Hai đứa nhóc mang thanh Gladius trở về, sau đó cùng luyện tập với cô Trinh tới trưa mới nghỉ. Đến chiều, vì đang rảnh rỗi nên Hãn lang thang đến khu làm thủy tinh để thống kê lại vật liệu. Lúc này nơi đó lại khá náo nhiệt, điều này khiến hắn cảm thấy tò mò, chẳng phải Hãn cho thợ nghỉ hôm nay sao. Chỉ thấy một người đàn ông trung tuổi, là một trong những người thợ, tên là Lương, đang biểu diễn cách làm thủy tinh, mọi người phía dưới thì đang ngồi chăm chú nhìn từng động tác. Hãn để ý thấy đứng trước đám này có một bé gái. Vì tất cả đều ngồi, chỉ riêng đứa bé này đứng nên khá nổi bật, hắn cũng nhận thấy cô bé này khá xinh xắn
-Hay quá cha ơi – Cô bé lên tiếng, chắp tay ngưỡng mộ
-Nhìn nhé, để cha làm cho con sợi dây chuyền đeo chơi.
Chú Lương thuần thục cắt từng miếng thủy tinh thành những miếng nhỏ, rồi xỏ lỗ. Làm được 2-3 hạt, chợt dừng lại, khi thấy Hãn đang đứng từ xa nhìn về phía này
-A, cậu Hãn, cậu đến đây làm gì? – Chú Lương chợt lên tiếng
Mọi người như ngừng sự tập trung của mình mà ngoái đầu lại nhìn. Những người này đều muốn làm việc cho Hãn trong thời gian tới nên đều có lễ, cúi đầu chào hắn. Hãn cũng không vô phép mà chào đáp lại.
-Dạ không, cháu đến đây kiểm tra vài thứ thôi.
-Hoa, đến chào cậu Hãn đi, hôm nay có đồ ăn ngon là nhờ cậu ấy đấy.
-Em chào anh – Cô bé tiến đến cúi đầu lễ phép chào.
Lúc này, Hãn mới nhận ra, không nhưng con bé tên Hoa này không những xinh xắn mà còn tương đối cao nữa, tuy vẫn thấp hơn Hãn một chút nhưng thế này thì bằng thằng Trâu chứ ít gì. Hãn thuộc hàng ông trời ưu ái lên cao lớn bất thường trong cái thời đại thiếu ăn thiếu mặc này. Phải chăng là do việc con gái trước dậy thì cao hơn con trai. Nếu thế thì cô bé này tính ra hơn Hãn đến vài tuổi hoặc chí ít là bằng tuổin rồi
-Ờm, cho anh hỏi, em năm nay bao nhiêu tuổi?
-Không cần phải hỏi. Hoa bằng tuổi tao với mày.
Chưa kịp để Hoa trả lời thì một giọng nói vang lên từ phía sau. Nghe giọng thôi, không cần ngoái lại nhìn cũng biết kẻ nào đang nói, chính là tên Trâu chứ ai nữa.
-Hóa ra Hãn bằng tuổi mình à? - Hoa chớp mắt nhìn
-Thế nào, đến đây lâu vậy rồi mà hình như mày chưa gặp Hoa bao giờ nhỉ? Trâu đi đến khoác vai Hãn nói.
Đúng là Hãn lần đầu gặp Hoa vì trước giờ hắn chỉ loanh quanh nghĩ cách phục thù, rồi tính đến làm thủy tinh rồi thực hiện các kĩ thuật cổ đại hắn biết, loanh quanh cũng chỉ có thế nên không tiếp xúc với nhiều người. Đám trẻ thì toàn một lũ đực, làm gì có con gái.
-Ừ, tại nhiều việc quá tao cũng không để ý thật.
-Hôm nay Hoa đi chơi với tụi tôi không?
-Đồng ý – Cô bé cười nói
-Hôm nay tao bận có việc, mày với Hoa cứ đi chơi đi.
-Hầy, mày làm mất hứng quá, không có mày sao vui được.
