Ngày hôm sau, Hạ Huyền Trúc đã thức dậy từ sáng sớm, trang điểm cẩn thận trước gương: “Chồng à, hôm nay em mặc bộ đồ này đi ký hợp đồng được không?”
Việc trúng thầu lần này thực sự rất quan trọng đối với công ty, đêm qua Hạ Huyền Trúc thậm chí còn ngủ không ngon giấc, cô phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng và làm tốt nhất mọi chi tiết.
“Không phải chỉ là đi ký hợp đồng thôi sao?”
Diệp Vĩnh Khang đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy eo của Hạ Huyền Trúc từ phía sau, thổi nhẹ bên tai, ôn nhu nói: “Hơn nữa, vợ của anh dù mặc gì thì cũng là người xinh đẹp nhất thế giới”.
“Anh chỉ nịnh em là nhanh thôi!”
Hạ Huyền Trúc hờn dỗi gỡ tay anh chồng ra: “Vậy em ra ngoài trước, lát nữa anh nhớ đưa Tiểu Trân tới trường mẫu giáo nhé”.
“Yên tâm đi, làm sao anh quên chuyện này được”.
Sau khi Diệp Vĩnh Khang đưa Hạ Huyền Trúc ra ngoài, anh bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho Diệp Tiểu Trân.
Hạ Huyền Trúc đến phòng họp bộ phận liên quan với vẻ mặt rạng rỡ, những người trong đó có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy người đại diện của đơn vị trúng thầu lại là một người phụ nữ trẻ tuổi như vậy.
“Cô Hạ đúng là tuổi trẻ tài cao, dự án khu sản nghiệp này có ý nghĩa to lớn đối với sự phát triển của Giang Bắc chúng ta.
Trong tương lai, cô Hạ chắc phải vất vả hơn nữa rồi”.
“Nếu hoàn thành tốt dự án này, chúng tôi có thể xem xét ký kết thỏa thuận hợp tác lâu dài với quý công ty”.
Người đang nói là một người đàn ông trung niên với dáng người phúc hậu, mặc áo sơ mi trắng, là lãnh đạo lớn