Sẽ cảm thấy thế nào nếu một người có nụ cười xấu xa trên khuôn mặt của mình đột nhiên bắt đầu cau mày?
Đó chính xác là tình cảnh của Cale lúc này.
Cale đang cau mày với Raon, người đang nói cậu nên cười như vậy về phía White Star, tuy nhiên, tất cả những gì mà Vua lính đánh thuê và người bạn pháp sư của anh ta có thể thấy là nụ cười xấu xa biến thành một cái cau mày.
Cale Henituse.
Vua lính đánh thuê Bud Illis nghĩ mình đã từng nghe thấy cái tên đó trước đây.
Thọt.
Anh quay đầu lại sau khi cảm thấy một cú chọc và nhìn thấy mũ trùm đầu của pháp sư.
- Nói chuyện sau nhé.
Nói chuyện?
- Cale Henituse. Tôi đã nghe cái tên đó trước đây. Tôi nghĩ tôi đã thấy nó trong báo cáo của Tây lục địa.
Đông lục địa có thông tin về Tây lục địa, tương tự như Thế tử Alberu có thông tin về Đông lục địa.
Bud Illis gật đầu với bạn mình rồi tiếp tục nhìn Cale Henituse. Sau đó bối rối.
"...Cậu say à?"
Mặt Cale đỏ bừng.
Mình tưởng cậu ấy chỉ uống vài ly rượu thôi chứ?
Mặt Cale đỏ hơn hầu hết những quả táo chín.
- Nhân loại! Vua lính đánh thuê có vẻ thất vọng!
... Tên nghiện rượu điên khùng này.
Cale giải thích tình hình cho Vua lính đánh thuê, người đột nhiên chùng vai xuống.
"Khuôn mặt của tôi luôn luôn kết thúc như thế này."
"A! Có thật không? Vậy thì tôi đã không sai khi ngửi thấy mùi rượu toả ra từ cậu rồi."
... Aigoo...
Cale trong tâm thầm khinh bỉ trước phản ứng của Bud Illis rồi bối rối về cách khuôn mặt của Vua lính đánh thuê trở lại bình thường ngay lập tức.
Tên này thật sự bị điên. Tên này ở cùng cấp của Clopeh điên rồ.
Tuy nhiên, Bud Illis, người không biết Cale đang nghĩ gì lại tiếp tục nói.
"Tôi không tin điều đó."
Cậu không cần hỏi Bud không tin cái gì. Cale bắt đầu nói.
"Anh không thể tin tôi hoặc những lời đề nghị của tôi."
"Đúng."
Bud Illis không thể dễ dàng giao mạng sống của mình và tương lai của Hiệp hội Lính đánh thuê ngay cả khi có hai con Rồng, một Swordmaster và người đưa ra lời đề nghị có nhiều sức mạnh cổ đại được.
Đó là một phản ứng hiển nhiên.
Đó là lý do tại sao Cale trả lời lại đơn giản.
"Tôi sẽ làm để anh tin tôi."
Cậu chỉ cần thuyết phục Bud.
"Làm sao?"
Bud có thể nghe thấy giọng nói điềm tĩnh của Cale trả lời câu hỏi của mình.
"Tôi sẽ có người chuyển giao thứ gì đó cho anh vào cuối ngày. Đợi xem."
Cale chỉ tay về phía những người còn lại trong nhóm của mình.
"Rồi sẽ biết."
Cale có vẻ tự tin.
Người chuyển sinh, White Star. Một tồn tại đó mạnh đến khó tin, nhưng nhóm của cậu, mỗi người chỉ có một mạng sống cũng rất mạnh.
"Anh sẽ biết bọn ta vĩ đại như thế nào."
Cale chắc chắn nhóm của cậu rất mạnh.
White Star không phải là người duy nhất ngày càng mạnh hơn.
"Tôi phải đập mạnh vào lưng hắn."
Kim Rok Soo tàn ác.
Cậu là thành viên của đội hỗ trợ hậu phương và là thành viên đầu tiên của đội hỗ trợ tinh thần được thăng chức làm trưởng nhóm, thống nhất Đội Tiên phong và đội hỗ trợ hậu phương đầu tiên.
Cale Henituse, người vốn là Kim Rok Soo, bắt đầu vẽ ra từng mảnh của tương lai.
White Star vẫn chưa cân bằng được sức mạnh cổ đại của mình.
Họ chắc chắn có đủ cơ hội chiến thắng.
* * *
"... Haaa."
Cale, người đã trở về phòng sau bữa tối với Vua lính đánh thuê, thở dài.
"Chúng ta vĩ đại và dũng mãnh!"
"Chúng ta vĩ đại và dũng mãnh!"
"Vĩ đại và dũng mãnh!"
Raon, On và Hong. Những đứa trẻ trung bình chín tuổi lần lượt hét lên. Tất cả chúng đều có vẻ rất hào hứng. Cale bắt đầu cau mày.
Rồi sẽ biết. Ngươi sẽ biết bọn ta vĩ đại như thế nào.
