10 phút sau, tôi đi xuống dưới nhà ăn cơm.
Ánh mắt của ba người liên tục nhìn vào tôi, tôi đến chỗ chiếu ăn cơm ngồi xuống và bắt đầu kể lại mọi chuyện.
Khi đang kể, ông bà nội tôi đi vào vì hai người họ được em trai tôi nói là tôi đã về, hai người họ vừa nhìn thấy tôi thì ngay lập tức đến hỏi han tôi đủ thứ và kết thúc với câu tôi dạo này hơi gầy.
Vừa hỏi thăm cháu trai mình vài câu, hai người họ đã hỏi sang cháu dâu và còn muốn gặp cô ấy sớm nhất có thể, tôi như cảm thấy mình là người thừa trong gia đình này nhưng vẫn giả vờ gãi đầu nói sẽ cố gắng sắp xếp cho ông bà gặp Ly.
Gia đình tôi đang chuẩn bị bưng bát lên ăn cơm, bỗng nhiên chuông cửa reo, tôi ra ngoài xem là ai bấm nhưng không thấy ai, tôi đành quay vào trong thì chuông cửa lại reo, bố mẹ ông bà tôi đều bảo đấy là bọn trẻ con đùa thôi, còn em trai tôi, nó đã đứng dậy đi lấy thau nước để chuẩn bị tạt vào người bấm chuông nếu đó là trẻ con, tôi cũng bưng theo một thau khác (thói quen khó bỏ của anh em tôi vì lúc bọn tôi còn bé, có nhiều đứa cấp một cấp hai hay đi học qua nhà tôi, lại đúng vào mùa ổi chín nên chúng nó thường dừng lại để hái trộm, bà tôi bảo cứ cầm thau nước hất vào người chúng nó cho chúng nó chừa và từ đấy không đứa nào dám đến trộm nữa).
Hai anh em tôi bưng thau nước đi ra gần cổng, tôi bảo em tôi mở cổng để mình tạt trước, khi nó vừa mở cổng, tôi chạy ra và thấy có đứa đang trốn sau bụi cây bên trái cổng, tôi tạt ngay vào đấy, em tôi thấy thế cũng bưng thau nước ra định tạt thì Ly (toàn thân ướt sũng) từ chỗ bụi cây đứng dậy, cô ấy lấy điện thoại từ trong người ra kiểm tra xem nó có bị hỏng không, rất may là không, điện thoại của cô ấy chống nước khá tốt, em tôi bị giật mình khi thấy Ly, nó trượt chân và thế là cả thau lẫn nước trong thau hất về đằng sau trúng ngay người tôi.
Ly thấy vậy thì cười tôi, tôi không quan tâm em trai mình ngã có bị sao không (anh em thế đấy) mà lại gần Ly hỏi cô ấy sao lại ở đây, Ly nói cô ấy bám theo tôi để xem tôi đi đâu, tôi hỏi cô ấy theo dõi tôi à, Ly bảo không phải, chỉ là tình cờ xuống khu này đi bộ buổi sáng vì trên kia không có khu nào để đi bộ thì lại thấy tôi đang chạy, cô ấy tưởng nhận nhầm người nhưng cô ấy lại để ý rằng mình không thể nào nhầm được do nhìn thấy mái tóc bạc, đó đã là đặc trưng dễ nhận biết nhất của tôi, cô ấy định ra nói chuyện thì tôi chạy đi mất, cô ấy đành bám theo và thấy tôi vào trong