Choi Han nhẹ nhàng đáp lại.
"Vâng, Cale-nim, hắn sẽ nghĩ rằng đó là tôi."
Choi Han là một kiếm sĩ đột nhiên xuất hiện ở thế giới này và trông giống với Choi Jung Gun, Sát Long nhân đầu tiên, Nelan Barrow.
White Star thông minh tuyệt vời sẽ không nghĩ đó là một người như Cale hoặc những người khác có lai lịch hoàn chỉnh. Hắn chắc chắn sẽ nghi ngờ Choi Han, người có quá khứ là một bí ẩn. (Ở đây tức là Cale và những người khác đều và đã có ở thế giới này, do cha mẹ sinh ra, lớn lên và có nhiều người chứng kiến quá trình đó.)
"Nhưng Cale-nim."
Tuy nhiên, người viết lời nhắn là Cale chứ không phải Choi Han.
"Hả?"
"Cậu đã viết gì trên giấy?"
Cale nhìn theo bóng lưng của Choi Han và hỏi ngược lại.
"A, ngươi không thấy sao?"
"Không, không có."
Tờ giấy mà Cale đã cố tình ghi lên những dòng chữ giả với dấu vết cổ xưa do Hầu tước Taylor Stan tạo ra. Choi Han đã bận rộn và không thể xem những gì cậu đã viết.
"Hehe."
Choi Han có thể thấy Raon đột nhiên bỏ tàng hình và xuất hiện trước mặt mình với một nụ cười. Sau đó cậu nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Cale sau lưng.
"Ta đã viết bất cứ điều gì Raon bảo ta viết."
Raon?
Choi Han tỏ vẻ bối rối. Cậu không nghĩ những dòng chữ trong đó sẽ bình thường dựa trên cách Raon cười. Choi Han thận trọng hỏi Raon.
"Raon, nhóc đã bảo cậu ấy viết gì thế?"
Sau đó cậu có thể nhìn thấy Rồng sáu tuổi ưỡn cái bụng tròn vo của mình và tự tin hét lên. Giọng nói Rồng con có vẻ phấn khích.
"White Star, ngươi là đồ khốn ngu ngốc!"
"A."
Choi Han thở hắt ra. Raon tiếp tục nói.
"Ngươi là đồ ngốc đáng ghét nhất thế giới! Ngươi đã bị lừa, đồ ngu ngốc! Ngươi không thể đọc được những cái này đúng không? Ta, Raon Miru, vĩ đại và dũng mãnh, sẽ học tiếng Hàn và có thể đọc và viết nó ngay lập tức! Đồ ngu ngốc!"
"... Nhóc bảo cậu ấy viết những lời đó?"
"Đúng rồi! Choi Han mạnh mẽ lên! "
Choi Han bắt đầu cười khúc khích. White Star chắc chắn sẽ đến tìm cậu với tờ giấy đó, hỏi cậu có đọc được những dòng này không và yêu cầu cậu đọc nó và giải mã nó cho hắn.
Choi Han cảm thấy phấn khích lạ thường khi nghĩ đến việc đọc tờ giấy đó cho hắn nghe vào lúc đó.
"Thiếu gia ......?"
Đại dương phía bắc giờ yên lặng khi các thuộc hạ của White Star đều đã dịch chuyển ra xa. Mọi người đang hướng về Choi Han, Raon và Cale.
"Tại sao-"
Witira ngạc nhiên nhìn về phía Cale rồi chuyển ánh nhìn sang Choi Han.
"Thiếu gia, không phải những gì cậu cần làm là trốn và thu mình lại sao? Vậy tại sao cậu lại ở đây trên lưng cậu ta? Cậu bị thương sao?"
"À, cái đó."
Nhóc Rồng sáu tuổi đã cắt lời Choi Han và phấn khích trả lời!
"Này Cá voi! Đôi chân của nhân loại yếu ớt này bị tê sau khi cúi xuống quá lâu đó! Đó là lý do tại sao hắn đã yêu cầu Choi Han cõng mình! Nhân loại yếu đuối thật là vô cùng yếu đuối."
"A."
Raon tàng hình lại khi nó nhìn thấy Witira hít sâu và Cale bị bỏ qua, cảm nhận một cảm giác khó tả kỳ lạ, khó diễn tả. Witira đang nhìn cậu giống như cậu là một tờ giấy ướt có thể xé rách bất cứ lúc nào.
