Khi nghe thấy tôi nói vậy bố tôi hơi ngạc nhiên và hỏi tôi có phải đấy là công ty lúc trước mà tôi bảo bố mẹ giúp đỡ đúng không, tôi gật đầu.
Bố tôi quay sang nhìn mẹ tôi.
- Anh thấy lúc trước em hay thích diễn kịch mà, giờ nghe con nó nói thế thì hai vợ chồng mình đi đi.
Nghe bố tôi nói vậy, mẹ tôi vẫn một mực từ chối, bố tôi nói nếu có mẹ tôi đi cùng để diễn kịch lừa con dâu tương lai thì vui phải biết.
Nhưng mẹ tôi lại nói đó là con dâu tương lai của bố tôi chứ không phải của bà ấy.
Nói xong mẹ tôi đi ra ngoài, vì để thay đổi không khí vừa nãy bố tôi hỏi tôi lúc ấy thì phải làm gì, thì tôi trả lời lúc đấy ông ấy chỉ cần đến trước bọn tôi để xin việc ở công ty và cứ ăn mặc bình thường để xem nhân viên trong công ty có thái độ thế nào, cũng như xem có mấy người đến giúp ông ấy.
Bố tôi thấy kế hoạch của tôi rất được nên đồng ý đến lúc ấy sẽ làm theo.
Cuối tuần, như đã hẹn, bố tôi đến công ty nhà Ly trước còn tôi thì đến nhà Ly để đưa cô ấy đi.
Tôi đưa Ly đến công ty dưới sự chỉ đường của cô ấy, Ly đưa tôi đến chỗ cất xe, sau khi cất xe bọn tôi vào trong công ty thì thấy một người đàn ông (bố tôi) đang bị một nhân viên nữ trách mắng:
- Ông ăn mặc thế này mà còn dám vác mặt đến xin việc à, ông mà ăn mặc lịch sự hơn tí nữa thì may ra tôi cho ông chức bảo vệ đấy (cô ta vẫy tay ra hiệu) bảo vệ đâu đuổi ông ta ra ngoài.
Tôi thấy bố tôi chưa kịp nói câu nào đã bị bảo vệ đuổi ra ngoài và làm cho ông ấy ngã, sau đó có một nhân viên nam nói đỡ cho bố tôi là nhìn cách ăn mặc của ông ấy là đủ hiểu hoàn cảnh gia đình nhà ông ấy khó khăn rồi, đã không nhận người ta thì thôi lại còn bảo bảo vệ đuổi ông ta ra ngoài nữa.
Nhân viên nữ kia thấy nhân viên nam nói vậy thì trợn mắt lên chỉ tay ra ngoài cửa và bảo nhân viên nam kia muốn bênh thì bị đuổi việc.
Nhân viên nam kia cũng không phải dạng vừa, vừa nghe xong câu đấy anh ta đi ra ngoài luôn và bảo không cần chị đuổi tôi cũng tự đi được, anh ta đi ra ngoài đỡ bố tôi dậy thì cũng có nhân viên nữ khác cùng đến đỡ bố tôi.
- Chú có sao không chú.
– Nhân viên nữ và nhân viên nam cùng nói.
Bố tôi nói không sao và cũng cảm ơn hai người họ đã giúp mình.
Tôi và Ly khi nhìn thấy cảnh đấy thì đứng hình mất mấy giây, Ly cảm thấy xấu hổ vì để tôi nhìn thấy cảnh này, cô ấy chuẩn bị nói lời xin lỗi tôi thì bất ngờ thấy tôi chạy ra ngoài và cô ấy cũng chạy theo.
Tôi chạy lại gần bố tôi hỏi ông ấy có sao không và sao lại không nói cho tôi biết, tôi còn nói thêm là có bạn là con của chủ tịch công ty này, nếu ông ấy muốn vào công ty này làm việc thì tôi sẽ nhờ bạn ấy giúp đỡ.
Bố tôi vừa nghe tôi nói vừa để ý thấy tôi nháy mắt, tôi đoán bố tôi đã hiểu ý tôi, bố tôi nói:
- Bố không