Cale không quan tâm đến việc Alberu có phớt lờ cậu hay không và bước tới và ngồi xuống ghế.
"Ngồi xuống đi."
Sau đó cậu ra hiệu cho Rosalyn ngồi xuống một cái ghế khác.
"Này, Thế tử! Ta đã nói với mọi người là bọn ta sẽ đến đây! Ta đã đến theo tọa độ trên cuộc gọi cuối cùng mà chúng ta đã thực hiện trên thiết bị liên lạc hình ảnh đó!"
"... Tôi hiểu rồi, Raon-nim."
Alberu chỉ gật đầu một cách yếu ớt trước tiếng hét hùng hồn của Raon.
Ba mươi phút trước.
Alberu đang thắc mắc Cale đang nói chuyện vớ vẩn gì thì đột nhiên nhận được cuộc gọi báo là Cale sẽ vào phòng ngủ của mình.
Tuy nhiên, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bảo Cale hãy nhanh chóng đến ngay sau khi nghe được chuyện.
"Những người khác sẽ sớm đến."
Không ai hỏi về những người khác là ai.
"Điện hạ, bánh quy này rất ngon."
Cale trông có vẻ thư thái khi ăn một chiếc bánh quy từ một cái giỏ trên bàn. Cậu đã nhìn ngay vào phòng.
"Cô Rosalyn, cô ăn một ít đi. Nó rất ngon đó."
"Tôi không sao, thiếu gia Cale."
"Hay cô muốn một ít trà?"
"Mm."
Rosalyn nhìn chằm chằm về phía Alberu rồi ngượng ngùng gật đầu.
"Trà có vẻ ngon."
"...Vậy cô chờ một chút"
Alberu thở dài trước khi đứng dậy và đi đến một cái tủ ở một bên của phòng ngủ. Có những dụng cụ nấu ăn kỳ diệu đơn giản bên trong nó.
Alberu thích uống một chút trà có thể tỉnh táo sống sót khi làm việc vào ban đêm. Có khá nhiều trà trong tủ và Alberu trông có vẻ đầy kinh nghiệm khi đặt nồi lên lửa để đun sôi một ít nước.
"Trông ngài có vẻ thường xuyên làm điều này, thưa điện hạ."
Alberu gật đầu sau khi nghe thấy âm thanh của Rosalyn như thể Thế tử đang tự tay pha trà và có những dụng cụ như vậy trong phòng ngủ của mình là điều kỳ lạ.
"Tôi đã thưởng thức trà từ khi còn nhỏ, thế nên tôi cũng đã pha khá nhiều trà."
A.
Rosalyn kìm lại tiếng hít mạnh của mình.
Thế tử Alberu Crossman. Anh ấy thực sự đã có một tuổi thơ bất hạnh.
Alberu Crossman, người lớn lên một mình trong cung điện sau cái chết của mẹ, không ai có thể công khai là chỗ dựa vững chắc cho anh.
Tất nhiên, bây giờ cô biết rằng Tasha và những Dark Elf khác đã giúp đỡ Alberu trong bóng tối, nhưng Thế tử Alberu đã lớn lên một mình trong việc đối phó với những người khác.
Đó là lý do tại sao mình chắc chắn có rất nhiều việc anh ấy phải làm một mình kể từ khi còn nhỏ.
Thậm chí, có khả năng Alberu đã phải chịu đựng nhiều hơn những gì Rosalyn tưởng tượng khi lớn lên.
Anh ta trông giống như một người lớn lên mà không gặp bất kỳ đau khổ nào trong cuộc đời, tuy nhiên, Rosalyn biết đây là kết quả của định kiến của cô và thay vào đó đã bình luận một cách thản nhiên.
"Tôi đang rất mong chờ loại trà do chính tay ngài pha, thưa điện hạ."
"Chà, tôi chỉ thích nó thôi."
Alberu đáp lại bằng một nụ cười ngượng nghịu, rồi Cale và Raon bắt đầu nói.
"Thưa điện hạ, xin hãy cho tôi một cốc."
"Này, Thế tử! Ngươi không có nước trái cây à?"
"Aigoo."
Alberu cảm thấy một cơn đau đầu ập đến. Anh ấn huyệt thái dương bằng một tay, lấy thêm hai cốc bằng tay kia.
Sau đó, anh lấy một ít nước ép táo từ một cái hộp được phù phép bằng ma pháp làm lạnh và đổ nó vào một cốc.
"Ohhhhh! Này Thế tử, ta biết ngươi là một Thế tử tốt mà! Ta thích táo! Bánh táo là ngon nhất!"
"... Tôi có nên cho ngài một ít bánh táo không, Raon-nim?"
"Ta có rất nhiều! Ta sẽ cho ngươi một cái!"
Alberu nhìn Raon cầm lấy cốc nước trái cây bằng chân trước của mình, bay tới chỗ Cale, ngồi xuống ghế và bắt đầu húp nước trái cây trước khi quay lại phía ấm trà.
Raon đã sử dụng ma pháp của mình để lấy một loạt bánh táo ra và lấp đầy giỏ bánh ngay lúc đó.
