- Nhân loại, ngươi có sao không?
Cale có thể nhìn thấy Rồng đen vẫn đang nói chuyện trong đầu cậu mặc dù nó không còn tàng hình nữa. Đứa trẻ thông minh đang thể hiện lo lắng của mình theo cách này để kẻ thù không thể nghe thấy.
Thịch. Thịch. Thịch.
Cale có thể cảm thấy tim mình đập loạn xạ.
Bộp!
Cậu đạp xuống đất. Cả người phóng về phía trước. Sau đó bắt đầu thì thầm.
"Biến mất."
Soạt-
Gió lại bao quanh Cale và cậu lao về phía kẻ thù trước mặt như một cơn gió lớn.
"...Tuyệt vời."
Dorph ngạc nhiên khi nhìn Cale đang đến gần. Cậu lướt qua khuôn mặt hiện ra khỏi bóng tối vì ánh sáng từ những golem đang cháy.
"Nhưng vẫn chưa."
Hai tay của cậu mỗi bên tạo ra những ngọn giáo lớn và ném chúng ra ngoài.
Bàaaaaang!
Hai ngọn giáo dài tạo hình chữ X đâm vào sét lửa.
Rắc rắc, rắc rắc.
Hai ngọn giáo và sét lửa trông như sẵn sàng nuốt chửng lẫn nhau khi không bên nào rút lui.
Dorph có thể nhìn thấy Cale lướt qua những ngọn giáo đang tiếp tục ho ra máu.
"Khụ."
"Cậu sẽ chết nếu cứ ho ra máu như vậy. Như vậy có ổn không thế?"
Tuy nhiên, Dorph có thể nhìn thấy con người đó đang mỉm cười khi vẫntiếp tục ho ra máu, và sau đó...
"Ugh!"
Cơ thể của Dorph bắt đầu run rẩy. Hắn cảm thấy có kẻ tấn công mình bên cạnh. Hắn khẩn trương quay đầu lại nhưng không thấy gì.
"Ah."
Dorph bị Cale thú hút sự chú ý, người được bao quanh bởi gió và lửa lạ lùng mà trong giây lát đã quên mất vẫn còn kẻ khác gần đó.
Sau đó, Dorph nhìn thấy Rồng đen đang từ từ lộ diện trên không trung bên hông hắn. Hắn đã nhìn thẳng vào mắt Rồng.
Một khi Rồng đen cũng cười giống như Cale Henituse...
"Nâng lên."
Hắn nghe thấy giọng nói của Cale Henituse. Dorph bối rối và nhanh chóng chỉnh lại tư thế của mình để chuẩn bị cho bất kỳ cuộc tấn công nào.
Rồng đen và sét lửa. Cả hai đều không phải là một đối thủ dễ dàng. Tuy nhiên, lẽ ra hắn nên chú ý hơn đến ý của Cale Nâng lên.
"...Chết tiệt..."
Dorph bắt đầu cau mày.
Cale Henituse đang bay lên. Hắn cũng có thể nhìn thấy gió và lửa đang bao quanh cơ thể của Cale và từ từ lớn hơn.
...... Bức tường đen!
Cale Henituse không nhắm tới Dorph. Sau khi chăm sóc lũ golem, cậu đang nhắm đến bức tường đen. Cậu cần phải xoá xổ nó để có thể sử dụng lại được sức mạnh cổ đại của mình và làm cho khả năng của Raon và Choi Han trở lại bình thường.
Ngọn giáo biến mất khỏi tay Dorph. Sau đó, một màu đen khác lại tập trung trong tay hắn.
Bàaaaang!
"Ugh!"
Tuy nhiên, cơ thể của Dorph lại bắt đầu run rẩy. Hắn nhìn sang cạnh. Mana đen của Rồng con đang hướng thẳng về phía hắn.
"Ngươi không được phép đi."
Mana đen của Raon bắt đầu bao trùm Dorph. Dorph đã chuẩn bị cho vụ nổ sẽ sớm xảy ra.
Oooooo-
Hiện diện màu đen tập trung xung quanh hắn. Mana đen của Raon và hiện diện đen của Dorph chạm trán nhau.
"Chết tiệt!"
Dorph bắt đầu cau mày.
Mana của Raon không phát nổ. Chúng giống như bùn khi cố gắng trói chân Dorph.
Mana đen đang tác động vào khu vực xung quanh Dorph khiến hắn không thể bỏ chạy. Dorph cau mày nhìn Raon.
"Ngươi đang cố gắng trói ta!"
Raon bắt đầu mỉm cười.
"Nhân loại của bọn ta cần phải làm theo ý mình. Đó là những gì ta muốn để xảy ra. Ngươi không được đi đâu cả!"
