản thân lại chính là bạn của cháu tôi? Hả?
Cậu ta sẽ nói điều tương tự như thế và đập mình?
- Cả nhân loại và Choi Han đều hành động kỳ lạ!
Lời nói của Raon không hề lọt vào tai Cale.
Cale đang nhìn vào những ngọn lửa và thường xuyên nhìn vào bao kiếm của Choi Han.
... A, chết tiệt, mình sẽ phải nhắm mắt lại và để cậu ta đánh mình sao?
Cale bắt đầu tự hỏi xem phải làm gì.
Bỗng,
[... Ta đang làm việc chăm chỉ để thanh tẩy Tử mana.]
"Cale-nim."
Cale phớt lờ lời nói của Keo kiệt sau khi nghe thấy giọng nói của Keo kiệt và Choi Han cùng lúc.
Tốt hơn là ông ta nên làm tốt nhiệm vụ thanh tẩy sau khi ngốn hết số tiền đó.
"...Hả? Sao?"
Cậu lúng túng hỏi ngược lại.
-... Nhân loại, ngươi định lừa đảo Choi Han à? Tại sao ngươi lại hành xử kỳ quặc và bày ra vẻ mặt tốt đẹp giả tạo như vậy? Kỳ lạ lắm đó! Đừng lừa đảo Choi Han! Ngươi có thể sử dụng nó trên White Star!
Mình đang cố lừa cậu ta đến chết!
Khóe môi Cale khẽ run lên sau khi nghe những lời bình luận của Raon.
Cậu nghe thấy giọng nói điềm tĩnh của Choi Han ngay lúc đó.
"Kimchi, mì ramen, thịt heo ba chỉ, bánh kếp hành lá, tempura chay."
"...Hả?"
Cale ngơ ngác, vô thức đáp.
Không thể tránh được phản xạ tự nhiên.
"Cậu không muốn ăn lại những món đó sao? Hình như trước đó cậu đã từng ăn rất nhiều."
"Hả?"
"Tương ớt truyền thống, tương đậu lên men hầm, chân giò lợn jokbal. (Các món ăn Hàn Quốc khác nhau.) Cậu không thèm chúng sao?"
Choi Han mỉm cười khi nhẹ nhàng hỏi, và Cale ngây ngô trả lời.
"...Tất nhiên muốn?"
Ai lại không muốn chứ?
Cho dù từ khi đến đâu, cậu chưa từng được ăn lại, ai lại không muốn ăn những thứ mà họ đã ăn từ nhỏ đến lớn nhưng đã không được thưởng thức trong vài năm chứ?
Cale nhìn về phía Choi Han với vẻ mặt như đang hỏi tại sao lại hỏi một câu hỏi kỳ cục như vậy.
"Ha, hahahaha-"
Choi Han bắt đầu cười.
Sau đó đột nhiên ngừng cười.
"Có vẻ như chúng ta cần có một cuộc trò chuyện dài và sâu sắc một mình ở một nơi yên tĩnh rồi."
Choi Han đang nói một cách nhẹ nhàng, nhưng Cale trở nên sợ hãi.
Cạch.
Đó là bởi vì Choi Han vẫn đang chạm vào bao kiếm khi nói như vậy mà không có một chút nụ cười nào trên khuôn mặt đó.
Choi Han nhìn Cale chằm chằm một lúc, tiếp tục nói.
"Cậu sẽ thành thật nói cho tôi mọi thứ chứ?"
Cale thậm chí không do dự một giây nào khi trả lời.
"Tại sao lại hỏi một câu hỏi rõ ràng như vậy?"
Làm sao cậu lại có thể che giấu bất cứ điều gì khi có vẻ như Choi Han đã đoán ra mọi thứ?
Choi Han cười khúc khích trước Cale càu nhàu.
"Có điều tôi muốn hỏi ngay bây giờ. Như vậy có ổn không?"
Cale gật đầu.
Choi Han mở miệng nói.
Bàaaaang!
Tuy nhiên, không thể nói được.
Cale quay đầu lại.
Bàaaaang! Bang! Bàaaaang!
Một sức mạnh vô hình đang phá hủy những tia sét lửa và đường đi của lửa mỗi khi Dorph đấm.
Cây cột đỏ rực lửa đang dần bị phá vỡ, và họ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Dorph.
"Không thể để cậu đốt hết số Tử mana quý giá đó được."
Dorph mỉm cười với vẻ mặt thoải mái và Cale có thể nhìn thấy mặt đất phía sau Dorph.
"Tên khốn này!"
Hannah tung ra một cuộc tấn công aura khác về phía sau của Dorph.
Cale có thể thấy Hannah bị thương nhẹ khắp người.
"Ôi trời, thật tràn đầy năng lượng làm sao."
Dorph hờ hững vung nắm đấm về phía sau.
Bàaaaaang!
"Ugh!"
Hannah hầu như không thể chống đỡ trước đòn tấn công vô hình của Dorph bằng mặt kiếm của cô ấy. Tuy nhiên, cơ thể của cô đã bị đánh bay trở lại mái của tòa tháp.
Bùm!
Hannah đã cố gắng hạ xuống bằng cả hai chân.
"Tôi sẽ giết tên khốn đó!"
Sau đó, cô hét về phía Cale, người có thể nhìn thấy qua cột lửa mà Dorph đang phá vỡ.
"Hehe, thực sự là một kiếm sĩ đam mê."
Dorph cười khúc khích rồi bắt