Đúng như lời hứa, Bạch Thiệu Huy ở nhà cũng đã vài hôm, hôm nay là ngày thứ ba kể từ hôm đó.
Vừa mới tắt máy tính xong thì điện thoại liền đổ chuông thông báo có người gọi tới. Nhìn người gọi tới là Trúc Tịnh Ca, Bạch Thiệu Huy liền mỉm cười. Anh định điện cho người bạn thân chí cốt này của mình thì người này đã gọi điện đến rồi.
Trúc Tịnh Ca là bạn chí cốt từ nhỏ đến lớn với Bạch Thiệu Huy. Bạch gia cùng Trúc gia cũng đã thân quen từ nhiều thế hệ trước đó. Ở kiếp trước người bạn này cũng đã giúp rất nhiều cho anh trong những lúc anh gặp khó khăn. Hai người cũng cùng nhau chinh Nam phạt Bắc, sinh tử có nhau, anh rất quý mến và trân trọng tình bạn này.
"Xin chào Trúc thiếu gia, bản thiếu gia nghe đây!" Bạch Thiệu Huy quái khí lên tiếng.
"Cái giọng gì đây, có tin bản thiếu cho một phát súng vào đầu hay không hả?!" Trúc Tịnh Ca cũng chẳng phải dạng vừa. Là một người sống trong quân đội từ nhỏ, Trúc Tịnh Ca ăn nói có phần hùng hồn.
"Vâng, tôi đây rất sợ nha, đừng bắn, đừng bắn tôi a." Bạch Thiệu Huy dùng giọng điệu như run sợ lại như trêu đùa lưu manh nói.
"Bỏ đi, ông nói làm tôi mắc ói đến nơi rồi đây nè!" Trúc Tịnh Ca ghét bỉ nói.
"Ông cũng thật linh thiêng thật đó nha, tôi định gọi cho cậu thì cậu đã gọi cho tôi rồi. Nói đi, có chuyện gì thế."
"Này, ai linh thiêng hả?! Tôi còn chưa có chết!!! Hừ! Cậu có phải là bạn của tôi không thế hả, ngày trọng đại của tôi thế mà cậu lại không biết à?!" Trúc Tịnh Ca tâm tính rất dễ nổi nóng lại còn đơn thuần, vừa hay bị Thiệu Huy trêu chọc mà tức giận.
"Đính hôn hay là lễ thành hôn?! Ôi, ông bạn ế lâu năm của tôi nay đã có ý trung nhân rồi à?! Không biết là ai vô phước rớ phải cậu như thế?! " Bạch Thiệu Huy giả ngây không biết, còn nói luôn điểm đau khổ của Trúc Tịnh Ca. Trúc Tịnh Ca dù đã hai sáu, hai bảy tuổi rồi vẫn chưa có một người nào để yêu, anh chàng vẫn còn là FA, và còn là FA lâu năm.
"Bạch Thiệu Huy, súng của tôi đã lên nòng! Không biết Bạch thiếu muốn bị bắn vào đầu, vào tim hay là cái chân thứ ba đáng tự hào của ngài đây?!" Trúc Tịnh Ca nghiến răng nghiến lợi mà nói. Tên này, mỗi lần nói chuyện đều vô duyên đến như vậy.
"Ôi trời, hở một chút là xách súng ra đe dọa người ta à! Bạch Thiệu Huy tôi đây rất yếu đuối đó, thật sự là vô cùng sợ hãi đó nha!" Thiệu Huy không trêu ai thì thôi, một khi đã trêu thì chính là gợi đòn như vậy.
"Cmn! Ông đây là muốn chết?!!" Tịnh Ca nghiến răng càng thêm lợi hại.
"Được rồi, được rồi, bình tĩnh đi, không đùa nữa. Nói đi, lần này tổ chức có gì đặc biệt không?!" Còn vài ngày nữa thì người bạn này của anh chính thức là hai mươi bảy tuổi rồi. Anh nhớ là, lần này đặc biệt hơn những lần khác rất nhiều.
"Aiz!! Lão cha đang định giao