"Đồ điên".
Diệp Vĩnh Khang cười nhạt một tiếng, sau đó đi tới bên cạnh cười nói với đám người Da Đen.
Lý Thanh Từ thực sự muốn bắn tên này một phát cho chết luôn.
Cái khác không nói, trong ngành tuần tra, ai lại không biết Lý Thanh Từ là một bông hoa nổi tiếng chứ?
Nếu những người theo đuổi cô ta tập hợp lại một chỗ, có khi sẽ thành một đoàn dài ấy chứ.
Chỉ cần là đàn ông, ai gặp cô ta mà không đến nịnh nọt lấy lòng chứ?
Nhưng tên khốn kiếp trước mặt này không những bảo cô ta xấu mà còn gọi cô ta là bà thím?
"Đội trưởng Lý, đừng nóng.
Tên này đang dùng chiêu kích tướng đấy.
Một lát nữa trời tối rồi, chúng ta hãy xem xem anh ta sẽ làm được gì!"
Một nam nhân viên tuần tra bên cạnh vội vàng tiến lên khuyên can, Lý Thanh Từ lúc này mới bình tĩnh hơn một chút, trong lòng thầm nhủ nhất định phải dạy cho tên khốn này một bài học!
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Nhìn thấy bầu trời sắp tối hẳn, Lý Thanh Từ thậm chí đã chuẩn bị sẵn còng tay.
Tuy nhiên, vào lúc này, cái lều màu trắng với tạo hình hơi kì lạ đột nhiên mở ra, một người đàn ông ngoại quốc tóc vàng bước ra khỏi đó.
"Anh Diệp, tôi đã kiểm tra kỹ rồi.
Tôi có thể nhân danh Chúa mà thề.
Đây chỉ là một tai nạn do thao tác không đúng cách mà thôi".
Người đàn ông nước ngoài nói bằng tiếng Long Hạ