Long Lục dẫn tôi từ ngoài vào, Long Nhất vừa nhìn thấy tôi liền đứng dậy đến chỗ tôi cúi đầu chào.
Tôi không nói gì mà đi thẳng đến ngồi ghế của Long Nhất, ông ta lại nhanh chóng đi tới mời tôi uống nước sau đó ông ta hỏi tôi, tôi giả vờ không nghe và nói qua chuyện khác, tôi nói tại sao Long Hội lại thành ra như thế này và rồi liên tục là những câu quát mắng dành cho Long Nhất vì để bọn đàn em của ông ta và cả Long Thất, Long Lục không nhận ra tôi.
Long Nhất thấy tính tình của tôi khác trước rất nhiều nên thử hỏi tôi một câu, câu này tôi đã dặn ông ta nhằm tránh trường hợp một số người tự nhận mình là người của Long Hội, hãy hỏi những người đó nếu ai trả lời đúng thì đó là người trong hội còn không phải thì tùy ông ta xử lí.
Tôi biết câu trả lời nhưng lại trả lời sai để xem Long Nhất phản ứng thế nào.
- Mày dám giả mạo Long Vương à, Long Lục, Long Thất đuổi thằng này ra ngoài, Long Vương thật sắp đến rồi.
– Long Nhất trợn mắt nhìn tôi nói.
- Không được đâu anh, hai bọn em đánh thua nó.
Long Nhất khi nghe xong thì xắn ống tay áo bảo tôi ra giữa phòng đánh nhau, tính cách của ông ta không thay đổi một chút nào, luôn lao đầu vào thách thức kẻ địch mà không biết họ mạnh hay yếu, tôi nói sợ ông ta không đánh lại tôi nên tôi từ chối nhưng Long Nhất lại càng muốn so chiêu với tôi.
Tôi đành đứng dậy đi ra giữa phòng, một lúc sau, tôi giả vờ để thua ông ta, thấy mình đã thắng, ông ta nói tôi biến ra ngoài vì đây không phải chỗ tôi có thể giả làm Long Vương, tôi cười và khen Long Nhất có thái độ làm việc rất tốt, không uổng công tôi giao Long Hội cho ông ta quản lý khi tôi đi vắng nhưng phải sửa đổi lại tính cách và cách chiến đấu, không phải lúc nào cũng gặp phải đối thủ yếu.
Long Nhất vẫn tưởng tôi đang giả vờ nên đến lôi tôi ra ngoài và bị tôi dùng một chiêu đã gục xuống đất, Long Lục với Long Thất thì đứng che miệng cười.
Long Nhất bỗng hiểu ra, ông ta thử lại một lần nữa cho chắc nên gọi vào số điện thoại của tôi thì điện thoại của tôi đổ chuông, Long Nhất vội tắt điện thoại, đứng dậy cúi người xin lỗi tôi, tôi không trách ông ta và lại nghe ông ta kể tại sao Long Hội lại thành công ty bảo vệ.
Ngồi nghe Long Nhất trình bày đến quá trưa, tôi lấy điện thoại ra xem thì đã 12 giờ 30 phút, tôi nói tôi muốn về ăn cơm thì Long Thất bỗng nói mình và tám anh em còn lại muốn được ăn cơm cùng tôi vì tôi chưa từng ăn với họ lần nào.
Tôi cố tình nói dối để về nhưng ai ngờ lời nói dối này lại hại tôi nhưng thôi không sao vì giờ tôi đã biến thành một thằng phàm ăn chứ không phải một thằng sành ăn.
Tôi đồng ý với Long Thất và bảo anh ta tìm quán ăn còn tôi thì gọi cho sáu người còn lại, đúng hai phút sau cuộc gọi của tôi, sáu người đã có mặt tại phòng Long Nhất, họ liên tục hỏi tình hình của tôi, tôi giơ tay ra trước mặt bảo họ ngừng lại, đến quán ăn thì nói chuyện.
Tôi hỏi Long Thất đã tìm được quán ăn chưa thì anh ta nói không cần phải tìm vì đã có quán ăn đối diện với công ty, mọi người trong công ty vẫn thường ăn ở đấy, khi nói đến quán này tôi để ý chín người bọn họ mắt cứ sáng lên như nhặt được vàng, tôi đứng dậy và cùng chín người bọn họ đến quán ăn.
Vừa bước vào quán ăn, chín người bọn họ chạy nhanh đến gọi món, tôi bảo đừng quên gọi món cho mình thì bọn họ không nghe và vẫn tiếp tục chọn món, tôi cũng chẳng quan tâm cùng lắm lát nữa giáo huấn bọn nó.
Tôi tìm chỗ ngồi, vừa tìm được và ngồi xuống, tôi nhìn xung quanh thì thấy Ly và Thắng cùng gia đình và cả ông nội bọn họ ngay bên cạnh bàn mình, Ly lườm tôi như kiểu sao tôi lại trốn khỏi nhà cô ấy và sao tôi lại ở đây, tôi cũng vậy tôi cũng nhìn Ly không hiểu tại sao cả nhà cô ấy lại ở đây.
Hai người bọn tôi đang chuẩn bị nói thì chín tên kia bưng đồ ăn đến chỗ tôi, cả lũ nhìn thấy Ly, theo thói quen đã luyện tập từ trước cúi đầu nói chào chị dâu, may mà Long Nhất vẫn nhớ ông ta sẽ là chú của tôi mỗi khi gặp Ly nên ông ta nói chào cháu.
Tôi giải thích cho Ly hiểu tại sao bọn họ lại gọi cô ấy là chị dâu (tám con báo).
Sau một hồi giải thích, tôi lần lượt nói tên thật của Long Nhất và tám đứa còn lại, cuối cùng cũng thuyết phục được Ly, nhưng gia đình cô ấy và Thắng mới tạm tin lời tôi vì họ đã thấy Long Nhất