Cale dùng ánh mắt nghiêm túc quan sát đôi mắt run rẩy Rồng lai.
Mình không có lý do.
Cậu không có lý do gì để đồng cảm với cảm xúc của Rồng lai. Có ai mà không có những câu chuyện trong cuộc sống của họ? Cale vẫn chưa quên được sự tức giận điên cuồng trong đôi mắt của Rồng lai khi hắn nhắm vào Raon, người đang bất tỉnh khi đang trải qua kỳ trưởng thành đầu tiên của mình.
Quên đi.
Đó là từ mà Kim Rok Soo đã không dùng nhiều lần trong đời. Tuy nhiên, đó là từ mà Rồng lai đã quá quen thuộc.
Hắn run rẩy mở miệng.
"Ký ức của tôi không hoàn chỉnh."
Rồng lai nhớ lại ký ức đầu tiên của mình.
Đó là ký ức về một hang động tối tăm. Tất nhiên, tầm nhìn nhanh chóng quen với bóng tối vì có đôi mắt không bình thường.
"Kí ức đầu tiên của tôi là về một hang động tối tăm."
Rồng lai nắm chặt hai bàn tay đang run rẩy của mình.
Bên trong bóng tối đó, nơi hắn thậm chí không thể nhìn thấy chính mình ...
"Lúc đó tôi rất đau."
Nó khác với cơn đau dữ dội mà hắn cảm thấy lúc này, nhưng hắn đã liên tục cảm thấy đau trở lại sau đó.
"Đó là bởi vì tôi đang trong quá trình trở thành một chimera."
Một con Rồng đã được trộn vào cơ thể của một con người. Cơ thể Rồng lai đang được tái cấu trúc vào thời điểm đó.
"Tôi đã biến thành một con quái vật không phải là người cũng không phải Rồng."
Hắn không nhớ mình đã đau như thế nào. Trải qua nỗi đau đó, Rồng lai chỉ còn biết chờ đợi người đàn ông đeo mặt nạ trắng đến thăm mình nhất.
Ngọn đuốc mà người đàn ông mang theo là nguồn sáng duy nhất của hắn. Đó cũng là nguồn nhiệt duy nhất của hắn.
"White Star sẽ đến và lặng lẽ nhìn tôi một lúc rồi rời đi. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ hắn đến để quan sát tôi. Hắn muốn xem liệu sinh vật mà hắn đã tạo ra có đang phát triển bình thường hay không."
Rồng lai không biết người đàn ông trong mặt nạ trắng khi đó là ai.
Hắn đau đớn đến mức không có thời gian để thắc mắc về thân phận của người đàn ông đó cũng như tìm hiểu mình là ai. Lúc đó hắn còn rất nhỏ. Chỉ riêng nỗi đau đã đủ lấp đầy tâm trí của một đứa trẻ.
"Một ngày nọ, một cơn đau khủng khiếp lan rộng khắp cơ thể tôi."
Đó là bước cuối cùng.
Đó là bước cuối cùng để hắn biến thành một chimera hoàn chỉnh.
"Tôi nhớ lại điều gì đó khi tôi phải chịu đựng nỗi đau đó."
Rồng lai mấp máy môi vài lần và tiếp tục nói.
"Kí ức đó không phải là kí ức mà tôi có khi còn là một Rồng lai, mà là một trong những ký ức của tôi với tư cách là một con người."
Đó không phải là ký ức đầu tiên của anh với tư cách là Rồng lai.
Đó là một kỷ ức từ khi hắn vẫn còn là một con người.
"Đó chỉ là một ký ức duy nhất."
Hắn đã nhớ lại một sự việc cụ thể.
"... Tôi đã tình cờ gặp White Star chín trăm năm trước. Tôi đoán đó có thể là lần tái sinh thứ hai hoặc thứ ba của hắn."
Cale đang yên lặng lắng nghe thì nhíu mày.
Nếu đúng như mô tả về Rồng lai, thì đó là cuộc sống của tên đó ngay sau cuộc đời với tư cách là Sát Long Nhân cuối cùng hoặc cuộc sống sau đó.
Dựa theo dòng thời gian đó, hẳn là Rồng lai đã sống 900 năm có thể đã gặp White Star đã tái sinh 1.000 năm ở quanh đó.
Cale đan vào nhau hai tay khi nhìn về phía Rồng lai. Rồng lai tiếp tục nói khi vẫn nắm chặt hai bàn tay đang run rẩy.
"Vào lúc đó, White Star đã đến thăm, không, ngôi làng mà tôi đã sống như một con người. Hắn đã đưa rất nhiều thức ăn cho lũ trẻ và chơi đùa với chúng tôi."
