“Dừng nhạc lại một chút, tôi cần phải long trọng giới thiệu với mọi người một người!”
Tống Tư Nhã nắm lấy tay của Hạ Huyền Trúc, cười nói: “Đây là bạn học cấp ba của tôi, Hạ Huyền Trúc, là chị em thân thiết nhất của tôi, cũng là vị khách quý nhất hôm nay, mọi người vỗ tay nào!”
“Wow, Tư Nhã à, cô chưa từng nói với chúng tôi rằng cô có một người bạn thân xinh đẹp như thế này đấy!”
“Chào mừng, chào mừng, nếu đã là khách quý của Tư Nhã thì cũng là khách quý của chúng tôi”.
Một đám người đứng dậy chào hỏi, tỏ ra vô cùng nhiệt tình.
“Tư Nhã, sao có nhiều người vậy”.
Hạ Huyền Trúc khẽ cau mày, hôm nay lúc nghe giọng của Tống Tư Nhã trong điện thoại, cô ấy còn tưởng chỉ có hai người họ.
“Huyền Trúc, đây đều là bạn của mình, đợi lát nữa mình giới thiệu cho cậu làm quen.
Vài người trong số họ cũng làm trong ngành xây dựng, lát nữa cậu có thể nói chuyện với họ, nói không chừng sẽ có cơ hội hợp tác đấy”.
Tống Tư Nhã nắm tay Hạ Huyền Trúc ngồi xuống, một đám người bắt đầu ca hát và uống rượu.
Hạ Huyền Trúc có chút không tự nhiên, cô không hề hợp với những nơi như thế này, cũng không thoải mái khi tiếp xúc với nhiều người lạ như vậy.
“Huyền Trúc, lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, nào, ly này mời cậu!”
Tống Tư Nhã nâng ly rượu lên, mỉm cười nói.
“Xin lỗi, mình không biết uống rượu lắm”.
Hạ Huyền Trúc khéo léo từ chối, cô có chút dị ứng với rượu, thường ngày dường như không bao giờ động tới thứ này.
“Tư Nhã, hay là mình về trước nhé, mấy ngày nay công việc có hơi bận…”
Hạ Huyền Trúc ngồi một lát liền muốn đứng dậy rời đi.
“Đừng vội, còn chưa cắt bánh mà, đợi cắt bánh xong rồi tính tiếp, hay là như vậy đi.
Nếu cậu đã bận như vậy thì mình không đợi đến mười hai giờ nữa, cắt bánh trước luôn cũng được!”
Nói xong, Tống Tư Nhã búng tay một cái, hai nhân viên phục vụ lập tức đẩy một chiếc bánh sinh nhật sang trọng chín tầng bước vào.
“Huyền Trúc à, mình