Thời tiết mùa hè hay thay đổi thất thường.
Hôm trước còn mặt trời chói chang, hôm sau bầu trời đen kịt nước mưa như trút rơi xuống.
Nhiệt độ trực tiếp giảm xuống mấy độ, bị cái nóng tra tấn mấy ngày mọi người đều dễ chịu hẳn lên.
Nhưng với những thí sinh đi thi lại gặp chút phiền toái.
Không nói đến phải khoác lên mình chiếc áo mưa rộng thùng thình khó chịu, thì mưa to cũng cản trở tầm nhìn dễ xảy ra tai nạn.
Chị em Kiều Anh lại không gặp phiền toái này.
Lúc này chị cô đã khô ráo sạch sẽ vào phòng thi, chỉ còn Kiều Anh ngồi chơi điện thoại trong phòng bác bảo vệ.
Nơi này ngồi cũng kha khá các phụ huynh đều là những người ở trọ tại trường.
Nhìn đứng ở màn mưa đám người ai nấy đều thấy may mắn mình trọ lại.
Người nhiều nên chỉ người này một câu người kia một câu cả căn phòng nhỏ đã ồn ào thành cái chợ.
Kiều Anh cũng bị tiếng ồn này ảnh hưởng, trò chơi không chơi nổi nữa cô quyết định gọi điện cho bố cô.
Mưa to thế này vẫn là cho xe ô tô đến đón cho thỏa đáng.
Ai ngờ bố cô lại báo cho một tin cực sốc.
Chẳng là hôm trước sau khi chở ba bố con cô lên Hà Nội trên đường về chú lái xe gặp tai nạn.
Chú lái xe không may đâm trúng một người đi đường, nạn nhân bị thương quá nặng tại chỗ không qua khỏi.
Hiện tại cả người lẫn xe đều bị tạm giữ trong đồn công an.
Đừng nói là đi đón khách ngay cả tự do còn không có đâu.
Kể đến đây bố cô thở dài nói: "Gia đình nạn nhân đã chấp nhận giải quyết riêng, nhưng lại đưa ra số tiền bồi thường quá lớn.
Tận hai trăm triệu.
Hai bên đang giằng co nên vẫn chưa giải quyết được."
Kiều Anh nghe đến số tiền bồi thường cũng hít hà một hơi.
Hai trăm triệu với giá vàng hiện tại là năm triệu một cây tương đương bốn mươi cây vàng.
Với gia đình bình thường là một số tiền khổng lồ, có thể vì này mà nợ nần chồng chất.
Nhưng bảo đáng thương chú lái xe, Kiều Anh lại nói không lên lời.
Dù gì đó cũng là một tính mạng con người.
Nếu chú lái xe cẩn thận một chút đâu ra chuyện thương tâm này.
Đã gây ra tai nạn phải nhận hậu quả đó là điều đương nhiên.
Chỉ đáng thương nạn nhân xấu số kia, nghĩ đến này cô không khỏi nhắc nhở bố cô: "Lần sau bố đừng ngồi xe của chú này nữa."
Dính dáng đến mạng người cô thấy sợ hãi.
Bố cô lúc này thổn thức lên: "Đây cũng là người đáng thương.
Mới mua xe được một năm, nợ mua xe còn chưa trả hết giờ thêm tiền bồi thường nữa không biết sống sao.
Nghe Mạnh kể lại là đang đi trên đường đột nhiên nạn nhân lao ra đâm thẳng vào đầu xe.
Như tự sát vậy.
Mà theo người nhà Mạnh tìm hiểu nạn nhân bị ung thư giai đoạn cuối, không sống được mấy ngày.
Đáng lẽ nên nằm viện hay nghỉ ngơi tại nhà không hiểu vì sao lại ra ngoài đường nữa."
Kiều Anh nghe thấy mùi âm mưu trong vụ tai nạn này.
Nhưng hiện tại không có máy quay hành trình, lời nói một phía ai tin.
Lại liên quan đến mạng người, chú tài xế chỉ phải ngậm bồ hòn.
Hai bố con chỉ phải than ngắn thở dài, vấn đề