Trương Hiểu Đan kể lại sự việc qua điện thoại: "Ừ, được rồi, vậy cảm ơn cậu nhé!"
Sau khi cúp điện thoại, Trương Hiểu Đan búng tay về phía đám người Trương Hoa Phương, mỉm cười: "Giải quyết xong rồi, bạn cháu đã nhờ cậu của cậu ấy can thiệp rồi, bên Đao Kiệt đã hứa sẽ không truy cứu nữa".
"Thế thì tốt quá rồi, suýt chút nữa dọa chết dì rồi!"
Trương Hoa Phương vỗ ngực, sau đó thở phào nhẹ nhõm.
“Cái đồ bỏ đi này, mày cũng to gan lắm, lúc nãy chạy còn nhanh hơn thỏ, hay bảo mày nhát gan nhỉ, người như Đao Kiệt cũng dám động vào, thật không biết cả ngày trong đầu mày nghĩ cái gì nữa”.
Trương Hoa Phương trách móc Diệp Vĩnh Khang, nhưng sự việc cũng coi như bỏ qua.
Không khí trong phòng ngay lập tức trở nên thoải mái trở lại, cả gia đình ngồi trên ghế sofa vừa xem tivi, vừa cười đùa vui vẻ.
"Ây, hỏng bét rồi!"
Lúc này, Trương Hiểu Đan đột nhiên hét lên: "Sao cháu có thể quên chuyện quan trọng thế chứ? Hôm nay cháu phải lấy một thứ quan trọng, sắp không kịp rồi".
Vừa