Những đứa trẻ trung bình chín tuổi dường như thực sự thích những gì cậu đã nói với Vua lính đánh thuê. Ba đứa nó vừa chơi với nhau vừa lặp đi lặp lại điều đó.
"... Haaa."
Tuy nhiên, đó không phải là lý do duy nhất khiến Cale thở dài.
Cậu không quan tâm nhiều đến bọn trẻ vì chúng hành động như vậy.
"Thiếu gia."
Cậu đã được chào đón bằng một giọng nói tốt bụng và thân thiện. Cale nhăn nhó và đưa món đồ trong tay cho Ron.
Mình không nghĩ sẽ tự mình giao cái này cho người khác.
Cale đang nhìn món đồ trên tay Ron với một biểu cảm kỳ quặc trên mặt.
Đó là vật phẩm được giao cho Bud Illis, Vua lính đánh thuê.
"Nhân loại!"
Raon đến gần cậu và bắt đầu hét lên.
"Đừng lo lắng! Rosalyn đã ghi âm rất rõ ràng! Tên đó chắc chắn sẽ rõ ràng ai với ai!"
Quả cầu này có một phần các cảnh mà Rosalyn và Clopeh đã ghi lại trong các trận chiến của họ cho đến nay.
Đó là danh tính của món đồ trong tay Ron.
"... Đó không phải là điều ta lo lắng- đừng bận tâm."
Cale chỉ đơn giản là chọn không nói những gì định nói. Cậu đứng dậy và đi theo sau Ron, người đang tiến về phía Vua lính đánh thuê. Ron nhìn về phía Cale với vẻ khó hiểu.
"Ngài có muốn đi cùng tôi không, thiếu gia?"
Cale lắc đầu theo phản xạ sau khi nghe Ron, người thậm chí còn hiền lành hơn bình thường.
"Không. Ta sẽ đi một nơi khác."
"Là vậy sao?"
Cale đi ra khỏi phòng với Ron. Ron đi về phía phòng của Vua lính đánh thuê, còn Cale đi nơi khác.
- Nhân loại, ta đi với ngươi!
"Nyyyaaannnn!"
"Nyaan!"
Những đứa trẻ trung bình chín tuổi theo sau Cale.
Cale tiếp tục bước đi khi nhớ lại cuộc trò chuyện với Ron lúc trước.
Nó đâu rồi?
"Nó phải ở gần cửa sau của nhà bếp."
Cale đang đi về phía cửa sau nhà bếp của quán trọ. Cậu có thể thấy có người đang rửa bát ở con lạch cạnh cửa sau khi cậu đến đó.
Lạch cạch. Lạch cạch.
Có lẽ bước chân của Cale bị những tiếng bát đĩa va vào nhau át đi. Người đang rửa bát không nhìn lên và thay vào đó tiếp tục tập trung vào việc rửa bát khi Cale tiến lại gần.
Vẻ mặt của Cale từ từ trở nên lạnh lùng.
Cậu bước đến đủ gần và nói.
"Đã lâu rồi."
Lạch cạch.
Người đang rửa bát ngừng di chuyển.
Đó là Rồng lai.
Hắn ngẩng đầu lên. Cale có thể nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Rồng lai.
Mái tóc được nhuộm bằng ma pháp của Eruhaben giờ đã chuyển thành màu đỏ.
Rồng lai chậm rãi nói.
"Lâu rồi k-, ugh."
Một tiếng rên rỉ ngắn ngủi đột nhiên phát ra từ miệng hắn.
Cale có thể nhìn thấy Rồng lai đang ôm khu vực giữa lồng ngực ở phía trên trái tim của mình.
Cale đã nhìn thấy nó khi tiến lại gần.
Đôi tay đang rửa bát của Rồng lai đang hơi run rẩy.
Khuôn mặt đổ mồ hôi mặc dù hắn đang ở trong bóng râm.
Trái tim của Rồng lai đang khiến hắn đau đớn, cứ mỗi vài giây lại đau một đợt.
Hắn đang dần tiến đến cái chết một cái chết đau đớn.
"Huuuuuu."
Rồng lai thở ra một hơi dài trước khi nhìn lại Cale và tiếp tục nói.
"Lâu rồi không gặp."
Sau đó nhìn xuống và quay lại rửa bát.
Cale nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu mình.
- Nhân loại! Thật kỳ lạ, nhưng ta cảm thấy thật tiếc cho Rồng lai!
Ta cũng không biết được.
Cale cúi xuống và nhìn những cái đĩa sạch sẽ thay vì đáp lại Raon.
"Đang tự tận hưởng sao?"
Giọng nói điềm tĩnh của Cale vang vọng bên con lạch.
Ai cũng có thể nghĩ Cale đang cố gắng bắt đầu một cuộc chiến sau khi nghe những lời đó, tuy nhiên, Cale đã quá bình tĩnh khi nói điều đó.
Cạch, cạch.
Rồng lai tiếp tục nhìn xuống những cái đĩa và đáp lại.
"Vẫn có thể chịu đựng được."
Cale cười khúc khích.
