Đột nhiên suy nghĩ Cale trở nên bình tĩnh và ổn định lại.
Kẻ thù mà những chủ nhân trước đây của các sức mạnh cổ đại phải chiến đấu. Cale đã hỏi về người đó, nhưng chưa ai trả lời cậu.
Swoooooosh- Swooooooosh-
Cậu có thể nghe thấy tiếng gió bên ngoài ngôi đền.
Mặt khác, hành lang bên trong ngôi đền hoàn toàn im ắng. Và không có bất kỳ nguồn sáng nào.
Trong ngôi đền đó không có cái bẫy nào cả. Cậu chỉ cần đi theo hành lang tối hướng xuống. Tôi sẽ đưa cho cậu một cuộn giấy ma thuật hoả cầu, hãy dùng nó để chiếu sáng đoạn đường đi.
Nhân loại! Ngươi không cần cuộn giấy của Vua lính đánh thuê đâu! Ta sẽ làm cho ngươi một cái! Sử dụng quả cầu của Raon Miru ta đây!
Lấy của ta này.
Ha.
Chỉ nghĩ về điều đó thôi cũng khiến Cale nhếch mép trong khoảng khắc nghiêm trọng này. Cậu lấy ra một cuộn ma thuật từ trong túi không gian của mình.
Xoẹtt.
Một quả cầu lửa xuất hiện khi cậu xé cuộn giấy.
Rồng vàng! Nhân loại sẽ sử dụng của ta!
Aigoo, cuộc đời tội nghiệp của ta.
Và cuối cùng, Raon Miru là người chiến thắng.
Cale nhìn về phía quả cầu lửa sáng rực trên đầu. Sau đó hơi bối rối.
Bạn nhậu của tôi, có một bức tranh trên trần hành lang của ngôi đền, nhưng cậu có thể bỏ qua nó.
Bỏ qua thứ này? Bỏ qua bức tranh này trên trần nhà?
Tuy nhiên, Cale hoàn toàn tập trung vào bức tranh đó.
Bức tranh đầu tiên trên trần nhà gần cậu nhất.
"... Đại Ngàn?"
Nó quá giống với Đại Ngàn của Tây lục địa.
Đó là thời điểm đó.
[Trong quá khứ.]
Trong thời cổ đại.
[Có một con người mong muốn trở thành một vị thần.]
Kẻ trộm bắt đầu kể.
"Một người mong muốn trở thành một vị thần?"
Kẻ trộm tiếp tục nói sau khi Cale đặt câu hỏi.
[Không. Hắn không cố gắng để trở thành một vị thần.]
Cale nhìn lên trần nhà.
Có một ngôi đền nằm trong khu vực trông tương tự như Đại Ngàn.
[Hắn muốn trở thành chính tự nhiên.]
Cale bắt đầu bước đi.
[Và có một nhóm người đi theo sau hắn.]
Rừng rậm.
Một ngôi đền.
Các tín đồ của người mong muốn trở thành chính thiên nhiên.
Cale bắt đầu nói.
"... Dạ Lâm?"
Cậu nghĩ về những gì nữ tu sĩ Tham ăn của Khiên bất hoại đã nói trước đó.
[Tôi sinh ra trong một rừng rậm.]
[Đại Ngàn hồi đó rất tối. Cây cối đều đen. Đó là lý do tại sao nó được gọi là Dạ Lâm.]
[Cậu đoán đúng rồi. Tên của những người đi theo là Dạ Lâm.]
Cô ấy tiếp tục kể.
[Tham ăn là một trong những người bị bắt làm ứng cử viên nữ tư tế.]
Cale nhớ lại những chuyện mà nữ tu sĩ Tham ăn đã kể với cậu.
[Những tên khốn của Dạ Lâm không bao giờ cho tôi bất cứ thứ gì ngon lành trong khi chúng lại nói chúng là những người phục vụ một vị thần.]
[Tất nhiên, tôi đã bị đuổi khỏi đó.]
Cộp. Cộp.
Cale có thể nhìn thấy những bức tranh mới khi tiếp tục bước đi.
Rừng đã chuyển sang màu đen.
Đất đã biến thành màu đen.
Những Golem lớn và quái vật với vẻ ngoài đặc trưng kỳ dị đang đứng trên mặt đất đen.
Cale bắt đầu nói.
"Nhóm người Dạ Lâm. Đều là những hắc pháp sư?"
