Trong lòng Trình Nhân như có trăm mối tơ vò, cô chẳng nhớ mình đã trả lời Hà Hưng Gia như thế nào nữa.
Chỉ nhớ mình giật hộp kem dưỡng da từ tay anh ta, sau đó ba chân bốn cẳng chạy về, thật xấu hổ!Phan Hiểu Hiểu thấy bạn mình cứ ngồi đực mặt ra thì nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Nhân à! Chuyện này bà phải xem xét thật kỹ nha.
Nếu như bà lấy chồng ở nông thôn thì sớm muộn gì cũng nhập hộ khẩu theo chồng, lỡ sau này nhà nước thay đổi chính sách cho các thanh niên trí thức được quay lại thành phố, đến lúc đó muốn về cũng không được.”Hít thở một hồi lâu Trình Nhân cũng lấy lại chút tinh thần, nhìn Phan Hiểu Hiểu kế bên đang lo sốt vó, Trình Nhân kéo cô đến gần, bộc bạch:“Hiểu Hiểu, tui biết bà muốn tốt cho tui, nhưng bà xem Trần Dương kìa, ảnh ở đây bao nhiêu năm rồi mà ngày nào quay về vẫn là một ẩn số.
Có lẽ sẽ có một ngày chính sách thay đổi, nhưng…” - nói tới đây Trình Nhân ngập ngừng.“Nhưng tới ngày đó thì mới tính được.
Suy cho cùng, chúng ta không thể cứ ôm lấy một niềm tin hư vô mờ mịt, mà bỏ lỡ người trước mắt được.”“Nhưng đâu nhất định phải là Hà Hưng Gia? Trong làng có bao nhiêu người, bà gật đầu một cái là cả tá anh xếp hàng dài thườn thượt cho bà chọn, tại sao lại chọn trúng anh ta? Ngoài trừ việc anh ta lên huyện học thú y ra thì nào còn bản lĩnh gì khác, bà nên xem xét lại.”Lời của Hiểu Hiểu khiến Trình Nhân hơi khó xử, có phải là tuyển phò mã đâu mà bắt cô lựa chọn, cô và Hưng Gia đích thị là cơ duyên hảo hợp, đúng người đúng thời điểm quá rồi còn gì.
Trình Nhân càng ra sức trấn an Hiểu Hiểu:“Hiểu Hiểu à, cái tốt nhất chưa chắc đã hợp với mình nhất.
Vả lại Nhân cảm thấy Hà Hưng Gia không hẳn là không có gì tốt như mọi người nói, anh ấy cũng có những điểm tốt, chỉ là mọi người chưa khám phá hết thôi.
Cho dù một ngày nào đó nhận ra mình đã chọn sai người, thì cũng chính là do mình đích thân chọn, chắc chắn sẽ không tiếc nuối càng không hối hận.”Phan Hiểu Hiểu thấy ánh mắt Trình Nhân kiên định, bỗng dưng nhận ra con nhỏ này ngoài mặt thì ôn hoà nhỏ nhẹ, nhưng ngược lại nội tâm thì rất sâu sắc và đặc biệt có chủ kiến.
Cô không nói gì thêm nữa, chỉ hy vọng Trình Nhân sẽ hạnh phúc với sự lựa chọn của mìnhQuay sang Hà Hưng Gia, tỏ tình xong thì liền trở về nhà, trong lòng không ngừng bâng khuâng.
Nếu anh nói anh vẫn chưa yêu, là thật ra anh đang dối lòng.
Bảo anh không có cảm giác với Trình Nhân là nói xạo, bởi người ta xinh đẹp thế cơ mà, tính cách thì dễ thương nhu mì, lại còn học cao trung ở Bắc Kinh, tóm gọn lại là