"Những tên chết tiệt này......!"
Dorph cố gắng di chuyển đôi chân.
Thật không may, mana đen nhớp nháp đã bao phủ đến mắt cá chân của hắn, làm cho hắn không thể di chuyển. Hắn giật mình ngẩng đầu nhìn lên.
Ào-
Cale đang tiếp tục bay lên. Sét lửa xung quanh cậu giờ càng sáng hơn. Giống như cậu đang trở thành một người làm từ sét lửa và từ mặt đất vọt lên để xuyên qua bức tường đen.
"Ugh!"
Dorph bắt đầu bối rối. Giờ thì lượng mana đen đã lên đến thắt lưng của hắn.
"Làm thế nào ngươi có thể tập trung được nhiều mana nhanh như vậy bên dưới bức tường đen......?!"
Hắn giận dữ nhìn Raon. Raon khịt mũi trước ánh mắt đó và hét lại.
"Đó là bởi vì ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh!"
Raon sau đó cũng nhìn trộm Cale.
Con người yếu ớt bị bao vây bởi một cơn gió lửa vẫn tiếp tục ho ra máu ở phía xa. Nó lo lắng Cale có thể chết vì mất nhiều máu.
"Ke."
Đó là thời điểm đó.
"Kekeke, kahahahahaha!"
Raon quay đầu lại. Dorph đang cười lớn ngay cả khi mana đen đang bao phủ khắp cơ thể hắn. Raon thành thật hỏi.
"Này Sư tử. Ngươi phát điên sao?"
"Hahahaha, mmph, keke, kahahahaha!"
Raon nhìn về phía Dorph, người chỉ tiếp tục cười như đang nhìn một con sư tử điên. Dorph tiếp tục cười khi quan sát Raon.
Cuối cùng hắn cũng dừng lại sau một lúc và bắt đầu nói.
"Thật ngu ngốc."
Hắn không còn cười nữa.
"Cậu nghĩ có thể phá hủy bức tường đen bằng lửa và gió đó không?"
Dorph nhìn xuống lượng mana đã lên đến ngực của mình và bắt đầu di chuyển cánh tay của mình.
Bộp.
Mana của Raon dễ dàng rơi khỏi tay Dorph như bùn khô.
"Ngay cả khi ngươi có thể gom mana nhanh chóng như vậy, nhưng tốc độ này không là gì cả."
"... Làm sao?"
Raon kinh ngạc nhìn về phía Dorph.
"Ngươi hỏi ta đã làm điều đó như thế nào sao?"
Dorph bình tĩnh đáp lại khi mana của Raon dễ dàng biến mất mỗi khi Dorph cử động cánh tay hoặc cơ thể.
Người đàn ông trung niên trông yếu ớt bắt đầu mỉm cười.
"Ta, là người mạnh nhất dưới bức tường đó."
Oooooong-
Một tiếng động kỳ lạ bắt đầu phát ra từ cơ thể Dorph và vai bắt đầu nóng lên.
Xìiiii- Xìiiii-
Hơi nước bắt đầu bốc lên từ vai hắn.
"Hehe, ta là bóng tối và cái chết."
Đôi mắt xanh đậm của Rồng con có thể nhìn thấy Dorph bắt đầu to hơn.
Rắc, rắc.
Nó có thể nhìn thấy sự xuất hiện của một con Sư tử trong trạng thái [Cuồng nộ]. Khác với khi cậu bé Sói Lock bước vào quá trình [Cuồng nộ]. Raon lùi lại một bước.
Rắc!
Cơ thể của Dorph to lớn một cách kỳ lạ. Biểu cảm cũng trở nên tàn nhẫn hơn.
Rầm.
Mặt đất rung chuyển mỗi khi Dorph cất bước. Dorph bắt đầu đi từng bước về phía Raon.
Roẹtttttt.
Quần áo rách toạc vì không thể nào chịu đựng được cơ thể to lớn. Người đàn ông trung niên yếu ớt đã biến mất và thay vào đó là một con thú hoang to lớn với đôi mắt phát ra ánh sáng.
"Rồng con, ngươi đã bao giờ nhìn thấy một Tinh linh đã chết chưa?"
Bộp.
Đôi cánh của Raon chạm vào một cái cây. Dorph đang đứng trước mặt nó.
Xìiiiiii.
Hơi nước nóng tiếp tục bốc lên từ cơ thể Dorph khi Vua Sư Tử bất ngờ hỏi Rồng con.
"Vậy thì ăn một con thì sao?"
Raon mở mắt to và nhanh chóng cúi đầu xuống. Dorph theo dõi hành động của Raon và bắt đầu thì thầm.
