Khoảnh khắc đó, không ai nói gì cả.
Cale chỉ có thể nhìn chằm chằm vào tay của Vua lính đánh thuê Bud Illis do quá bất ngờ.
- ... Con người này cũng thật kỳ lạ!
Cậu nghe thấy giọng nói hoàn toàn kinh ngạc của Raon trong đầu.
On và Hong, hai đứa trẻ này đã nhảy ra khỏi vòng tay của Cale trước đó cũng đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn vào Vua lính đánh thuê. Tuy nhiên, Vua lính đánh thuê Bud Illis không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của những đứa trẻ trung bình chín tuổi.
"A. Bạn tôi ơi, cậu có khó chịu vì tôi đã nhầm cậu với người khác không?"
Bàn tay của Bud vẫn giữ ở vị trí đó, dùng ánh mắt hối lỗi nhìn Cale.
"Tôi xin lỗi tôi xin lỗi. Tôi thực sự không thể nhìn thấy nếu không có kính. Màu tóc, màu mắt và thậm chí cả vẻ ngoài của cậu gần giống với người đó đến mức tôi đã nhầm tưởng cậu là người đó."
Choi Han âm thầm bước đến sau lưng Cale. Vua lính đánh thuê và Choi Han. Hai người họ đang quan sát nhau. Vua lính đánh thuê Bud Illis dùng ánh mắt kỳ lạ khi nhìn lại Cale.
Anh mỉm cười khi lặng lẽ nói.
"... Tay tôi, bây giờ có hơi...."
Ánh mắt của Choi Han khá lạnh lùng khi nhìn Bud.
Choi Han cũng đã đọc thông tin mà Alberu đưa đến.
Là Swordmaster. Ngoài ra còn có một khả năng đặc biệt mà chúng tôi chưa thể xác định được
Thông tin đó thôi không đủ khiến cậu phải lo lắng. Nhưng cậu chỉ cẩn thận để đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Tuy nhiên, những lời vừa rồi của Vua lính đánh thuê Bud Illis khiến Choi Han bắt đầu lo lắng.
Bạn ơi, rất vui được gặp bạn!
Màu tóc, màu mắt và thậm chí cả vẻ ngoài của cậu gần giống với người đó đến mức tôi đã nhầm tưởng cậu là người đó.
Một người có màu mắt và màu tóc tương tự như Cale.
Một người có thể tạo ra một hiện diện tương tự.
Chỉ nghĩ đến được một người.
White Star.
Những ngón tay Choi Han bắt đầu căng thẳng.
Tất nhiên, nếu White Star và Vua lính đánh thuê là bạn, thì thông tin về chuyện mà Arm và White Star nhắm đến Hiệp hội lính đánh thuê có khả năng cao là không chính xác.
Hoặc là, hoặc có thể họ đã bỏ lỡ thông tin nào đó.
Quan trọng nhất.
Có điều khiến Choi Han không còn cách nào khác ngoài căng thẳng.
Tên khốn đó gần như hiểu rõ về sức mạnh của mình.
Choi Han không thể nào quên được ánh mắt của Vua lính đánh thuê khi họ chạm mắt nhau.
Đôi mắt đó khá lạnh lùng và không có vẻ say xỉn chút nào.
Đôi mắt đó rõ ràng đang quan sát Choi Han.
Có thể nói mức độ sức mạnh của Choi Han phải cùng cấp bậc với tên đó.
Điều đó có nghĩa là người này không phải là một Swordmaster ở cấp độ Công tước Huten cũng như không ở cấp độ Clopeh Sekka điên rồ. Họ đã rất mạnh, tuy nhiên, họ không đủ mạnh để Choi Han lo sợ họ.
Có một cái gì đó rõ ràng là khác biệt về vị Vua lính đánh thuê này.
Đó là lý do tại sao nó là một vấn đề.
Choi Han chỉ nhận được sức mạnh tương đương từ Vua lính đánh thuê như một Swordmaster thông thường. Mặt khác, cậu nghĩ Vua lính đánh thuê hẳn còn giấu thứ khác trong tay áo.
Người này là một người ở một cấp độ sức mạnh không thể dễ dàng xác định được. Hắn là một người cần phải cảnh giác khi lần đầu gặp.
Mình cần cho cậu ấy biết.
Cậu cần phải cho Cale-nim biết về chuyện này. Nhưng bây giờ cậu không thể nói chuyện với Cale được.
Choi Han nhìn thấy Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu nói lại.
"... Cậu định từ chối cái bắt tay của tôi?"
Nụ cười của Bud Illis đã biến mất. Sự lo lắng của Choi Han đã tăng lên nhanh chóng. Khi đó.
"Này."
Cale nói. Choi Han bất ngờ. Đó là vì giọng nói của Cale lạnh lùng. Choi Han đứng cạnh Cale và quay đầu lại.
... Cale-nim?
Cậu có thể thấy nét mặt của Cale. Một khuôn mặt có vẻ khó chịu đang nhìn về phía Vua lính đánh thuê. Giọng nói lạnh lùng sau đó tiếp tục nói.
"Bỏ tay ra."
Cale đang bảo Vua lính đánh thuê bỏ tay ra.
Bầu không khí im lặng bao trùm.
Tầng một của quán trọ vẫn ồn ào và những tên cướp trước đây giờ đang là nhân viên đang cố gắng nỗ lực làm việc và tránh ánh mắt của Cale, tuy nhiên...
Xung quanh Cale hoàn toàn im lặng.
