Musa sau khi tôi cứng thanh kiếm này đã cho nung lại nhưng ở nhiệt độ thấp hơn và quan trọng là hắn đã căn rất chuẩn nhiệt độ. Kĩ thuật hắn sử dụng là ram bằng màu sắc. Một kĩ thuật khiến Hãn không khỏi bất ngờ. Kĩ thuật ram thời cổ đại đúng là có nhưng không nhiều, và chỉ một số ít còn tồn tại đến thời hiện đại. Musa dùng một kĩ thuật được sử dụng nhiều trong lịch sử nhưng đây là một kĩ thuật tôi đòi hỏi thợ rèn có kinh nghiệm và mắt quan sát sắc bén. Vì quá trình ram yêu cầu thợ rèn phải căn giờ và nhiệt độ chính xác. Thời này đến thời gian xác định cũng chỉ tương đối chứ đừng nói đến nhiệt độ. Musa bằng kinh nghiệm đã hơ thanh kiếm này đến mức nhất định và giữ nhiệt độ như thế trong một khoảng thời gian dài khoảng 1 canh giờ. Việc làm như vậy khiến tất cả áp lực bên trong kiếm sau quá trình tôi được loại bỏ, đồng nghĩa độ giòn đã trở về mức thấp nhất cũng như độ đàn hồi đã tăng lên. Người sử dụng hoàn toàn có thể vung thoải mái mà không lo bị vỡ, bất quá bị cùn thôi. Sau đó hơ lưỡi trên than, dùng nước tưới dọc lưỡi để ngăn nhiệt đi vào bên trong, thành phẩm là một lưỡi kiếm cứng với lõi là thép đàn hồi
Chính yêu cầu khắt khe về thời gian và nhiệt độ khiến kĩ thuật này không được dùng phổ biến cũng như kĩ thuật này rất có hại với thợ rèn vì để đoán màu sắc người thợ phải ngồi trong phòng tối, như thế mới nhìn rõ được màu sắc của sắt. Đừng nói đến làm vũ khí cho 1 quân đoàn mấy ngàn người, làm cho 100 người chắc mù cmn mắt rồi.
Kĩ thuật này đến thời Trung Cổ mới phổ biến khi thợ rèn có thể xác định nhiệt độ với các dụng cụ và phương thức ram tốt hơn nên các thanh kiếm như trường kiếm Đức có độ đàn hồi rất tốt. Còn ở thời này họ thích làm cứng khác điểm giống dân Châu Á. Để bù đắp hạn chế về nhiệt luyện, người xưa tập trung nâng cao chất lượng thép, những thanh thép tốt dù bị tôi cứng nhưng vẫn bền chắc do cacbon và các tạp chất bên trong đã bị giảm đi. Tuy nhiên, không phải nói nâng là nâng được. Với công nghệ thời này thì thép tốt là thứ quý hiếm, nội đến phương pháp bách luyện cũng tốn thời gian, rèn nhiều lần đúng giảm cacbon và tạp chất nhưng quân đội thì không chờ được. Tuy người Hoa biết thổi oxy vào sắt nóng chảy nhưng nếu nói cách thổi oxy này giống lò Besemmer thì quên khẩn trương, biết áp suất thổi của lò Bessemer cao cỡ nào không? Với dụng cụ nửa mùa thời này thì chẳng khác gì so lực hơi thổi bụi với sức quạt công nghiệp. Chính xác là cho dù có bản vẽ lò Bessemer rơi trúng đầu Hãn, hắn cũng không làm nổi, mà có làm thì làm bằng gì, lò đất à? Hắn còn yêu đời chưa muốn chết
Nói về làm cứng khi rèn sắt, người xưa không chỉ dùng nước mà còn dùng đến nước muôí, nước tiểu, máu hay dầu động vật và thực vật. Không giống những gì người hiện tại tưởng tượng, tuy công nghệ sắt thép đến hiện đại mới hoàn thiện xong ở thời cổ đại, người xưa đã sử dụng nhiều dung dịch tôi thép khác nhau vì họ nhận ra, dùng nước quá mạo hiểm, tốc độ làm nguội rất nhanh khiến thép cứng tối đa, mà cũng cứng quá mức cần thiết vì kéo theo là bị giòn, đồng thời bọt khí sinh ra khiến tôi không đều, va đập mạnh lại dễ vỡ, nước muối hay nước tiểu có cùng tốc độ làm nguội như nước nhưng không có bọt khí do phân tử muối đã hấp thụ oxi nên thép tôi đều, độ giòn có giảm. Tôi trong dầu, nhiệt độ cũng giảm nhanh nhưng chậm hơn nước nhiều, khiến cho áp lực bên trong thoát ra được ít nhiều khiến độ cứng giảm nhưng khó bị vỡ do va đập, nên thép sẽ bền hơn so với tôi trong nước hay nước muối. Dầu cũng là dung dịch tôi chính của nhà Hán lúc này
Hãn ngắm nghĩa thanh kiếm đủ mọi hướng. Khuôn mặt hiện lên vẻ hài lòng, thanh kiếm này đúng là hàng chất lượng cao, nội cái cách Musa ram cũng đủ thấy thanh kiếm này không tầm thường nhưng đó là với người cổ đại, còn người hiện đại như hắn thì đã quá lỗi thời, hắn có cách tạo ra “bảo kiếm” hàng loạt kìa
-Cách của ngươi rất kì công đấy, nhưng ta có cách khiến ngươi có thể làm với tốc độ gấp 10 lần.
-Ngài đừng nói đùa, kĩ thuật đó không dễ đâu
Musa giật mình nhưng sau đó khoát tay cười trừ, nhưng vẻ mặt của Hãn lại tỏ vẻ nghiêm túc đến tự tin khiến Musa nhìn chằm chặp tên phiên dịch, đáp lại là cái gật đầu chứng minh hắn không dịch nhầm, đó chính xác là những gì Hãn nói.
-Ngài có hiểu công đoạn đó cần tỉ mỉ như thế nào không?
-Ta biết chứ, quan trọng chính là nhiệt độ và thời gian thôi đúng