- Cậu nói bây giờ cậu đang nhìn thấy lửa trên sa mạc?
Choi Han trả lời thay vì Cale với Tasha, người đã hỏi sau khi phần nào nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
"Vâng. Chúng tôi thấy một ngọn lửa đang bao trùm sa mạc. Bất cứ lúc nào bây giờ- "
Choi Han dừng một chút trước khi tiếp tục.
"Ngọn lửa lớn này có vẻ như nó sẽ vượt qua sa mạc, lãnh địa Dubori, và thậm chí bao trùm thành phố Young-en bất cứ lúc nào."
"... Kỳ lạ."
Choi Han nhìn Cale. Cale đưa thiết bị liên lạc cho Choi Han và ra lệnh cho Raon.
"Sử dụng phép bay. Ta cần xem bên ngoài đang xảy ra chuyện gì."
Cale nhanh chóng di chuyển về phía cửa sổ ở cuối hành lang.
Cạch.
Cửa sổ mở toang và Cale ngay lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ.
Choi Han theo sau.
Ooooooong-
Cơ thể Choi Han và Cale không rơi xuống đất. Thay vào đó, lơ lửng.
- Ta thực sự vĩ đại và dũng mãnh mà!
Hai người đang lơ lửng nhờ phép bay của Raon có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố Young-en lúc này.
Wiiiiiiiiiiiiiiiii- Wiiiiiiiiiiiiing-
Tiếng chuông báo động trong thành phố lọt vào tai Cale.
"Thật là hỗn loạn."
Toàn bộ thành phố hỗn loạn như Choi Han đã đề cập. Mọi người đang hoang mang chạy xung quanh khi trong mắt họ toàn là hoảng loạn.
"Chuyện gì đang diễn ra vậy?!"
"Động đất sao?"
Bùm!
Mặt đất tiếp tục chấn động thêm lần nữa.
"Ahhh! Trái cây của tôi, đổ hết rồi!"
"Giữ lấy giá đỡ mau!"
Những thương gia nhỏ vội vã giữ hàng hóa của họ, còn những người đang chạy dừng lại và rướn người về phía trước để nhìn xung quanh.
"Sa mạc! Có một ngọn lửa lớn bao trùm Vùng đất Chết! Ngọn lửa đó có phải là lý do khiến mặt đất chấn động mạnh không?"
"Có phải ngọn lửa đó cũng sẽ lan đến thành phố của chúng ta?"
Cale nhanh chóng lấy một áo choàng ra và che kín mình từ đầu đến chân trước khi hạ xuống. Cậu hạ xuống ở một nơi có ít người hơn và nhìn xung quanh. Cây roi vàng đã nằm trong tay.
Ầmmmmm.
Mặt đất lại tiếp tục chấn động mạnh ...
"Đi tìm hiểu xem."
Được chứ! Hãy đợi đấy, bọn tôi sẽ quay lại sớm!
... Rầm rầm, hỗn loạn, hủy diệt. Sẽ tìm hiểu. Và cậu phải đi gặp Cây Thế giới. Tinh linh Lửa tí hon cũng đang đợi cậu.
Hai Tinh linh gió rời khỏi Cale.
"Cale-nim!"
Cale, quay lại nhìn sau khi nghe Choi Han gọi mình, thấy Choi Han đang chống tay xuống đất và mắt nhắm nghiền. Cậuta sớm mở mắt và nhìn lên Cale.
"Tiếng động này đến từ phía Tây."
Phía Tây. Đó là nơi có sa mạc Vùng đất Chết.
- ...Thiếu gia, ở đây hoàn toàn bình thường.
Họ có thể nhìn thấy hình ảnh mà Tasha đang cho họ xem qua thiết bị liên lạc trên tay Choi Han.
Đó là cảnh tượng của một sa mạc yên tĩnh. Cát đỏ rực lửa vì là ban ngày, quên đi một trận hỏa hoạn, không có gì khác thường.
"Không đến từ sa mạc."
Nếu đó không phải là sa mạc mà là ngọn lửa đến từ phía Tây, thì chỉ có một cách giải thích.
"Đó là lãnh địa của Dubori."
White Star chắc hẳn đang làm gì đó ở đó.
- Nhân loại! Có cuộc gọi khẩn cấp từ Thái tử Valentino!
Thái tử Valentino mà họ vừa chào tạm biệt đang gọi họ.
"Tasha, đừng hành động hấp tấp mà hãy âm thầm đến lãnh địa của Dubori và tìm hiểu thử chuyện gì đang xảy ra."
- Lãnh địa Dubori?