"Choi Han, để ta xuống."
Cale cố gắng rời khỏi lưng Choi Han để thoát khỏi sự khó chịu đó.
"Thiếu gia, xin đừng quá cố gắng."
- Đúng rồi! Nhân loại, đừng làm quá lên nữa! Ở yên đó đi!
Witira và Raon đã ngăn cản Cale xuống. Những hành động đó khiến Cale cảm thấy tệ hơn và còn muốn khiến cậu tuột xuống khỏi lưng Choi Han nhanh hơn. Witira, người có trang phục chiến đấu đã nhăn nhúm nhiều chỗ sau trận chiến vừa rồi, lo lắng nhìn Cale. Cô ấy dường như đang xác nhận liệu cậu có thể đứng vững được hay không.
Cale thở dài và bắt đầu nói.
"Tôi khỏe. Tôi- "
"Cale-nim."
"Aigoo."
Cale giật mình quay lại khi có tiếng thì thầm bất ngờ sau lưng mình. Clopeh đang đứng đó, và một nụ cười tôn kính trên khuôn mặt.
"Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình. Vở kịch này đến giờ đã kết thúc."
Ánh mắt phấn khích ấy tập trung vào Cale.
"Thật là vui."
"...Được chứ."
Cale chỉ có thể gật đầu sau khi không nói nên lời trước biểu hiện của Clopeh.
- Nhân loại, ngươi thực sự không nên chơi với tên Clopeh điên rồ đó. Nhân loại, ngươi có hiểu không?
Cậu hoàn toàn không quan tâm đến những lời nhận xét của Raon và nhìn xung quanh. Cá voi, cá voi, động vật biển và các thành viên của Đoàn Kỵ sĩ Wyvern đang nhanh chóng lo các vấn đề còn lại.
"Đúng như đã đoán, những tên đó đã bỏ lại quân của mình."
Những thành viên thủy thủ đoàn điều khiển tàu của White Star đến sông băng đang sợ hãi nhìn xung quanh trong khi bị Cá voi hộ tống.
"Hắn luôn như vậy."
Choi Han chua xót cười khi nhìn cảnh tượng khi đứng cạnh Cale. White Star chỉ mang theo Sayeru, hắc pháp sư, những kỵ sĩ và những người khác có ích cho các trận chiến sau này. Hắn không cảm thấy dễ chịu khi nhìn các thành viên khác đang sợ hãi mặc dù cảnh tượng này vẫn giống như mọi khi. Những thành viên đó là kẻ thù, nhưng cậu vẫn cảm thấy đáng thương.
Tuy nhiên, có một người lạnh lùng, không giống như Choi Han.
"Tôi sẽ xác minh xem có gián điệp hoặc cá nhân khả nghi nào trong số đó không và giam giữ họ trong lâu đài Paerun cho đến khi mọi việc hoàn tất."
Người đó là Clopeh. Choi Han nhìn về phía Clopeh, người có vẻ mặt bình tĩnh và lạnh lùng tính toán những việc cần làm với ánh mắt kỳ quặc. Người này thật khó để biết liệu anh ta có bình thường hay không và liệu có đứng về phía họ hay là kẻ thù.
Choi Han đã chạm mắt với Clopeh.
Clopeh mỉm cười một cách tự nhiên và bắt đầu nói chuyện với Cale, người đang đứng cạnh Choi Han.
"Cale-nim."
"Chuyện gì?"
Cale đang nhìn Clopeh.
"Tôi sẽ lan truyền tin đồn chúng tôi đã đánh bại ma quỷ, chúng tôi đã thoát khỏi thảm họa trên vùng đất này."
Nhưng cậu dần dần cau mày sau khi nghe những gì Clopeh nói tiếp theo. Tên khốn điên thông minh này vẫn tiếp tục nói bất chấp những thay đổi trên biểu hiện của Cale.
"Nó sẽ tạo ra một bức tranh tuyệt vời khi chúng tôi thêm phần này vào những tin đồn mà chúng tôi đã lan truyền. Đoàn Kỵ sĩ Wyvern trong truyền thuyết của phía Bắc đã xuất hiện trở lại trên đại lục, chiến đấu cùng với Cá voi để đánh bại ác quỷ mang tên White Star, kẻ đã cố gắng hãm hại đại dương lần này."
