Vì không gian bên trong quá lớn, nếu chỉ dựa vào đi bộ thì không biết sẽ phải đi vòng quanh bao lâu, nên bên trong có rất nhiều xe đạp cát và các loại xe địa hình.
Cho dù là lái xe đi chăng nữa thì cả ba người cũng đã mất hơn hai tiếng đồng hồ dạo quanh bên trong, đủ để thấy công trình ngầm này có quy mô lớn như thế nào.
"Lăng Vi, vất vả cho cô rồi, nhưng từ giờ trở đi, chuyện ở đây cô phải sống để bụng chết mang theo”.
Sau khi trở lại mặt đất, Diệp Vĩnh Khang trịnh trọng nói với Lăng Vi.
Lăng Vi gật đầu: "Tôi không biết gì cả, tôi không thấy gì hết, anh Diệp, nếu không có chuyện gì nữa, tôi đi trước đây".
Nói xong, Lăng Vi quay người lái chiếc Bentley màu đỏ đi, cô ấy là một người phụ nữ thông minh, biết phải làm gì vào lúc nào.
"Mập, hiện tại tôi có một nhiệm vụ đặc biệt quan trọng cần cậu hoàn thành".
Diệp Vĩnh Khang nhìn Sử Nam Bắc với vẻ mặt nghiêm túc.
Sử Nam Bắc cũng thu cái vẻ cà lơ cà lất trước đó đi, vẻ mặt đanh lại, thở dài: "Đại ca, tôi biết nhiệm vụ là gì rồi.
Nếu trại huấn luyện dưới lòng đất này lớn hơn gấp mấy chục lần nữa, thì nó sẽ sớm đuổi kịp trại huấn luyện Điện Long Thần của chúng ta".
"Vì anh đã lao tâm khổ tứ để làm ra một nơi như này thì có lẽ chỉ có lý do đó thôi".
Diệp Vĩnh Khang gật đầu: "Chuyện này cậu nhất định phải giữ bí mật.
Hiện tại thế giới ngầm có vẻ yên tĩnh, nhưng trên thực tế, dòng chảy ngầm đang dâng trào".
"Điện Long Thần chúng ta cây to đón gió.
Tôi đoán không lâu nữa thế giới ngầm sẽ xảy ra một cuộc chiến chưa từng có".
"Vì vậy chúng ta phải chuẩn bị trước để tổ chức lại Huyết Thứ trong thời gian ngắn nhất có thể!"
"Huyết Thứ…"
Nhắc đến hai chữ