-Thôi, tao xin kiếu lần này- Hãn vớt tay Trâu rồi đến chỗ chú Lương
-Ơ kìa… Cái thằng, cứ như ông cụ già vậy. Mặc kệ nó, tụi mình…
Trâu quay sang Hoa cười định rủ ra bìa rừng chơi nhưng cô bé đã đi theo Hãn đến chỗ cha mình từ lúc nào. Lúc này Hãn đang bàn với chú Lương về một sản phẩm mới. “Kính vạn hoa”. Đây không phải là chiếc ống nhòm có thể nhìn thấy vô số bông hoa như mọi người nghĩ mà là một dạng kĩ thuật chế tác thủy tinh, tên là Millefiori. Cách này Hãn sực nhớ ra vào hôm qua. Bằng các chồng nhiều lớp thủy tinh màu với nhau, sau đó sử dụng các khuôn có hình dáng ngôi sao có rãnh khác nhau, từ 5 cánh đến n cánh, hoặc khuôn hình bánh răng để tạo hình mặt cắt cho từng lớp sau đó kéo dài thành những đường thẳng, dựa vào sức kéo, thủy tinh sẽ bị dãn thành một thanh thủy tinh dài, càng dài thủy tinh càng hẹp lại, cuối cùng là lấy rìu đồng cắt thành từng khúc nhỏ bằng nửa đốt ngón nay. Lúc này sẽ thấy mặt cắt sẽ có hình dáng của những bông hoa. Công việc còn lại là xếp lên mặt phẳng sao đó lăn thủy tinh là xong
Cách làm mới này rõ ràng khiến chú Lương rất hứng thú. Lão còn chưa kịp nghe Hãn nói hết đã chạy đi lấy bao nguyên thiệu thổi lò rồi. Việc này rõ ràng không thể chỉ làm một người, các thợ khác lại không có ở đây nên Hãn tham gia luôn. Sau khi chồng 5 lớp thủy tinh màu và ấn khuôn. Hãn lấy thanh sắt thổi thủy tinh, nhúng vào thủy tin rồi cắm vào đầu đối diến khối thủy tinh đang nóng đỏ trên thanh sắt của chú Lương sau đó từ từ kéo dài ra. Khối thủy tinh nóng đỏ dần dần dãn đều ra, dài đến 5m. Chú Lương chặt thanh thủy tinh này từng khúc nhỏ trên một thớt gỗ
Hãn tập trung làm việc không để ý Hoa đang nhìn hắn. Chú Lương xếp những mảnh thủy tinh vừa cắt thành những hình tròn trên chiếc bàn gỗ sau đó lăn thủy tinh nóng lên, tiếp tục hơ trên lò để chúng liền với nhau, sau đó lăn trên mặt phẳng, thủy tinh lúc này rất dẻo nên dẹp lại dính chặt vào khối thủy tinh gốc và thổi. Khối thủy tinh dần nở ra, kéo theo đó là những miếng thủy tinh vạn hoa cũng nở theo, kết quả tạo ra một chiếc bình có những hình bông hoa dày đặc trên thân. Nếu sắp xếp có chủ ý, những bông hoa này sẽ nở đều và đúng theo ý của người chế tác. Ngoài ra, nếu muốn vẽ tranh trên bình thì hoàn toàn có thể dùng cách này, bằng cách xếp các thanh màu tạo thành hình sau đó cuốn lại là xong
-Thứ này quả là tuyệt phẩm đó – Chú Lương hai tay cầm chiếc bình tấm tắc
-Phần tạo quai bình giao lại cho chú nhé. Còn Hoa, đây là quà cho cậu.
Hãn phất tay, ném cho Hoa một khối thủy tinh. Là một viên thủy tinh to bằng nắm tay nhẵn hạt xoàn, có lớp vỏ thủy tinh trong suốt bên ngoài bọc lấy bên trong bên trong là một khối thủy tinh đỏ được nặn thành hình bông hoa hồng. Cái này do chính Hãn làm, tay nghề của hắn cũng không tệ, trong lúc quan sát những người thợ cũng học lỏm được chút đỉnh. Trong lúc nghỉ để chú Lương làm những bước còn lại, Hãn có chú ý cô bé này nhìn theo rất chăm chú. Tên của cô bé Hoa nên Hãn mới nảy ra ý tưởng này.
Trong lúc Hãn đang mải trò chuyện với chú Lương, có một khoum mặt đỏ ửng thẹn thùng quay đi. Ngày hôm đó. Hãn nhờ chú Lương chuẩn bị tất cả nguyên liệu cần thiết để ngay mai, sau khi hoàn thành đơn hàng làm theo mẫu sẽ làm tập trung sản xuất kính vạn hoa, từ hạt cườm cho đến bình thủy tinh. Hắn quyết định, cùng với phương pháp thổi khuôn, phương pháp tạo kính vạn hoa sẽ là chủ lực cho hắn trong sản xuất thủy tinh.
Ngay ngày hôm sau, những người thợ đã được tập hợp. Để đảm bảo họ có thể 100% tập trung vào chế tác, những người mới vào sẽ đảm nhận những công việc râu ria như thổi lò, tạo thủy tinh màu, đốt than củi, thường hóa thủy tinh, xếp màu…
Những bao cát, sau 2 ngày tiếp theo đã dần vơi đi, mỗi ngày họ đều làm 12h giờ. Nếu đây là thời kì cách mạng công nhân, Hãn sẽ có một vé vip lên đoạn đầu đài với view đẹp là hàng ngàn người la ó chửi rủa, nhưng đây là thời cổ đại, từ nông nô đến nông dân đều làm việc từ sáng đến tối, và coi đó là chuyện bình thường ở huyện. Thậm chí nếu thưởng họ cao một chút họ sẵn sàng bán cả mạng cho Hãn chứ đừng nói. Thời Tam Quốc, các quân phiệt có thể nắm trong tay hàng chục vạn quân cũng không có gì bất ngờ, tất cả cũng vì một chữ “nghèo”, loạn lạc người ta phải bán mạng để có cái ăn thế nên sau thời Tam Quốc, dân số Trung Hoa đã mất một nửa
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hãn tất nhiên thưởng họ vô cùng hậu hĩnh, số tiền công lần trước cũng đủ cho họ tận sức mà làm. Vì không phải lo công đoạn tạo nguyên liệu nên những người thợ chính chỉ việc ngồi một chỗ thổi thủy tinh và dùng dụng cụ chế tác nên sản lượng có tăng lên chút. Các bình thủy tinh làm theo khuôn thì không có vấn đề, quan trọng là các sản phẩm đặt và kính vạn hoa lại tốn kha khá thời gian do cần phải qua khâu hậu chế tác, nặn lại họa tiết cũng như sắp sếp các miếng kính vạn hoa
Trước mắt Hãn sẽ cố làm đủ yêu cầu, kính vạn hoa nên làm số lượng hạn chế để xem cái đám thương nhân định giá thế nào. Vấn đề phát sinh hiện tại là hết nguyên liệu. Tính được 3 ngày nhưng hóa ra tăng tốc