"Nó rất ngon."
Ooooooo-
Một mảng đen lớn bắt đầu tập trung xung quanh cánh tay to lớn của hắn nhìn rất kinh khủng vì những cơ và tĩnh mạch nổi lên.
"Rồng con, ngươi có thể là Rồng, nhưng ngươi vẫn là một đứa trẻ sống chưa đến 10 năm. Ta là một tồn tại đã trở nên đặc biệt sau khi sống hàng trăm năm. Ngươi không thể địch lại thời gian, độc nhất vô nhị. Ta tò mò muốn biết mùi vị của một con Rồng con là như thế nào."
Hiện diện màu đen biến thành một quả cầu và bàn tay hung ác nắm lấy nó rồi từ từ tiến về phía Raon. Dorph mỉm cười.
"Bóng tối và cái chết không có hình dạng nhất định. Gió và lửa không thể tiêu diệt chúng. Chỉ có Chúa thượng và ta có thể xử lý chúng."
"Ta biết."
Hả?
Dorph bối rối sau khi nghe thấy giọng thì thầm đó. Khi nắm đấm hướng về Raon hơi khựng lại...
"Ta đã nói với ngươi rồi."
Rồng con ngẩng đầu. Nó đang mỉm cười.
"Ta là Raon Miru vĩ đại và dũng mãnh."
Aa.
Dorph cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn nhanh chóng quay đầu lại.
Raon đã lui vào một chỗ có nhiều cây. Đó là một phần của khu rừng, nơi có rất nhiều bóng tối. Đây là một nơi vẫn còn tối, không giống như những khu vực mà lũ golem đang tung hoành. Đó là lý do tại sao Dorph có thể tự do hành động hơn ở đây. Tuy nhiên, Raon đã che giấu sức mạnh của mình bên trong bóng tối đó.
Những chiếc lá, ngọn cỏ... Mana đen của Raon vốn giấu dưới những cái bóng nhỏ bé này đã đột ngột bao vây Dorph. Dorph và Raon nhìn thẳng vào nhau.
"Ta là một con Rồng vĩ đại và dũng mãnh, người biết cách sử dụng ngay lập tức những thứ đã học được."
Raon đang cười rạng rỡ.
"Bằng cách xem ta thực hiện!"
A.
Dorph không thể nói hết câu của mình. Mana đen tiếp tục lao về phía hắn.
"Nhân tiện, này Sư tử."
Dorph có thể nghe thấy Raon gọi mình khi thứ mana đen cực kỳ tinh khiết này không thể so sánh với thứ mana như bùn trước đó bắt đầu trói buộc hắn.
"Bọn ta không hề có ý cố gắng phá hủy bức tường đen."
...Hả?
Một hồi chuông báo động vang lên trong đầu Dorph. Cuối cùng thì hắn cũng hiểu được hành động của Raon và Cale.
"Dorph, trông ngươi thật buồn cười."
Khi hắn nhận ra giọng của Vua Gấu...
"Con Rồng đó khá mạnh."
Khi Vua Gấu, người đang chiến đấu với Choi Han đã trốn thoát và ném một ngọn giáo ánh sáng về phía Raon để giúp Dorph và chạy tới... Dorph bắt đầu hét lên.
"Không! Đừng đến!"
Bàaaaang!
Dorph vừa hét vừa cố gắng hết sức để phá huỷ mana đen đang trói hắn. Mana đen này khó phá huỷ hơn trước rất nhiều, khiến Dorph không thể di chuyển được. Hắn tiếp tục hét về phía Vua Gấu khi cố gắng hết sức để thoát.
"Sayeru! Không được đến đây!"
...Hả?
Vua Gấu Sayeru bối rối khi chạy đến.
"Aa!"
Hắn nhanh chóng thay đổi hướng của ngọn giáo và ngọn giáo ánh sáng đã đến đích.
Bàaaaaang!
Một tiếng nổ vang lên nhưng Vua Gấu Sayeru đã cắn chặt môi.
"Chết tiệt!"
Hắn có thể thấy Choi Han đang bay lên không trung. Raon cũng đã tiếp cận hắn.
"Chúng đang nhắm đến phi thuyền!"
Đồng thời, cả hai có thể nhìn thấy cơn lốc màu đỏ đã dừng lại ở trung tâm của những phi thuyền đang lơ lửng dưới bức tường đen. Đó là Cale Henituse. Choi Han và Raon nhanh chóng đến gần Cale.
"Tất cả các ngươi, tránh ra! Bay lên!"
Sayeru khẩn trương lấy một thiết bị liên lạc trong túi ra và những phi