Diệp Vĩnh Khang chưa từng cho ai xem tấm ảnh này, chỉ có mình anh biết.
Không phải anh không muốn tiết lộ chuyện riêng tư của mình mà là vì Diệp Vĩnh Khang luôn cảm thấy cái chết của bố mẹ mình rất có thể che giấu một số bí mật không ai biết.
Hai năm đầu sau khi bố mẹ gặp nạn, Diệp Vĩnh Khang không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cho rằng là một vụ tai nạn mà thôi.
Nhưng sau này khi lớn lên, Diệp Vĩnh Khang nhớ lại sự việc năm đó, phát hiện ra có rất nhiều điểm không đúng.
Ví dụ như, bố mẹ của Diệp Vĩnh Khang thường xuyên đi công tác xa vì chuyện công việc là rất bình thường.
Nhưng lần đó trước khi đi công tác lại đột nhiên dắt Diệp Vĩnh Khang đi ăn một bữa xịn xò, hơn nữa còn mua cho Diệp Vĩnh Khang rất nhiều quần áo và đồ dùng cần thiết hàng ngày.
Và trước khi khởi hành còn đặc biệt kéo Diệp Vĩnh Khang đi chụp một bức ảnh gia đình.
Điều kỳ lạ nhất là khi bố mẹ chụp bức ảnh này, họ lấy ra hai chiếc huy chương to cỡ cúc áo và đeo vào cổ như thể đang hoàn thành một nghi lễ nào đó.
Bố của Diệp Vĩnh Khang khi đó đã nói một câu vô cùng kỳ lạ với anh: “Vĩnh Khang, sau này nếu như gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng, hãy đem bức ảnh này đi tìm bọn họ”.
Diệp Vĩnh Khang non nớt khó hiểu hỏi: “Bọn họ là ai, đi đâu tìm cơ ạ?”
Nhưng khi đó bố không trả lời câu hỏi này của anh, chỉ đáp lại thêm một câu đặc biệt kỳ lạ: “Bọn họ không gì là không thể!”
Khi đó tất cả những biểu hiện bất thường của bố mẹ anh như thể họ đã thấy trước rằng sẽ xảy ra