Một điểm gần bờ biển phía Bắc của Tây lục địa.
Khu vực Cấm được gọi là Hồ tuyệt vọng nằm ở đây.
"Nhân loại! Có hơi lạnh!"
Chắc chắn cảm giác như mùa hè đã kết thúc và mùa thu đã đến khi Raon vỗ cánh và sụt sịt. Cale nghiêm túc lấy một cái chăn ra khỏi túi đựng quần áo và quấn nó quanh cổ Raon như một khăn quàng cổ.
Choi Han im lặng theo dõi hành động này và Cale lúng túng trước ánh nhìn đó, quay lại hỏi.
"... Ngươi cũng muốn một cái?"
"Không đâu."
Choi Han lắc đầu.
Raon lặng lẽ cười khúc khích khi quan sát họ. Raon có thể sử dụng ma pháp điều chỉnh nhiệt độ, nhưng nó thích Cale quấn như thế này hơn.
"Nhân loại yếu đuối! Ta cần sử dụng ma pháp điều chỉnh nhiệt độ trên người ngươi!"
Tất nhiên, Raon đã dùng ma pháp điều chỉnh nhiệt độ lên Cale yếu ớt. Sau đó Choi Han gật đầu và nhìn xung quanh họ.
Cái gì...?
Điều này khiến Cale cảm thấy khó chịu, nhưng cậu sẽ bỏ qua sau khi cảm thấy ma pháp đã làm cậu ấm lên.
Sau đó cậu nhìn về phía hồ với một cơn gió lốc lớn trên đó.
Bão tuyết hoành hành trên mặt hồ đóng băng có vẻ khá đáng sợ.
"Hmm?"
...Trời nóng?
Vì một lý do nào đó, lưng của Cale cảm thấy nóng.
Cậu cảm thấy lưng mình lạnh, nhưng chưa bao giờ nóng.
"Nhân loại!"
Cale nhìn thấy bàn chân trước của Raon đẩy cậu sang một bên. Sau đó cảm thấy cơ thể mình gần như bay sang một bên vì sức mạnh ở những bàn chân đó.
Phịch.
Làm cậu ngã trên tuyết.
"... Chết t-"
Khoảnh khắc Cale sắp nhăn mày...
"Lửa!"
Cale nhìn vào nơi cậu vừa đứng sau khi nghe tiếng hét của Raon.
Có một quả cầu lửa bất ngờ lơ lửng ở đó. Thế nhưng, quả cầu lửa mờ nhạt đang bùng cháy dữ dội.
"Vậy thì không có gì ngạc nhiên khi lưng mình cảm thấy nóng."
Cale kiểm tra xem lưng của mình có bị cháy hay không trước khi cho tay vào túi trong của quần áo.
Choi Han, người đang quan sát bắt đầu cau mày và rút kiếm ra.
Đây là một quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện ở nơi có thể gọi là nơi lạnh nhất Tây lục địa này.
Điều đó đương nhiên là đáng ngờ, và cậu ta càng phải đề phòng hơn nữa vì quả cầu lửa đó đã đột ngột xuất hiện sau lưng Cale.
Quả cầu lửa đó tiếp tục di chuyển về phía Cale.
"Chết tiệt!"
Ooooooong-
Aura đen bắt đầu bốc lên từ thanh kiếm của Choi Han.
Choi Han! Ta sẽ kể cho ngươi biết vài chuyện! Ta sẽ nói với ngươi vì cuối cùng thì chuyện này mọi người cũng sẽ biết!
Raon đã nói chuyện Choi Han trước khi họ đến đây và nói nó sẽ kể cho cậu một chuyện trước.
Mẹ và nhân loại bảo ta làm bất cứ điều gì ta muốn! Ta sẽ kể cho ngươi nghe về điều đó vì ta cũng biết một bí mật của ngươi rồi!
Sau đó cậu đã nghe câu chuyện về Rồng lai, Sheritt và Raon.