Hãm hại? Chiến đấu cùng với Cá voi?
Witira kinh ngạc nhìn về phía Clopeh.
Điều này hoàn toàn khác với sự thật. Thực tế, Clopeh là người đã rơi xuống nước mà không thể chiến đấu được chút nào sau khi mất Wyvern của mình.
Cô sửng sốt nhưng vẫn im lặng khi nhìn Clopeh tiếp tục nói với ánh mắt đầy suy tư.
"Witira-nim, sau đó người dân phía Bắc sẽ coi White Star là ác quỷ, một ác quỷ cực kỳ mạnh mẽ nhưng vẫn có thể đánh bại. Họ cũng sẽ nghĩ phía Bắc và tộc Cá voi có mối quan hệ tốt đẹp với nhau, coi sẽ tộc Cá voi là một sự tồn tại mạnh mẽ và đáng tin cậy."
"... Cậu muốn làm gì cũng được."
Witira không muốn nói nhiều lời với người này nữa.
Nghe có vẻ như nó cũng có lợi cho tộc Cá voi, tuy nhiên, loài người này có cách khiến mọi thứ nghe thật kỳ quặc.
"Cale-nim, tôi đã có thể viết nên truyền thuyết của phía Bắc, nhờ vào ngài cả."
"Haaaa."
Witira chỉ có thể thở dài sau khi nghe Clopeh kết thúc bằng cách cảm ơn Cale.
Hẳn là thiếu gia Cale cũng rất khó khăn khi phải đối phó với một người như vậy.
Cô cảm thấy tội nghiệp cho một người như Cale, có cơ thể vô cùng yếu ớt lại phải đối đầu với một tên khốn nạn như Clopeh. Cale vô tình trả lời Clopeh khi cô ấy nghĩ vậy.
"Kỵ sĩ Hộ vệ Clopeh là trung tâm của truyền thuyết này. Chúc mừng. Ngươi đã viết được một truyền thuyết của mình."
"Haa, đó không phải là vấn đề lớn."
... Mình đoán, thực sự đây chỉ là một tập hợp những người tương tự nhau.
Witira quyết định không nghĩ về điều này nữa sau khi chứng kiến tương tác của Cale và Clopeh. Cô chọn tập trung vào cha mình là Shickler và Paseton, những người đang lo hậu sự và hỏi.
"Thiếu gia, White Star sẽ di chuyển theo kế hoạch của cậu chứ?"
Cale trả lời không chút do dự.
"Đúng thế, hắn sẽ làm được. Hắn sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc làm như vậy."
Những tài liệu cổ mà cậu đã nhờ Taylor tạo ra. Ngoài tiếng Hàn, trên đó cũng có rất nhiều thứ được viết bằng ngôn ngữ của Đông lục địa.
Tài liệu chỉ đến vùng đất của tộc Cá voi, Vương quốc Caro và Vương quốc Roan. Đây là điều mà White Star đã biết, tuy nhiên, Cale đã thêm một dòng vào nó.
<... Ta dự định đến Vương quốc Caro sau khi xác nhận vùng đất của tộc Cá voi. Ta cũng định dừng lại ở phía Đông, tuy nhiên, ta cũng phải đến thăm sa mạc, một nơi tràn ngập sự hiện diện của đất, trước khi quay trở lại Đông lục địa.>
Sa mạc tràn ngập sự hiện diện của đất.
White Star sẽ bị câu nói đó dụ dỗ và muốn di chuyển theo thứ tự đã ghi trong đó. Đó là bởi vì trong đó đề cập rằng người viết chỉ dự định dừng lại ở phía Đông nhưng phải đến thăm Vương quốc Caro.
Ngoài ra...
"Tôi sẽ xuất hiện ở đó. Tên đó hẳn có lẽ sẽ đến vì tò mò."
Để gặp Choi Han và cậu. Cale từ từ mỉm cười.
White Star có lẽ đang ở trong tình trạng hỗn loạn vì mảnh giấy có viết tiếng Hàn, thấy cần phải đánh giá tình hình hiện tại.
Hắn sẽ kiểm tra