Nhưng im lặng đó nhanh chóng bị phá vỡ.
"... Cậu muốn tôi bỏ tay ra?"
Bud Illis hỏi như thể không hiểu Cale đang nói gì. Sau đó nhìn về phía Cale.
Hai người họ có chiều cao tương đương nhau, tuy nhiên, Vua lính đánh thuê có thể thấy thanh niên tóc đỏ trước mặt dường như đang nhìn xuống mình.
Thanh niên tóc đỏ tiếp tục nói khi ánh mắt của Vua lính đánh thuê bắt đầu lạnh đi.
"Thay vào đó, mang cho ta một ít rượu."
Hả?
On và Hong nghiêng đầu bối rối.
Tuy nhiên, Cale hất cằm ra hiệu cho Bud Illis.
"Nếu ngươi thực sự là bạn của ta, ngươi nên biết chúng ta sẽ uống rượu thay vì bắt tay. Làm sao mà ngươi lại không biết điều đó?"
Ồ.
Bud Illis bắt đầu mỉm cười. Giọng vui vẻ trở lại.
"Rượu là cách chào hỏi nhau của những kẻ nghiện rượu với nhau phải không?"
Cale trả lời lại với một giọng khó chịu.
"Ngươi nên dừng lại việc nói những vấn đề rõ ràng như vậy chứ?"
"Hì hì."
Bud Illis cười khúc khích. Tiếng cười khúc khích đó nhanh chóng trở nên rất lớn.
"Hehahahahahaha!"
Tiếng cười của hắn cũng sảng khoái như nụ cười của hắn.
"Này, tôi thực sự thích cậu đấy."
Bud Illis choàng tay qua vai Cale. Cale nghiêm túc nhìn vào đôi mắt xanh lục ngoài cặp kính. Vua lính đánh thuê dường như không bận tâm khi đưa Cale đến bàn của mình.
"Đi nào đi nào. Bàn của tôi sẽ ngập trong rượu và thay thế cho một cái bắt tay. Chúng ta đi qua đó nào."
Bộp.
Cale đẩy tay Bud khỏi vai mình.
"Hmm?"
Bud Illis bối rối nhìn Cale và Cale bắt đầu nghiêm túc nói.
"Theo tôi. Cả thức ăn và rượu sẽ là những món có chất lượng cao nhất."
"Ồ vậy ư?"
Bud Illis bắt đầu mỉm cười.
Cale quay lên lầu khi đáp lại.
"Đúng, tôi là ông chủ của nhà trọ này."
Cale ra hiệu cho Beacrox, người đang từ trong bếp nhìn ra, và bắt đầu đi ngược lên cầu thang. Sau đó cậu nhìn vào cái bàn nơi đồng hành của Bud đang ngồi và tiếp tục nói với Bud.
"Tôi có rất nhiều tiền. Đó là một dịp đặc biệt với tôi."
Ồ.
Bud phấn khích cười.
"... Thật tuyệt."
Vua lính đánh thuê thực sự có vẻ đầy ngưỡng mộ.
Cale nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu khi đang leo lên cầu thang.
- Nhân loại! Vua lính đánh thuê không chỉ là một chút kỳ lạ! Tên đấy dường như điên theo một cách khác với Clopeh Sekka điên đó!
Cale phớt lờ giọng nói đó và bắt đầu nói với Ron.
"Thức ăn và rượu-"
"Tôi sẽ mang nó lên tầng ba."
Ron, người đã hiểu những gì Cale sẽ nói, kết thúc câu nói của cậu theo cách mình. Cale nhìn Vua lính đánh thuê đang được Ron hướng dẫn và quay trở lại tầng ba mà không chút do dự.
Choi Han theo ngay sau cậu.
"Cale-nim."
Choi Han gọi cậu như đang muốn thì thầm. Nhưng, Cale chỉ mỉm cười và đáp lại trước khi Choi Han có thể nói bất cứ điều gì khác.
"Tốt rồi."
Cậu ta thậm chí còn biết những gì mình sẽ nói để có thể nói?
Choi Han thắc mắc một lúc nhưng bắt đầu thả lỏng. Cậu không nói gì nữa và theo sau Cale.
"Oa, ông chủ của nhà trọ rộng lớn này là bạn của tôi sao? Và cậu ta còn là người biết uống rượu?"
"... Cậu đừng ồn ào như vậy được không? Thật xấu hổ quá."
Vua Lính đánh thuê đang nhàn nhã nhìn quanh quán trọ. Pháp sư mặc áo choàng bên cạnh là người nói ra điều đó thật đáng xấu hổ.
Cale có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người từ phía sau.
"Tại sao phải xấu hổ? Tôi chỉ đang quan sát xung quanh nhà của bạn tôi thôi."
Vua lính đánh thuê tiếp tục nói những gì hắn đang nghĩ và bước vào căn phòng đặc biệt trên tầng ba.
"Chà, quên một quán trọ đi, cảm giác như những món ăn trước mặt là những món mà quý tộc hoặc hoàng gia sẽ ăn vậy."
Vua lính đánh thuê Bud Illis không thể không khen thức ăn và rượu được đặt trước mặt mình. Cale cũng cảm thấy như vậy.
Cale thấy Beacrox đang đặt đĩa xuống bàn. Cậu lén giơ ngón tay cái với Beacrox, người giả vờ như không nhìn thấy nó.
- Nhân loại! Ta, ta cũng muốn ăn! Ngươi không thể đẩy Vua lính đánh thuê