Câu chuyện đó đã khiến cho cậu hoàn tòan tức giận đối với White Star. Trước đây cậu chưa từng ghét ai và muốn tiêu diệt một người như thế này.
Tất cả những gì White Star đã làm, bắt đầu từ Làng Harris, khiến Choi Han đầy tức giận.
Dù sao thì, chính là như vậy!
Raon cố gắng nói một cách vui vẻ nhất có thể và bay đi khi nói nó cần nói với Beacrox, On, Hong và Lock trước khi họ dịch chuyển.
Khi Raon nói với mọi người xong, Choi Han, Raon và Cale đã đến đây.
Ooooooooong-
Aura đen lấp lánh hướng về quả cầu lửa.
Choi Han lúc này cực kỳ nhạy cảm. Cậu sẽ không bỏ mặc bất cứ thứ gì hay bất cứ thứ gì kẻ đã cố làm hại gia đình mình một mình.
Quả cầu lửa lung lay như bị bất ngờ trước aura đen, nhưng nó vẫn tiếp tục di chuyển về phía Cale.
Choi Han giơ kiếm lên và aura lấp lánh như sẵn sàng chém quả cầu lửa làm đôi.
"Choi Han!"
Tuy nhiên, cậu đã phải dừng chuyển động của mình.
Roi vàng. Cale cầm trên tay và bắt đầu nói.
"Choi Han, đây là một Tinh linh, một Tinh linh!"
"... Một Tinh linh?"
Cale gật đầu trước câu hỏi của Choi Han khi nghe thấy giọng nói vội vã của Tinh linh Gió bên tai mình.
Hỗn loạn! Phá hủy! Bình yên!
Tinh linh Gió, người luôn nói những điều kỳ lạ như thế đang vội vã hét lên.
Là đứa trẻ đó! Là đứa trẻ Tinh linh Lửa đó! Cản Choi Han! Anh ta không thể tiêu diệt đứa trẻ đó được! Hỗn loạn! Phá hủy! Tuyệt đối không!
Cale nhớ lại Tinh linh Lửa cậu đã gặp một năm trước nhưng đã quên mất cho đến khi Tinh linh Gió nhắc đến nó lần cuối.
Đã được hơn một năm tuổi.
Đứa trẻ đó chắc hẳn đã rất tuyệt vọng! Nó đã nhanh chóng hóa hình sau khi nhìn thấy cậu! Hòa bình! Hòa bình! Choi Han, cất kiếm đi! Hòa bình!
Cale nhớ lại cách mà Tinh linh Gió luôn hét lên những thứ như Hỗn loạn, Hủy diệt và Bình yên đã nói nó đã đã nuôi dưỡng Tinh linh Lửa này.
"Choi Han, cất kiếm đi. Nó đang đứng về phía chúng ta."
"...Tôi hiểu rồi."
Quả cầu lửa lung lay nhanh chóng bay về phía Cale sau khi Choi Han hạ kiếm xuống. Sau đó nó trôi nổi xung quanh Cale.
Cale mỉm cười trước sự ấm áp này, cảm giác như cậu đang sử dụng một túi chườm nóng.
Làm tốt lắm! Bình yên, Cale!
Hả?
Rất khó để một Tinh linh Lửa tự hóa hình trong thời tiết lạnh giá này! Đứa trẻ này thực sự là một Tinh linh Lửa mạnh sẽ mang trong mình ý chí hủy diệt!
Khuôn mặt của Cale nhăn lại một cách kỳ lạ thành cau mày.
Tinh linh Lửa đến gần cậu tự lớn hơn một chút và bắt đầu bốc cháy dữ dội. Nhìn thấy ngọn lửa đó khiến Cale nghĩ về Nguyên tố sư có liên hệ với Tinh linh Lửa này.
Tên này nói có một người mà đứa trẻ này muốn ký khế ước, phải không?
Người đó là Sully, cháu trai của chủ quán trọ ở ngôi làng gần đó nơi Cale ở lần trước.
Người đó đủ tài để nhìn thấy Tinh linh Lửa đã muốn đưa Cale ra ngoài lần trước.