Cậu có thể nhìn thấy một thứ khác ngoài cơn đau đớn của Rồng lai khi cậu bước đến gần.
Cậu đã thấy cách Rồng lai có một nụ cười nhỏ trên mặt khi hắn chuyển một cái đĩa đến đống sạch sẽ.
Cale tiếp tục cười khúc khích trước khi nói với Rồng lai.
"Bọn ta đã chiến đấu chống lại White Star."
"...Tôi đã nghe thông tin đó."
Cuộc trò chuyện cứ đáp qua đáp lại.
"Hắn rất mạnh"
"...Người đó rất mạnh."
Cale nhìn Rồng lai được White Star tạo ra.
"Ngươi vẫn nhớ, phải không?"
Rồng lai quay lại nhìn Cale sau khi nghe câu hỏi.
Cale đang hỏi liệu Rồng lai có nhớ cuộc trò chuyện của họ trước đó không.
Đó là đầu năm nay.
Rồng lai nhớ lại cuộc trò chuyện mà họ nói với nhau. Cale đã hỏi về vị trí của căn cứ của Arm. Người này cũng đã ra lệnh cho hắn.
Nghỉ ngơi một chút và chúng ta sẽ tấn công Arm khi ta gọi lại ngươi.
Tấn công Arm.
Rồng lai nhớ lại những gì Cale đã nói sau đó.
Hãy làm bất cứ điều gì ngươi muốn làm. Tất nhiên, mọi hành động của ngươi đều sẽ được giám sát. Ngươi sẽ không có tự do hoàn toàn.
À, và không có thứ gì gọi là miễn phí.
Ta biết ngươi rất đau. Ngươi vẫn có thể làm việc ở đây.
Đúng. Không có gì là miễn phí hết.
Ngươi cũng là người lớn, thế nên ngươi cần phải trả tiền cho bữa ăn của mình.
Rồng lai chậm rãi nói. Đôi môi đang run rẩy vì anh chưa quen với cơn đau càng ngày càng trầm trọng hơn.
Tuy nhiên, giọng nói lại bình tĩnh.
"Vâng, tôi nhớ."
Sau đó, hắn do dự một lúc mới nói tiếp.
"... Tôi nghĩ đó là một nơi tốt để chiến đấu lần cuối với mọi thứ đã được xếp trên một sợi dây."
Một chiến trường cuối cùng với tất cả mọi thứ đều đã xếp trên một sợi dây. Cale dừng lại một lúc rồi trả lời.
"Ngươi đang nói chính mình?"
"Đúng."
Lạch cạch, lạch cạch.
Rồng lai cúi đầu, quay lại rửa bát.
Cale cũng không hỏi gì khác. Cậu quay người và bước đi.
- Nhân loại! Ta có thể xem Rồng lai một chút được không?
"Nyyyaannn."
"Nyann."
Cale chậm rãi gật đầu.
Cậu nhìn về phía cửa sau của phòng bếp thông với khu sân vườn phía sau này. Từ chỗ này, cậu có thể nghe thấy những đứa trẻ trung bình chín tuổi nói chuyện với Rồng lai, nhưng không quay lại nhìn.
Mặt khác, có những người chỉ nhìn vào một thứ và không thể rời mắt.
"...Cái này."
Đó là Vua lính đánh thuê Bud Illis. Bud không thể giấu được sự bàng hoàng của mình khi nhìn vào những đoạn phim được ghi lại trong quả cầu.
Anh có thể cảm thấy lạnh lưng.
Anh đã xem đoạn phim vài lần.
Anh xem nhóm của Cale chiến đấu chống lại hắc ma pháp.
Cũng thấy họ chiến đấu chống lại White Star.
"Tôi không hề nghĩ đến White Star mạnh đến mức này."
Pháp sư nhà Poeff dùng cả hai tay để vuốt mặt.
Sức mạnh thực sự của White Star mà trước đây chỉ giả thuyết cũng đã đủ sợ hãi. Tuy nhiên, những người có thể chiến thắng đối thủ mạnh như vậy cũng nằm ngoài sức tưởng tượng của họ, khiến cho Vua lính đánh thuê không thể rời mắt khỏi đoạn ghi hình.
"...Tộc trưởng."
Bud Illis quay đầu lại.
Anh có thể thấy Ron Molan đang ngồi trên ghế dài và nhìn xuống với đôi mắt lạnh lùng. Ron nói.
"Không có cảnh quay nào là bịa đặt cả."
Ron Molan.
Vẫn có thông tin về ông ta trong ghi chép của Hiệp hội Lính đánh thuê.
Ông ta là một sát thủ rất được kính trọng.
"Suy nghĩ kĩ."
Ron đưa ra lời khuyên đó rồi quay lưng lại với Vua lính đánh thuê và pháp sư. Ông nghe thấy giọng nói của Bud khi tiến đến cửa.
"Tộc trưởng."
Bud Illis thận trọng hỏi.
"Ngài có định dựng lại tên tuổi của gia tộc mình ở Đông lục địa một lần nữa không?"
Bud có thể thấy Ron quay lại sau khi nghe câu hỏi của