Đôi mắt của Rồng lai cụp xuống.
"Tuy nhiên, khi đó có lẽ hắn đang tìm kiếm những đứa trẻ như tôi, những người có cơ thể cần thiết để tạo ra những con quái vật như tôi. Các thí nghiệm sẽ không chết dù cho hắn có truyền sức mạnh của Rồng vào người chúng tôi."
Rồng lai cắn môi.
"Và ngôi làng mà tôi khi còn là con người đã sống rất nghèo. Đó là một khu ổ chuột bên ngoài thành phố. Hắn đã cho tôi rất nhiều thức ăn và kể cho tôi nghe rất nhiều câu chuyện thú vị vào khi đó."
Trái tim hắn đang âm ỉ khi hắn tiếp tục nhớ lại những ký ức này.
"Và sau đó..."
Miệng của Rồng lai không ngừng run rẩy.
Một giọng nói buồn chán phát ra từ miệng hắn.
"Và sau đó, cha mẹ ruột của tôi đã bán tôi cho White Star."
Hắn vẫn có thể nhớ bố mẹ đã đẩy hắn về phía White Star như thế nào sau khi nhận một đồng tiền vàng từ hắn bằng cả hai tay.
Giai đoạn cuối cùng trước khi trở thành một chimera hoàn chỉnh...
Kí ức duy nhất hiện lên trong cơn đau khủng khiếp đó là kí ức về sự cố đó.
Điều đó phải khủng khiếp đến mức nào...
Phải khủng khiếp đến mức nào mà hắn chỉ nhớ đến sự việc đó?
Những người bạn của hắn khi hắn còn nhỏ? Khuôn mặt của anh chị em của mình?
Hắn không còn nhớ gì về những chuyện đó nữa. Sự việc đó là kỷ niệm duy nhất mà hắn có trong cuộc đời làm người.
"Tôi nhớ nó rất, rất rõ ràng."
Hắn biết mình đã bị bán đi vào thời điểm đó. Tuy nhiên, hắn đã giả vờ không biết và cố gắng nắm lấy tay áo của cha và mẹ mình.
Đáng tiếc, thứ cuối cùng trong tay hắn lại là bàn tay cứng ngắc của White Star.
Đó là cách hắn rời ngôi làng nắm tay White Star và đi về phía khu rừng. Rồng lai đã nhìn lại ngôi làng một lúc trước khi cam chịu số phận của mình và hỏi White Star một câu hỏi.
Ông có phải là cha tôi không?
Từ nay ông có phải là cha của con không?
Hắn đã nghe về việc những đứa trẻ bị bán đi như thế này thường bị bán lại làm nô lệ hoặc chết. Đó là lý do tại sao hắn hy vọng điều đó sẽ không xảy ra với mình.
Ta không chắc.
White Star đang nói chuyện nhẹ nhàng với hắn mặc dù đã mua hắn bằng tiền. Tuy nhiên, đó chỉ là giọng nói nhẹ nhàng.
Ngươi nghĩ theo cách ngươi thích là được.
Đứa trẻ đã biến thành một con quái vật hoàn chỉnh sau khi ra khỏi đầm lầy ký ức đã nhìn White Star đang mỉm cười trước mặt mình và bắt đầu suy nghĩ.
...Cha.
Người này là cha mình.
Không, ông ấy phải trở thành cha mình. Ông ta đã nói hãy suy nghĩ về điều đó theo cách mà hắn thích, vì vậy Rồng lai quyết định hắn sẽ coi White Star như người cha mới của mình.
Nhưng cuối cùng mình không thể coi ông ta như cha mình. Mình không được chấp nhận là con trai của ông ta.
Đó là bởi vì hắn đã không thể trở thành một con Rồng hoàn chỉnh.
Hắn đã trở thành một con Rồng lai có giới hạn đang trải qua kỳ tăng trưởng thứ hai. Hắn là một chimera, một con quái vật.
"Một khi cơn đau biến mất sau màn cuối cùng, tôi nhận ra mình đã trở thành Rồng lai. Tôi đã trở thành một chimera. Khi đó, White Star đã nói như thế này."
Giọng nói ngừng run, nhưng Cale có thể nhìn thấy ánh mắt bắt đầu run trở lại.
Chủ nhân của đôi mắt đó vẫn tiếp tục nói với giọng khàn khàn. Hắn lặp lại những gì White Star đã nói với hắn từng chữ một.
Ta đã nhét trái tim của một con Rồng đỏ vào trái tim của ngươi.