"Đúng vậy, mọi người hãy cẩn thận. Đừng đến gần nếu nó có vẻ nguy hiểm. Có thể ... "
Cale dừng lại một lúc và tiếp tục.
"Có khả năng White Star có thể ở trong lãnh địa Dubori."
- Tôi hiểu rồi.
Cuộc gọi với Tasha kết thúc và Cale chuyển đến một con hẻm thậm chí còn ít người hơn và nhìn vào thiết bị liên lạc trong một khu vực có bóng râm. Thiết bị liên lạc hiện có khuôn mặt cứng đờ của Thái tử Valentino trên đó.
- Thiếu gia Cale.
Đôi mắt anh ta đầy tức giận.
- Tôi không thể liên lạc với lãnh chúa Dubori.
Chắc chắn có gì đó đã xảy ra trên lãnh địa Dubori chứ không phải sa mạc như anh nghĩ.
- Có vẻ như tên khốn White Star đó đã làm gì đó với Dubori. Trong trường hợp đó, ta không thể giữ lời hứa của mình nữa.
"Ngài định đưa Đoàn Kỵ sĩ và những pháp sư đến Dubori sao?"
- Đúng thế, ta cũng sẽ đi cùng với họ.
"Tôi hiểu. Tôi cũng sẽ gửi đội quân của chúng tôi đến Vùng đất Chết ngay bây giờ."
- Ta hiểu.
Cuộc gọi nhanh chóng kết thúc.
"Cale-nim."
"... Tôi không thể hiểu những gì những tên khốn đó đang nghĩ."
Cale nhìn Choi Han và cậu ta tiếp tục nói.
"Tại sao? Tại sao White Star lại lôi kéo Vương quốc Caro vào chuyện này?"
Hình ảnh trong đầu cậu ta là White Star, Cale, và những phe phái tương ứng của chúng đang chiến đấu ở Vùng đất Chết. Tuy nhiên, White Star đã đi ngược lại suy nghĩ của Cale và khiến Vương quốc Caro phải ra tay.
"Tại sao hắn lại mở rộng phạm vu hoạt động?"
Một cảm giác đáng ngại không rõ ràng bao trùm Cale. White Star không phải là người không có lý do gì. Vậy tại sao hắn lại làm điều này? Hắn thật sự sử dụng một khía cạnh thông minh hơn.
- Nhân loại! Chấn động đã dừng lại rồi!
Chấn động đã dừng lại khi Cale còn đang suy nghĩ. Họ không còn cảm nhận được những tiếng động đang phát ra từ phía Tây nữa. Tuy nhiên, họ vẫn có thể nhìn thấy ngọn lửa ở đằng xa có kích thước bằng một ngọn núi cao.
Cale có một cảm giác kỳ quặc về déjàvu khi nhìn vào ngọn lửa. Đó là thời điểm đó.
- Nhân loại! Ngọn lửa đó làm ta nhớ đến ngọn lửa trong Đại Ngàn!
"A."
"Đúng rồi, giống như ngọn lửa đó."
Thứ đó đang bốc lên với hình dạng tương tự như ngọn lửa bao trùm Khu vực 1 của Đại Ngàn. Tất cả các đám cháy có thể trông giống nhau, nhưng vì một số lý do kỳ lạ, nó mang lại cảm giác tương tự như đám cháy đó.
- Có cảm giác như ngọn lửa từ Đại Ngàn đã chuyển sang sa mạc!
Chính xác.
Những Tinh linh Gió quay trở lại khi ánh mắt của Cale đang tập trung vào ngọn lửa phía xa.
Cale! Cale! Tin tức lớn! Tôi vừa nghe được nhiều thứ khủng khiếp lắm!
Một Tinh linh nhanh chóng tiếp tục nói với một giọng hào hứng.
Tôi đã gặp Tinh linh Lửa của khu vực này khi đang di chuyển xung quanh. Cậu ta đã cho tôi một số tin tức!
Lửa đó, giả. Lừa đảo.
Này, thôi nào! Cậu không thể nói cho cậu ta biết thông tin mà tôi đã tìm ra trước tôi được!
Tôi cũng đã ở đó. Dù sao thì, ngọn lửa đó, giả.
Hả?
"Cale-nim, cậu có nghĩ ra điều gì không? Nhìn mặt cậu không được tốt-"
"... Ngọn lửa đó là giả?"
"Sao cơ?"
Cale nhìn vào khuôn mặt đang hoang mang của Choi Han và tập trung vào giọng nói của những Tinh linh Gió.