Cale khinh bỉ.
Vua lính đánh thuê Bud Illis.
Những bức tranh mà Bud đã dặn cậu hãy bỏ qua.
Về mặt cơ bản, anh ấy không nói sai. Đối với Bud và phần lớn mọi người trên thế giới ngày nay, họ sẽ không thể hiểu những bức tranh này đang nói gì.
[Chính xác. Họ là những hắc pháp sư.]
Khu vực Dạ Lâm là do những hắc pháp sư tạo ra.
Cale nghĩ về Lửa hủy diệt Keo kiệt.
Đá Tảng đã nói như thế này với Keo kiệt, người đã đốt cháy khu vực phía Bắc của Tây lục địa.
[Keo kiệt là người đã tiêu diệt tuyệt vọng đen và golem ở Tây lục địa. Đó là lý do tại sao cậu ta là một anh hùng, ít nhất là đối với chúng tôi.]
Điều đó có nghĩa là Lửa Hủy diệt cuối cùng cũng phải chiến đấu chống lại nhóm người được gọi là Dạ Lâm.
Cale càng cau mày hơn khi tiếp tục đi sâu hơn vào đoạn đường tối đen này.
Phần lớn bức tranh là màu đen.
Nhiều phần của lục địa đã chuyển sang màu đen.
Tuy nhiên, có một khu vực cũng đang trở nên xanh và đẹp hơn. Hai khu vực này đã tạo ra một sự tương phản rất rõ ràng.
Cale bắt đầu nói.
"Ai là người muốn trở thành tự nhiên?"
[Người đó-]
Cale nói tiếp trước khi Kẻ trộm nói.
"Đó có phải là kẻ có thuộc tính bầu trời không?"
Kẻ mà những giọng nói này liên tục nói Cale cần phải dừng lại.
Kẻ mà Nước trên Trời nói lần này cô ấy sẽ bảo vệ và chống lại hắn. Là tên đó đúng không?
Kẻ trộm lại bắt đầu nói.
[Chính xác.]
Giọng nói bình tĩnh của cô ấy tiếp tục vang lên.
[Một kẻ có thể điều khiển bầu trời vì hắn có thuộc tính bầu trời. Đó là lý do tại sao hắn có thể điều khiển mưa, gió và thậm chí cả ánh sáng mặt trời bằng cách sử dụng những đám mây.]
Cale có thể nhìn thấy bức tranh của một cánh đồng đầy hoa màu và cây cối với những trái cây ngon lành. Cậu cũng có thể nhìn thấy những người hạnh phúc bên dưới những tán cây.
[Nhờ vậy, mảnh đất hắn chọn ngày càng phì nhiêu, trù phú theo thời gian. Cây trồng phát triển không ngừng, còn trái cây được trồng trong môi trường kiểm soát được ánh nắng và mưa thì cực kỳ ngọt và ngon.]
Cale lại bắt đầu cau mày.
[Đó là cách mà tên khốn đó đã làm cho những người hắn chọn và mảnh đất hắn chọn trở nên trù phú và hạnh phúc.]
Cậu mở miệng nói.
"Thật là một tên khốn hoàn toàn điên khùng."
Những gì Kẻ trộm đã nói là chính xác.
Tên đó là một người đã cố gắng để trở thành tự nhiên. Người có thuộc tính bầu trời đã cố gắng trở thành tự nhiên và cai trị người dân ở Tây lục địa.
Tuy nhiên, Cale vẫn có một câu hỏi.
"...Tại sao?"
Cộp.
Cale dừng bước.
"Tại sao các hắc pháp sư lại đi theo người có thuộc tính bầu trời?"
Hắc pháp sư là những người kiểm soát Tử mana.
Người này là người kiểm soát bầu trời.
Thoạt nhìn, hai tồn tại dường như xung đột với nhau.
Mình đoán White Star cũng có mối quan hệ chủ tớ với Tháp Chuông Nhà giả kim.
Bernard, Tháp chủ của Tháp Chuông Nhà giả kim. Ông ta đã thể hiện sự trung thành hoàn toàn đối với White Star.
Tháp Chuông Nhà giả kim giống như nhóm người Dạ Lâm của thời cổ đại.
Cale đợi Kẻ trộm trả lời mình.
Cậu cảm thấy mình cần phải có một câu trả lời chính xác cho câu hỏi này để ghép các mảnh ghép trong đầu lại với nhau.