Cale nhắm mắt lại ngay khi nghe thấy những lời đó. Rồng lai tiếp tục nói.
"Hắn cũng nói như sau. Trái tim của ngươi có máu của Chúa tể Rồng cuối cùng. Vì vậy, ngươi chắc chắn sẽ trở thành một con Rồng vĩ đại. Trở thành Rồng và thành công với ta. Ta tin ngươi sẽ làm được cả hai điều đó.."
Cale kìm lại một tiếng thở dài.
Trái tim của Rồng đỏ.
Và dòng máu cuối cùng của Chúa tể Rồng.
Hai điều này là đủ để cho cậu có câu trả lời.
Tất cả các câu hỏi của cậu đã được trả lời.
Tên khốn này mang dòng máu của anh Raon.
Cale bắt đầu cảm thấy đau đầu. Hai bên thái dương của cậu đau nhói.
White Star đã phá hủy quả trứng đỏ và giết chết anh của Raon để sử dụng trái tim của đứa trẻ đó làm nguyên liệu để sinh ra Rồng lai.
"Và sau đó, tôi đã ăn thêm một vài trái tim Rồng."
"... Haaa."
Cuối cùng thì Cale cũng thở dài rồi dùng cả hai tay vuốt mặt.
Có vẻ không đúng khi chia sẻ nỗi thất vọng của cậu với Rồng lai.
"Tên này không phải là kẻ đã giết anh của Raon."
Cuối cùng, chỉ có một điều Cale có thể nói.
"White Star, đồ khốn kiếp khốn kiếp."
Cho dù cậu có nghĩ đến bao nhiêu lần đi chăng nữa, để cho tên khốn đó chết một cái chết êm đềm thật quá nhẹ nhàng. Cậu cần chắc chắn White Star phải chết một cái chết đau đớn. Khuôn mặt của Cale đầy tức giận và dùng đầu ra hiệu về phía Rồng lai.
"Cho ta biết thêm."
Giống như cậu đang nói hắn cứ nói đi nếu có điều gì muốn nói.
"Tôi..."
Rồng lai tiếp tục.
"Sau khi tôi trải qua kỳ trưởng thành đầu tiên của mình, tôi chỉ có thể rời khỏi hang động khi White Star ra lệnh cho tôi. White Star đã đưa tôi đi cùng vì tôi có thể biết những con Rồng nào đủ mạnh để trở thành Chúa tể Rồng hoặc cuối cùng sẽ trở nên đủ mạnh trong tương lai."
Đó là lý do tại sao White Star đã mang theo Rồng lai bên mình và tự mình giết chết những con Rồng mạnh hoặc ra lệnh cho Rồng lai giết chúng.
Cale giơ tay và cắt ngang.
"Không phải điều đó."
"...Hả?"
"Ta không muốn nghe về cuộc sống của ngươi. Hãy cho ta biết những gì ngươi biết về quả trứng đen."
"A."
Rồng lai cuối cùng cũng nhận ra tại sao Cale Henituse lại bình tĩnh trò chuyện với mình. Lý do cậu ta nói chuyện như thế này với một người như hắn, kẻ đã cố giết cậu ta, bạn bè của cậu ta và người của cậu ta là vì con Rồng con đó.
Hắn cảm thấy ghen tị với con Rồng con đó nhưng vẫn tiếp tục nói với một suy nghĩ khác với trước đây.
Thình thịch. Thình thịch. Thình thịch.
Trái tim hắn bắt đầu đập loạn xạ và rung lên khi bắt đầu nghĩ về con Rồng con.
"Có một tên khốn tên là Redika, thuộc hạ của tôi. Hẳn là cậu cũng biết về tên đó. Hắn là thành viên của Arm bậc trung mà cậu đã chiến đấu đầu tiên."
Rồng lai bắt đầu kể cho Cale mọi điều hắn biết về quả trứng đen.
Hắn bắt đầu với việcđã lén lút ra lệnh cho Redika vứt nó đi cũng như những gì Redika nói với hắn gã đã vứt nó đi trong một hang động. Hắn cũng nói với cậu hắn không biết quả trứng ở đâu sau cái chết của Redika.
"Ha!"
Cale bật ra một tiếng cười như thở dài sau khi nghe mọi chuyện. Cậu bắt đầu nói với Rồng lai với vẻ không tin tưởng.
"Ngươi đã đưa nó cho Redika?"
"Đúng."
Cale nhìn về phía Rồng lai trông có vẻ đáng sợ, gật đầu và bắt đầu suy nghĩ.
... Làm thế nào mọi thứ có thể kết thúc như thế này