Sau ngày tham gia thi tuyển casting, Bạch Uyển Nhược trở về với đời sống sinh viên hằng ngày, yên yên bình bình mà vui vẻ. Ngày hôm sau cô cũng nhận được cuộc gọi từ Tạ Nghệ Hân thông báo về buổi họp nhận vai và lịch khai máy. Đến thời điểm hiện tại, Bạch Uyển Nhược cô cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi. Sau khi biết được tin, đám bạn trong phòng đặc biệt là cô nàng tăng động Mộc Đinh Ly nồng nhiệt chúc mừng. Cả đám rủ nhau đi chơi, ăn uống chúc mừng cho sự kiện có thể đổi đời này của Bạch Uyển Nhược, Uyển Nhược cũng không thể từ chối sự nhiệt tình này liền đồng ý. Nếu đã như vậy thì chắc chắn sẽ không thiếu những người thân thiết của cô ở đây, Uyển Nhược gọi cho Giang Tiệp Nhi, tuy nhiên Tiệp Nhi đang bận chuẩn bị công tác khai giảng của sinh viên năm nhất nên sẽ đến trễ, Uyển Nhược dặn dò cô ấy vài câu rồi tắt máy. Sau đó bốn người bọn họ đi dạo trước.
"Đi cả buổi chiều cả người mình bây giờ cảm thấy rũ rượi rồi đây. Cũng sắp tối rồi mình vào quán ăn nào đó ăn tối đi. Bụng tớ cũng đói meo rồi nè!" Mộc Đinh Ly rũ tay mệt mỏi nói.
"Cậu đó, chạy nhảy khắp nơi rồi than mệt. Nhưng mà tớ cũng đói thật rồi, hay là kiếm nơi nào ngon làm một bữa đi." La Mỹ Lan liếc mắt khinh thường nhìn Mộc Đinh Ly, sau đó cũng xoa xoa bụng nói với Bạch Uyển Nhược.
"Cậu thì thế nào A Ngân?!" Bạch Uyển Nhược lắc đầu nhìn hai người bạn không một chút nghị lực nào của mình. Cô cũng không quên người còn lại trong đám, Đinh Kiên Ngân, người này đi chơi mà như cỗ máy di động vậy đó, suốt cả buổi chiều chưa hề nói một lời nào, chỉ sợ là người khác thì cô gái này liền bị bỏ quên xó xỉnh nào rồi dù đang có mặt đi cùng một đám.
"Có chút đói!" Đinh Kiên Ngân khuôn mặt vẫn không có cảm xúc mà trả lời, làm người khác nhìn vào đúng là cô khá là bình thường và nói không hề sai sự thật. Tuy nhiên ngay sau đó, cơ thể lại bán đứng những gì cô biểu hiện. Một tiếng 'Rột' từ trong bụng cô phát ra làm cả đám ngẩn ngơ, sau đó liền phụt cười.
"A Ngân à, cậu trang cái gì chứ. Đói thì nói đói đi chứ, như bọn mình nè, xem ra cậu có vẻ còn đói hơn cả bọn mình nữa. Bụng cậu kêu thật to nha." Mộc Đinh Ly nghĩ gì nói đó, nói chuyện liền chẳng có duyên miếng nào. La Mỹ Lan thấy sắc mặt của Kiên Ngân càng ngày càng đen liền mau chóng chặn miệng Đinh Ly lại.
"Tính Ly Ly là vậy, A Ngân cậu đừng để ý nha!!" La Mỹ Lan âm thâm kêu khổ. Cô nàng Ly Ly này thật sự cần chỉnh lại nhiều lắm, nếu như lỡ mồm gây ra họa thì cô làm sao cứu được đây chứ.
"Nếu đã đói thì chúng ta đi ăn thôi. Phía trước là khu vực gần thư viện trường mình, cách đó nửa cây số có một nhà hàng ăn khá ngon, chúng ta đến đó đi. Lần này là tin vui của mình cho nên bữa ăn hôm nay tớ mời." Bạch Uyển Nhược lên tiếng cắt ngang hai bên. Miệng mồm của Ly Ly quá lanh lẹ chưa kiểm xoát được lời nói nhưng cũng may A Ngân có lẽ sẽ không tính toán với điều vô thức này của cô ấy.
"Không cần phải như thế, ăn quán bình thường đã cũng đã bộn tiền rồi, ăn nhà hàng thì mắc hơn rất nhiều. Nếu cậu chi tiền thì..." Mỹ Lan ngăn cản ý định này của Uyển Nhược.
"Không sao, tài chính của mình dư dả chi trả cho ngày hôm nay. Các cậu không nhận chính là không nể mình rồi." Bạch Uyển Nhược biết họ lo lắng về điều gì liền nói.
Sau khi nghe Bạch Uyển Nhược thuyết phục, cả ba người La Mỹ Lan liền đồng ý. Vì đường cũng khá xa mà cả đám thì cũng đã khá thấm mệt vì đi dạo hết một buổi chiều, nên liền gọi một chiếc taxi đi đến nhà hàng mà Bạch Uyển Nhược nói.
Trên xe, Bạch Uyển Nhược lại suy nghĩ có nên đem theo một chiếc xe không, cô không thích kiểu gọi taxi này lắm, nếu về trễ thì không còn taxi để mà bắt về đâu. Với lại sau này khi đi diễn sẽ đi lại nhiều, cứ đi taxi thì không tiện cho lắm. Nhưng mà nếu đem theo xe thì có quá lộ liễu hay khoe khoang gì không nhỉ, ừm thì một chiếc BMW hạng trung sẽ không quá khoa trương đi. Trôi theo dòng suy nghĩ của Bạch Uyển Nhược, không quá lâu taxi liền dừng ngay cổng của một nhà hàng sang trọng.
Cả đám bước xuống, Mộc Đinh Ly nhìn tới nhìn lui, hai người La Mỹ Lan và Đinh Kiên Ngân cũng quan sát nơi họ mới đặt chân tới này. Vô cùng nhanh chóng họ nhận ra đây không phải là một nhà hàng bình thường, mà đó là một nhà hàng năm sao có tiếng trong khu vực. Âm thầm chậc lưỡi, bữa ăn hôm nay thật nhiều tiền a, nhà của Uyển Nhược chắc hẳn khá là giàu nếu không cô ấy cũng sẽ không chịu chi như vậy.
Bạch Uyển Nhược ra hiệu bọn họ bước vào, khi họ bước vào liền có nhân viên phục vụ hướng dẫn, không muốn quá phô trương Bạch Uyển Nhược khiêng đề nghị ngồi ở đại trạch mà không ngồi ở phòng Vip như mọi lần cô đến. Nhân viên này cũng đã nhiều lần tiếp đãi vị nữ khách nhân này nên rất hiểu ý liền đưa họ đến chỗ khá yên tĩnh, Uyển Nhược gật đầu hài lòng, cô thật sự không thích nơi quá ồn ào.
Sau đó bọn họ liền chọn món, đám người Mộc Đinh Ly là lần đầu đến những nơi sang trọng như thế này khi nhìn menu liền có chút bối rối cùng phân vân, quá nhiều món và nhìn món nào cũng ngon hết cả làm bọn họ quá khó để lựa chọn. Đinh