Cô ấy đã sớm đưa ra đáp án.
[Người có thuộc tính bầu trời định kỳ hấp thụ Tử mana.]
Hả?
Những tên khốn của Dạ Lâm trong thời cổ đại đã tạo ra Tử mana để dâng cho tên khốn có thuộc tính bầu trời.
Cale lại nhìn lên trần nhà, tiếp tục đi.
[Đảo Gió là nơi lưu trữ Tử mana, đồng thời cũng là vật hy sinh cho hắn.]
"Haaaaaaaaa."
Cale thở dài.
"Tại sao người có thuộc tính bầu trời lại cần Tử mana?"
Cậu không hiểu gì cả.
Cale có nhiều sức mạnh cổ đại, nhưng không ai trong số họ cần Tử mana.
[Tôi không biết lý do đằng sau. Tôi đã cố gắng tìm hiểu nhiều lần, nhưng không thành công.]
Cale nghĩ về White Star.
Hắn là một người chuyển sinh, nhưng không phải là người học được hắc ma pháp cũng như không có mùi Tử mana xung quanh mình. Rồng cổ đại và Raon sẽ nhận ra ngay nếu hắn học được hắc ma pháp hoặc có mùi như Tử mana.
Cale chợt nghĩ về cuộc trò chuyện giữa mình và Adin.
Đó là những gì Hoàng Thái tử đã nói khi nhìn vào những thùng chứa Tử mana bên dưới Tháp Chuông của Nhà giả kim.
Cậu nghĩ Tử mana này là dành cho ta?
Cale đã hỏi hắn sau khi nghe điều đó.
Vậy thì nó dành cho các hắc pháp sư? Hay là dành cho Tháp chủ?
Ha! Không, đây là những cống vật. Đây là những cống vật mà hoàng tộc và Chủ nhân Tháp cần phải dâng lên.
Adin đã cười khi nói đó là những cống vật.
Cale đã hỏi lại một lần nữa sau khi nghe câu trả lời đó.
White Star?
Adin đã nhìn Cale như đang hỏi tại sao Cale lại nói một câu hỏi rõ ràng như vậy.
Đế quốc đã thề trung thành với White Star trong một thời gian dài và làm việc với Tháp Chuông Nhà giả kim để định kỳ cung cấp Tử mana cho White Star.
Và White Star là người có sức mạnh cổ đại thuộc tính bầu trời.
Các mảnh ghép đang dần ghép lại với nhau.
Cale nói.
"Tôi cần tìm hiểu lý do tại sao người có thuộc tính bầu trời lại cần Tử mana."
[Chính xác.]
Danh sách những việc cần làm lại tăng nữa rồi.
Cale ngẩng đầu.
Bây giờ cậu đang ở vị trí mà bức tranh kết thúc và bắt đầu lại với bức tranh tương tự của Đại Ngàn từ lối vào.
Bức tranh cuối cùng là bản đồ của Tây lục địa thời cổ đại.
Cậu nhìn vào tất cả những bức tranh trên trần nhà.
...Tại sao nó như thế này?
Cale đã có một câu hỏi sau khi xem những bức tranh này.
Đó là lý do tại sao cậu định hỏi.
"Nhưng tại sao-"
Nhưng cậu không thể nói hết câu.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Tim cậu lại bắt đầu loạn nhịp.
"Hứcc!"
Cale hít thở sâu. Lòng bàn tay chạm vào bức tường của hành lang. Tim dịu lại một chút rồi lại tiếp tục đập loạn.
Cale nắm chặt vị trí trên tim mình.
Càng tiến sâu vào ngôi đền, tim cậu, không, toàn bộ cơ thể cậu, đều trở nên nhạy cảm hơn.
Cậu có thể nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Lửa Hủy Diệt.
[Tử mana đã được lưu trữ ở đây quá lâu.]
Đây là một kho chứa Tử mana mà từ thời cổ đại chưa từng được động đến.
[Chúng ta cần thanh tẩy nó càng nhanh càng tốt.]
Cale thả tay khỏi bức tường và đứng thẳng dậy.
Cậu nhớ lại những gì Bud đã nói với mình. Sẽ mất một lúc để vượt qua hành lang này.
Mình cần lưu lại những câu hỏi để hỏi sau.
Ba ngày nếu cậu mất một thời gian dài.
Đó là những gì Bud đã