"Nhân loại! Ăn nhiều bánh táo vào!"
"Được rồi."
Cale bắt đầu ăn một miếng bánh táo mà không cần suy nghĩ nhiều.
Rosalyn chỉ lặng lẽ quan sát Cale và Alberu.
Mình chắc đầu anh ta lúc này đang loạn cả lên rồi.
Cô có thể thấy nét mặt đau đớn của Alberu khi nhìn nhìn vào ấm trà. Sau đó, cô bắt đầu nghĩ về Vương quốc Breck mà cô đã bỏ lại.
Em trai cô cuối cùng lại lấy vị trí mà cô đã vứt bỏ.
Mặt sau của em trai cô ấy sẽ không giống với của Alberu sao?
Các thủ lĩnh của các vương quốc ở Tây lục địa, những người biết một chút về tình hình hiện tại đều tràn đầy lo lắng và nghi ngờ.
Điều này đặc biệt đúng với các vương quốc biết về sự tồn tại của White Star.
Họ sợ hãi không biết tương lai sẽ ra sao.
Đó là ý nghĩa của trách nhiệm đối với một quốc gia.
... Mình chắc chắn những điều đó cũng có thể đặt thiếu gia Cale vào.
Theo ý kiến của Rosalyn, Cale Henituse có lẽ là người đau khổ nhất. Cô thậm chí không thể hiểu được suy nghĩ của Cale lúc này phức tạp như thế nào.
Cô thương hại nhìn Cale đang thẫn thờ ăn bánh táo trong giây phút nghỉ ngơi ngắn ngủi của mình.
Người được mệnh danh là một kẻ vô lại vì đã uống quá nhiều rượu và bây giờ không còn uống nữa. Cậu ấy cũng không có bất kỳ sở thích hay dùng thời gian của mình để giải trí.
Cậu ấy làm việc chăm chỉ và chỉ ăn và ngủ khi rảnh rỗi.
Rosalyn đẩy giỏ bánh trước mặt Cale.
Cạch.
Một tách trà sau đó được đặt trước mặt cô.
"Cảm ơn rất nhiều, điện hạ."
"Không có gì."
Alberu dùng tay ra hiệu cho Rosalyn để nói đó không phải là chuyện gì rồi đặt tách trà khác trước mặt Cale và ngồi vào đầu bàn giữa Cale và Rosalyn.
Sau đó anh ấy tiếp tục một cách thờ ơ.
"Cậu đang nhìn chằm chằm vào không gian?"
"Vâng, thưa điện hạ."
Cale trả lời ngắn gọn, nhấp một ngụm trà.
Ồ, cái này ngon đấy.
Cale quyết định cậu sẽ luôn có một giỏ đựng đầy bánh quy trên bàn cũng như lấy một ít lá trà này từ Thế tử và đưa chúng cho Beacrox hoặc Ron khi cậu đến nghỉ ngơi trong Biệt thự Super Rock.
Cốc. Cốc. Cốc.
Một số tiếng gõ nhẹ nhàng đang phát ra từ cửa phòng ngủ.
Raon nhanh chóng tàng hình và bay đến giường của Alberu.
Bộp.
Một bên giường bị lõm xuống, nhưng cũng không thấy rõ lắm.
"Mời vào."
Cửa phòng ngủ từ từ mở ra. Một trong những thuộc hạ Dark Elf của Alberu trong hình dạng người của anh đi vào phòng.
"Đã lâu không gặp, mọi người!"
"Ái chà, ở đây có vài người tôi không quen cũng như vài người tôi đã không gặp trong một thời gian rồi nhỉ."
Cage đang chào mọi người với vẻ hào hứng.
Mặc dù cô ấy đã được phong cho danh hiệu nữ linh mục điên trong <Sự ra đời của một anh hùng>, nhưng giờ cô ấy là Cage.
Cô đã ở với người bạn thân Taylor của mình sau khi để cặp song sinh Thần Mặt trời ở Đế quốc Mogoru.
Taylor Stan bình tĩnh chào hỏi mọi người từ phía sau cô.
Đứa con cả của gia tộc Hầu tước Stan, người đã bị thương ở chân. Người thừa kế vốn vô dụng nay đã chữa lành đôi chân của mình và giờ đây đã trở thành nhân vật trung tâm của các quý tộc khu vực Tây Bắc của Vương quốc Roan.
"Thiếu gia Cale."
Taylor Stan đưa tay ra bắt tay Cale.
Anh ta vẫn nói chuyện một cách tôn trọng với Cale mặc dù bây giờ đã là một Hầu tước.
"Đã lâu rồi, Hầu tước."
Cale vui vẻ bắt tay Taylor.
Cale đã liên lạc với nhiều người ở Vương quốc Roan sau khi trò chuyện với Witira.
Alberu, Cage và Taylor là một số người trong số đó.
"Mọi người ngồi xuống."
Alberu ngồi đầu bàn và những người khác cũng ngồi xuống. Taylor Stan là người đầu tiên phát biểu.
"Tôi rất vui khi gặp lại cậu sau một thời gian dài như vậy, nhưng tôi không nghĩ đến việc cậu đột nhiên liên lạc với tôi như thế này."