Cale nhớ lại những gì Tinh linh Gió đã nói về mối quan hệ của Tinh linh Lửa này với Sully.
Người mà tôi muốn ký khế ước cứ phớt lờ tôi. Đối xử với tôi như một cục cưng vậy. Tôi là một ngọn lửa vĩ đại và dũng mãnh! Giúp tôi ký kế ước với anh ta đi. Tôi muốn tạo ra biển lửa ở khắp mọi nơi! Hỗn loạn, tuyệt vọng, hủy diệt của bóng tối! Chúng ta phải phá hủy nó bằng mọi giá!
Đó là những gì mà Tinh linh Lửa đã nói.
Hơn nữa.
Cây Thế giới nói tôi có khả năng cao sẽ đốt hồ và quay trở lại khi trưởng thành. Tôi không thể đi. Tôi có một ngôi nhà tôi đang ở, đó là nhà của chủ nhân. Chủ nhân liên tục gặp ác mộng.
Nó cũng đã nói như thế.
Vẻ mặt của Cale trở nên kỳ quặc. Tinh linh Gió bắt đầu nói lại vào lúc đó.
Tinh linh Lửa có chuyện muốn nói! Tôi sẽ truyền lời của nó cho cậu!
Tinh linh tố Gió sẽ truyền tin vì Cale không thể nghe thấy giọng nói của Tinh linh Lửa đang lung lay này.
Khao khát sét lửa và biển lửa. Đã hoàn thành việc thành thạo tạo ra biển lửa. Tạo ra một biển lửa cho bóng tối và hỗn loạn. Tôi là một ngọn lửa vĩ đại và dũng mãnh có khả năng hủy diệt. Tôn trọng Raon Miru rất nhiều. Cực kỳ tôn trọng Lửa Hủy Diệt, hình mẫu của tôi. Yêu và quý.
Cale thở dài trước những lời nói của Tinh linh Lửa này vẫn không thay đổi so với lần trước và bắt đầu suy nghĩ.
Nó nói nó nghĩ bản thân có thể phá hủy thuộc tính bóng tối của Dorph, phải không?
Không giống như các Tinh linh Lửa khác, đứa trẻ này nói nó có thể tiêu diệt thuộc tính bóng tối của Vua Sư tử Dorph. Nó sẽ rất hữu ích.
Cale chỉ có thể nhìn thấy một ngọn lửa đã được hóa hình, nhưng quả cầu lông màu đỏ đó đi quanh Cale, người đang chìm sâu trong suy nghĩ.
Đó là thời điểm đó.
"A."
Cale vỗ tay như chợt nhớ ra điều gì đó. Cale bắt đầu nói khi Raon và Choi Han, những người đang lặng lẽ nhìn cậu phản ứng với tiếng vỗ tay của anh.
"Tinh linh Lửa, ta tưởng ngươi không thể tới đây?"
Lần trước Tinh linh đã nói như vậy.
Cây Thế giới nói tôi có khả năng cao sẽ đốt hồ và quay trở lại khi tôi trưởng thành. Tôi không thể đi.
Nhưng Tinh linh Lửa đó lúc này đang ở trong hồ.
Điều này có ổn không?
Ahem, hem. Miễn là đứa trẻ này không bị bắt là được! Hỗn loạn, hủy diệt... giả vờ ngu ngốc đi!
Quả cầu lửa lung lay cùng với giọng nói lo lắng của Tinh linh Gió.
Đó là thời điểm đó.
"... T, trời ơi!"
Hồ tuyệt vọng. Dường như có người đang hét lên từ mặt hồ bao phủ trong một cơn bão tuyết.
Đó là một giọng nói quen thuộc một cách kỳ lạ.
"Aaaaaaaa! Khôngggggg!"
Tiếng hét từ từ đến gần hơn. Cale quay về hướng phát ra tiếng ồn.
Trên mặt hồ đóng băng... Có người đang chạy về phía họ từ nơi bị bão