Lúc này Hạ Tuyết Cầm đang sốt ruột đợi tin Hạ Huyền Trúc bị bắt.
Nhưng đợi hồi lâu lại đợi được một sự thật khiến cô ta gần như phát điên.
“Không thể nào, chuyện này không thể nào”.
Hạ Tuyết Cầm điên cuồng vò đầu hệt như một con chó hoang đang lên cơn dại, lớn giọng hét lên: “Kế hoạch không chút sơ hở nào sao lại có thể xảy ra chuyện này được!”
“Cô Hạ, cô hãy bình tĩnh một chút, sự thật là thế”.
Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói được xử lý qua máy đổi giọng: “Đối phương mời Kusol John – kiến trúc sư hàng đầu thế giới đến khôi phục lại hiện trường, không ai có thể ngờ được chuyện này”.
“Tôi không quan tâm ông ta là John gì đó, bây giờ anh lập tức bắt người lại cho tôi, tôi muốn con đàn bà đê tiện đó sống không bằng chết”.
Lúc này Hạ Tuyết Cầm đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng.
“Cô Hạ, hãy chú ý đến lời nói của mình, cô không có tư cách ra lệnh cho tôi làm bất kỳ chuyện gì cả, tôi cũng không có quyền hạn tùy tiện bắt người khi chưa có chứng cứ.
Tôi nói nhiều như thế rồi, tự cô suy xét đi!”
“Alo, alo, anh bắt máy cho tôi, lấy tiền của tôi rồi không làm việc sao?”
Hạ Tuyết Cầm hét lên với đầu bên kia điện thoại nhưng đối phương đã cúp máy nãy giờ rồi.
Hạ Chí Tài ở một bên nghe tin này không biết tại sao lão không cảm thấy không vui mà ngược lại còn có cảm giác thư thái.
“Tuyết Cầm, nếu chuyện đã thành như thế rồi, ông