Anh ấy đang nhìn Cale. Có rất nhiều cảm xúc phức tạp trong ánh mắt đấy.
Ngạc nhiên, vui mừng, vui sướng và tôn trọng.
Tất cả đều là những cảm xúc khá tích cực.
Những cảm xúc đó, không thể nào khác.
Anh đã đi đến nhiều nơi xung quanh Vương quốc Roan cùng với Cage để cố gắng chữa lành đôi chân của mình. Mọi thứ đã ổn thỏa kể từ thời điểm anh gặp Cale.
Cale là biểu tượng của sự may mắn đối với anh cũng như là một trong những hình mẫu của anh vậy.
Đó là lý do tại sao hôm nay Taylor lại vui vẻ khi đến phòng ngủ của Thế tử.
"Anh ngạc nhiên vì cuộc gọi đột ngột sao?"
Taylor mỉm cười trước câu hỏi của Cale.
Vẻ mặt trông yếu ớt nhưng cương nghị của Cale vẫn vậy.
"Vâng, tôi hơi bất ngờ. Tôi đặc biệt không ngờ cậu có thể liên hệ với tôi những chuyện có liên quan đến sức mạnh cổ đại."
Cale bắt đầu mỉm cười.
Đảo Gió, nơi cậu nhận được cây roi vàng.
Một lần cậu nhìn vào những bức tranh trên trần của ngôi đền đen và nghe câu chuyện về White Star cổ đại...
Cale đã quyết định cậu cần tìm một người am hiểu nhất về sức mạnh cổ đại và ngay lập tức nghĩ đến Taylor Stan.
Taylor chạm vào đầu gối của mình.
"Tôi đã nghiên cứu khá nhiều về các sức mạnh cổ đại và thời cổ đại. Tôi tin tôi biết nhiều nhất về những sức mạnh cổ đại ở Vương quốc Roan."
"Đúng vậy. Anh có nhớ đã kể cho tôi nghe về Người bảo vệ Đá Tảng không?"
"Tôi nhớ. Chúng ta đã cùng nhau đi du lịch đến thủ đô vào thời điểm đó."
Alberu chống cằm khi lặng lẽ nhìn Cale và Taylor trò chuyện.
Đó là một bầu không khí tốt đẹp và nhẹ nhàng.
Anh thấy nữ linh mục điên đã bị trục xuất Cage bắt đầu lôi thứ gì đó ra khỏi ống tay áo rộng thùng thình của mình rồi đặt nó trở lại ngay khi anh sắp bị bầu không khí này làm mơ hồ.
Ly rượu?
Anh tự hỏi liệu mình có nhìn thấy đúng không, nhưng không có thời gian để nghĩ về điều đó lâu được.
Đó là bởi vì anh ấy đã nghe thấy giọng nói của Taylor.
"Cậu muốn tôi tạo ra một tài liệu cổ giả?"
Cale bắt đầu mỉm cười.
"Không được sao?"
"Không hợp pháp."
Taylor nhìn về phía Cale với vẻ mặt nghiêm túc.
"Nhưng tôi sẽ thử."
Alberu bắt đầu cười khúc khích.
"Hãy nhìn những người quý tộc này nói về việc phạm pháp bên trong phòng ngủ của Thế tử thế này đây."
Sau đó anh nhún vai khi Cale và Taylor nhìn mình.
"Chà, ta không nói là ta sẽ ngăn cản hành động đó của các ngươi."
Cale quay lưng lại với Alberu và tiếp tục nói chuyện với Taylor.
"Hầu tước Stan, hẳn là anh biết rõ hơn bất kỳ ai khác về cách các tài liệu cổ trông như thế nào mà."
Các loại giấy được sử dụng trong đó, giấy cũ bao nhiêu, và thậm chí cả từ ngữ được sử dụng bên trong chúng.
Taylor là người đứng đầu khi nói đến những điều đó.
Anh đã ngày đêm nghiên cứu những tài liệu cổ đó để có thể tìm ra một sức mạnh cổ đại có thể chữa lành đôi chân của mình.
"Tôi cần truyền tải những gì vào tài liệu cổ đó?"
Cale rút một tập tài liệu ra khỏi túi sau khi nghe câu hỏi đó.
Taylor mở tài liệu sau khi nhận được từ Cale.
"...Đây là?"
Anh bắt đầu cau mày.
Anh nhìn chằm chằm vào tài liệu một lúc lâu trước khi nhìn Cale và hỏi.
"Đây là ngôn ngữ gì?"
Có khoảng hai mươi trang văn bản.
Mỗi trang được chia đôi.
Taylor chỉ xuống cuối trang.
"Đây là ngôn ngữ phổ biến của Tây lục địa được sử dụng từ thời cổ đại."
Ngón tay anh từ từ di chuyển lên trên.
"Nhưng những chữ cái này ở nửa trên của các trang là thứ mà tôi chưa từng thấy trước đây."
Một nụ cười dày đặc xuất hiện trên khuôn mặt của Cale.
Tài liệu này là thứ mà Cale và Choi Han đã cùng nhau tạo ra.
Mỗi trang có tiếng Hàn ở nửa