Buổi tối đến nhanh chóng, gia đình tôi quyết định ăn cơm sớm hơn bình thường để không bỏ lỡ chương trình truyền hình thường niên vào dịp 30 tết (chẳng cần phải giới thiệu, mọi người đều biết đó là chương trình gì).
Sau bữa cơm, tất cả mọi người trong gia đình tôi cùng nhau ngồi xem ti vi trong phòng khách, chương trình diễn ra rất thú vị, hấp dẫn, không hề nhàm chán, liên tục mang lại tiếng cười và có những bài học nhân văn sâu sắc ở trong đó, chỉ tiếc là thời gian quảng cáo hơi lâu và nhiều.
Khoảng 22 giờ, chương trình kết thúc và cả nhà tôi bắt đầu chuẩn bị mâm cơm cúng giao thừa, chuẩn bị xong, cũng đã hơn 23 giờ, lúc này mẹ nhắc ba anh em tôi mặc quần áo mới vào để chào đón năm mới, bọn tôi tuân lệnh.
Sau khi thay quần áo, bọn tôi nhanh chóng xuống dưới nhà để chờ đến giây phút giao thừa.
Tranh thủ trong thời gian này, giống như mọi năm, tôi đều nhắn tin cho Ly, hỏi han cô ấy và hẹn cô ấy khoảng 1 giờ sáng sẽ ra đình ra chùa làm lễ.
Thời gian đếm ngược 10 giây để chuyển giao từ năm cũ sang năm mới, khi đồng hồ điểm 0 giây, hàng loạt pháo hoa được bắn lên trên bầu trời (trong ti vi).
Mẹ tôi cũng đem bánh kẹo ra để mọi người trong nhà cùng ăn, sau đó ba anh em tôi được bố mẹ và ông bà nội mừng tuổi với số tiền là 100 nghìn từ ông bà và 200 nghìn từ bố mẹ.
Tôi vì là anh cả nên tôi cũng lì xì cho hai đứa em của mình, tôi búng tay phải, tờ tiền liền xuất hiện trên tay trái tôi, tôi đưa nó cho em trai của mình, nó nhìn tôi với ánh mắt không nói lên lời, do tôi mừng tuổi nó 1 nghìn.
Đối với Lan, tôi tặng em ấy cái bờm tóc, khi em ấy đội nó lên cùng với cái kẹp tóc tôi tặng, trông rất hợp với em ấy, Lan đã cảm ơn tôi.
Thằng An thấy vậy thì đòi tôi bằng được quà khác, tôi bảo nó lên phòng tôi mở tủ quần áo và lấy chiếc hộp màu đen xuống cho mình, nó làm theo lời tôi và mang hộp đen xuống đưa cho tôi, tôi lại đưa hộp cho nó, bảo nó tự mở.
Khi nó mở ra, trong đó là một đôi giày dành cho việc tập thể thao, nó vui sướng, đi thử và không ngờ lại vừa với chân mình như thế, nó vội vàng cảm ơn tôi, tôi chỉ cười mà chẳng nói gì (quà cho thằng An thật đấy, tôi định tặng cho nó vào dịp khác chứ không phải bây giờ nên tôi mới không biết phải nói gì).
Cả nhà tôi vừa ăn kẹo vừa trò chuyện về những điều đã và chưa thực hiện được trong năm qua, và hy vọng năm nay sẽ hoàn thành những điều chưa làm được đó.
Trong lúc đang nói chuyện, bố tôi mang ra một chai rượu vang đã cất giữ từ lâu, ông tôi, bố tôi và tôi mỗi người một chén, rượu