Trần lục quan sát huyết lôi kỳ một hồi lâu, hắn đang nghĩ tới làm cách nào để thoát ra khỏi nơi này.
dùng tu vi nhập kỳ sơ giai để phá một cây nhất kỳ thì đây là điều viễn vong, bạch linh trốn trong áo của hắn nhảy ra.
nó nhìn chằm chằm vào huyết kỳ hồi lâu rồi hướng về một hướng khác chạy đi.
"bạch linh, ngươi đi đâu?"
trần lục đuổi theo phía sau bạch linh, hắn và bạch linh chạy đến một chỗ bí ẩn khác, nơi này có một viên ngọc màu máu có hư ảnh huyết xà vờn quanh.
"đây là ngọc kỹ!"
trần lục đột nhiên nhớ ra điều gì liền kinh hãi nói, mỗi một con yêu thú từ nhất kỳ trở lên sẽ có khả năng tồn tại trong mình một ngọc kỹ.
mỗi một ngọc kỹ đều là trân quý vô cùng dù là của yêu thú nhất kỳ yếu nhất, nó luôn được các tông môn, cung điện, thương lâu thu lấy với giá cao để bồi dưỡng tu sĩ trẻ tuổi thiên tài.
bạch linh lộn nhào tới ngọc kỹ ném nó về phía trần lục, hắn bắt lấy ngọc kỹ nhìn vào nó chằm chằm.
"trần lục tập trung vào, vi phụ đang dạy những thứ cần thiết nhất để con bước vào nhập kỳ, chỉ còn 2 năm nữa là con sẽ được gia tộc chọn lựa bước vào nhập kỳ, không được làm biếng."
ánh mắt trần lục trở nên mơ hồ rồi thấy mình đang ngồi ở một phòng sách, trước mặt hắn là phụ thân luôn đội mũ rộng vành che đi khuôn mặt đang dạy mình.
"sau khi nhập kỳ thì việc thứ nhất con phải thành thục dung hợp kỳ là ở mức sơ giai, thứ hai là tìm một bộ công pháp hoặc ngọc kỹ phù hợp, đây là mức độ trung giai, thứ ba là tôi luyện nhục thân và tu luyện nhập kỳ đến đỉnh phong gọi là thượng giai."
trung niên rất chăm chú giảng giải cho thiếu niên lười biếng gật gà gật gù.
"giai đoạn đầu thì con chỉ cần dung hợp từ từ thích nghi với nó, thứ hai là công pháp trưởng bối truyền dạy xuống, còn nếu là ngọc kỹ thì con phải tự cảm ngộ, vậy theo con cảm ngộ như thế nào mới thụ kỹ nhanh và hiệu quả nhất?"
trung niên gõ đầu thiếu niên trẻ cho hắn tỉnh táo lại hỏi.
"phụ thân không cần hỏi, con biết đó chính là cùng kỳ dung hợp sau đó thụ kỹ, chắc chắn là đại công cáo thành."
thiếu niên vô cùng tự tin vỗ ngực nói.
"haiz, nếu là công pháp của trưởng bối truyền dạy thì có thể dùng cách đó, còn nếu ngọc kỹ mà làm như vậy thì cơ thể sẽ bị nổ tung thành thịt vụng."
"công pháp thì học ở dạng nào cũng có thể thành công, vì có trưởng bối hướng dẫn chi tiết rất dễ học, còn ngọc kỹ là thứ sẽ dung hợp cùng chiếc kỳ của con vĩnh viễn, trong lúc thụ kỹ cho kỳ thì không được cùng kỳ hợp nhất, bởi trong lúc thụ kỹ thì chiếc kỳ sẽ phát ra năng lượng khổng lồ, nếu cơ thể không chịu nổi thì sẽ hóa thành thịt vụn."
trung niên thấy thiếu niên trẻ đã có một chút tinh thật học hỏi liền nói tiếp.
"cách để thụ kỹ hiệu quả nhất, chính là dùng kỳ dẫn kỹ, tâm vững hồn định và không nhanh cũng không chậm dùng kỳ dẫn ngọc kỹ, dần dần khi cả hai sinh ra liên kết con sẽ có được pháp kỹ của riêng mình."
trung niên đã có chút vui vẻ vì đứa trẻ lười biếng này đã chịu lắng nghe.
"phụ thân, tuy là con nghe không hiểu mấy, nhưng con sẽ có tìm ra một pháp kỹ cho riêng mình, không cần phụ thuộc vào mấy trưởng bối truyền dạy."
thiếu niên ánh mắt bốc lên tia hưng phấn và quyết tâm.
"ha ha ha, vi phụ sẽ rất mong chờ thành quả của trần lục đó."
trung niên cười một tiếng xoa đầu thiếu niên.
hình ảnh đã chuyển về thực tại, trần lục ngơ ngác một chút rồi nhìn vào ngọc kỹ trong tay, hai hàng nước mắt đã rơi xuống.
tuy hắn không thấy được khuôn mặt giấu sau cái mũ kia, nhưng trần lục biết phụ thân đã vì hắn mà hi sinh rất nhiều và cũng yêu thương hắn rất nhiều.
"phụ thân, con nhất định sẽ có được pháp kỹ của riêng mình."
trần lục lẫm bẩm trong miệng, hắn lấy ra tử lôi kỳ rồi vẻ một đường tròn rộng hai trượng, đặt ngọc kỹ ở trung tâm.
trần lục vung kỳ không nhanh cũng không chậm, nhưng có cảm giác vô cùng đẹp mắt, cứ như một vũ công điêu luyện đang muốn vậy.
"không nhanh không chậm dùng kỳ dẫn kỹ, tâm vững hồn định."
trần lục liên tục lập đi lập lại mấy câu nói này.
cuối cùng tử lôi kỳ của hắn cũng phát ra lôi điện màu tím nồng đậm, huyết lôi của ngọc kỹ cũng lóe lên, cả hai va chạm vào nhau vô cùng kịch liệt.
trần lục đầu đầy mồ hôi lạnh, đây là thời khắc quan trọng nhất của việc thụ kỹ, dùng kỳ dẫn kỹ khiến nó sinh ra liên kết với kỳ.
hắn cẩn thận từng li từng tí mà vung kỳ, bạch linh từ trong áo nhìn ra vô cùng chăm chú.
"thôi chết!"
trần lục bước chân nâng lên đã sai một nhịp, nếu bước chân này chạm đất thì trần lục sẽ bịphản phệ.
bạch linh đột nhiên nhảy ra dùng chân của mình đá vào chân của trần lục để nó trở về đúng vị trí.
cùng lúc đó hai tia lôi điện một tử sắc, một huyết sắc đánh vào bạch linh, khiến cho nó bị thương văng ra ngoài.
trần lục cắn răng vung kỳ, giai đoạn cuối cùng đã tới, huyết lôi và tử lôi