Tinh linh Lửa nói đó không phải là một ngọn lửa thực sự! Thứ đó là giả! Cậu ta không hề cảm thấy cảm giác từ lửa từ thứ đó cả! Nó thậm chí còn đang cười nhạo những con người đang bỏ chạy vì bất ngờ! Tính cách của Tinh linh khá kỳ quặc. Đúng không?
Đồng ý, kỳ quặc, cần thiết để xác định danh tính thực sự của lửa giả.
Cale mở miệng nói.
"Di chuyển ngay lập tức."
"Chúng ta sẽ đến Tasha?"
"Không."
- Vậy thì chúng ta sẽ đi đâu?
"Dubori."
Lãnh địa Dubori.
"Ta nghĩ chúng ta cần phải đến đó. Chúng ta cần đi xem White Star đang làm gì ở đó."
Cậu có linh tính không lành về sự việc lần này.
Cale cảm thấy họ sẽ mắc sai lầm lớn nếu không xác định rõ ràng về thực sự của ngọn lửa đó ngay bây giờ.
Ooooooong-
Ánh sáng bao phủ Cale, Choi Han và Raon lóe lên trong con hẻm có bóng râm trước khi bị bao vây bởi vòng tròn dịch chuyển. Cale nhìn vào ánh sáng xung quanh và sắp xếp suy nghĩ của mình.
Đầu tiên, chúng ta sẽ đến lãnh địa Dubori và tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra-
Tuy nhiên, cậu không thể nói hết những suy nghĩ của mình. Khoảnh khắc họ được bao quanh trong ánh sáng rực rỡ và chuẩn bị dịch chuyển ...
"Ugh!"
Cale đột nhiên cảm thấy hình như mình không thở được.
"Cái quái gì vậy!"
Cơ thể cậu cảm thấy như mình đã đâm vào một bức tường lớn. Ánh sáng rực rỡ biến mất trong tích tắc và Cale cảm thấy như thể thế giới của mình bị đảo lộn.
"Ugh!"
Cale che mắt và ngã xuống đất.
"Mm!"
Cậu nghe thấy tiếng rên rỉ của Choi Han bên cạnh. Cale nhìn xuống cơ thể của mình. Quên đi một bức tường, đồ của cậu trông vẫn ổn như không có chuyện gì xảy ra, nhưng có thể thấy cơ thể hơi run lên.
Chhhhhh-
Ánh sáng từ vòng tròn dịch chuyển tức thời biến mất.
"Ugh!"
Cale khẩn trương đưa tay ra sau khi nghe thấy tiếng rên rỉ của một đứa trẻ.
"Raon!"
Raon không còn tàng hình nữa và cơ thể lơ lửng của nó bắt đầu rơi xuống. Cale nhanh chóng đỡ lấy Raon nhưng lại loạng choạng vì sức nặng.
"Cậu có ổn không?"
Rất may, Choi Han đã đỡ được cả Cale và Raon để không ai bị ngã. Cale quan sát cơ thể của Raon mà không thể trả lời câu hỏi của Choi Han.
Bàn chân trước nhỏ nhắn nhưng mũm mĩm của nó đang rung lên và đám mana đen xung quanh Raon đang dao động như cát rơi qua tay. Mí mắt trong của nó cũng đang rung lên như vừa nhận được một cú sốc.
"Raon?"
"...Nhân loại."
Raon từ từ mở mắt và bắt đầu nói sau khi nghe thấy giọng nói của Cale.
"Ta không thể dịch chuyển đến lãnh địa Dubori được!"
Raon khẩn trương tiếp tục nói với đôi mắt tròn của mình khi bàn chân và mana của nó ngừng rung lên.
"Ta đã đặt tọa độ và cố gắng dịch chuyển, nhưng mana từ phía đó quay trở lại!"
"... Mana đã bị đảo lộn?"
"Đúng rồi!"
Raon nhanh chóng bay ra khỏi vòng tay của Cale và nhìn xuống bàn chân của mình và tiếp tục nói.
"Ma pháp của ta rất chính xác và tọa độ chính xác! Mana của ta cũng hoàn toàn bình thường! Nhưng ở bên đó, mana đến từ lãnh địa Dubori không hề bình thường! Đó là lý do tại sao chúng ta không thể dịch chuyển và nó đã thất bại, giống như bị một bức tường chặn lại!"
Cale nhớ lại cảm giác như mình đã bị sập vào một bức tường.
... Chuyện quái gì đang xảy ra trong lãnh địa Dubori vậy?
Nó không thể dịch chuyển đến đó?
"Nhân loại!