Mệnh lệnh của Hãn quá bất ngờ khiến họ không biết phải làm sao. Những lão binh bình thường con lâu mới nghe nhưng lúc này toàn bộ đã đánh đến tường đồn để mở đường rồi, ở đây toàn lính trẻ, hơn nữa Hãn lại là người vừa tập hợp họ, cứu họ 1 mạng lên lúc này không có Công Xương thì Hãn là người điều khiển ở đây
-Còn đứng đấy làm gì, lũ nhóc các ngươi còn không mau đến đây?
Người lính kéo gáy Hãn vào phía trong đội hình hóa ra đã chạy đến đánh ở mặt đồn rồi. Tuy họ tinh nhuệ nhưng đám phỉ leo lên còn nhanh hơn sóc, thành ra chúng có lợi thế về số lượng, 3 đánh 1 không chột cũng què, họ đang khá vất vả khi không có người bảo vệ phía sau.
-Nhanh đến giúp họ - Trâu lên tiếng.
Nói rồi liền cầm đao và khiên chạy đến. Đến con trai tộc trưởng cũng lên tiếng thì họ cũng biết phải làm gì, một người lính cầm cây rìu đồng, đập mạnh vào mặt tên phỉ này khiến hắn bất tỉnh, đồng thời trói hắn thật chặt, đến mức bây giờ nhìn hắn không khác gì cái kén sâu. 5 người lính khiêng tên này vứt vào một góc. Lúc này 1 góc tường thuộc quyền kiểm soát của họ nên không lo có kẻ đến cứu tên phỉ này
-Chúng mày đi theo tao – Hãn lên tiếng rồi chạy đi
Trong góc tường này có một ngội nhà tạm, Hãn nhận ra nơi này dùng để dấu thứ gì, vốn dĩ hắn định dùng để tấn công doanh của Tưởng Kì. Cánh cửa căn nhà bị bật tung do lực đạp của Hãn, xuất hiện trước mắt một loạt các bình gốm, bên trong có một dung dịch, mùi như cồn rượu nhưng còn có thêm mùi dầu thông.
-Mang thứ này ra ngoài, gọi thêm mấy người nữa.
Khi bên ngoài đã có được hơn 10 vò, Hãn xé áo lấy thành những dải vải dày nhúng vào dung dịch này rồi lèn chặt ở miệng vò. Miệng vò được làm rất hẹp như miệng chai Coca thôi nhưng thân lại được làm phình như quả bóng đá. Sau khi lèn chặt, liền lập tức dí lửa. Sợi vải bốc cháy nhanh, mùi két bốc lên khó chịu.
-Cậu đến nói với Trâu rằng tôi cần một khoảng trồng trên mặt đồn
Hãn quay lại nói với một người lính trẻ, có vẻ lớn tuổi hơn một chút nhưng đã ra dáng một thanh niên. Người này gật đầu chạy đến, luồn lách qua cuộc hỗn chiến còn đang tiếp diễn, đến chỗ Trâu rỉ tai nói. Ngay liền lúc sau đã có chuyển biến, một lượng lớn binh sĩ tập trung đánh phá vào phía giữa, các nhóm 2 người liên tục hỗ trợ lẫn nhau dễ dàng tạo đường lên bức tường.
-Đi thôi
Hãn cầm theo một vò dung dịch đã được đốt lửa, trên đường vẫn phải đối mặt với vài tên nhưng hắn mặc kệ, tên nào cản cứ húc ngã, hoặc né sau đó đạp một cước là xong. Nhờ sự hỗ trợ của binh lính mà nhóm Hãn có thể tiếp cận mặt bức tường.
Bước đến nơi Hãn đã nhìn thấy một màn đêm vô tận, bên dưới là hàng tá thổ phỉ đang cố sức bò lên. Không chần chừ hắn liền ném vò dung dịch trên tay. Chiếc bình bay đi chỉ thấy được đốm lửa leo từ dải vải lèn ở miệng vò từ từ rơi xuống nghe một tiếng “Choang”, kế đến là một quầng lửa dữ dội bốc lên, phá tan màn đêm, soi rõ những tên phỉ đã tiến lại, có vài tên xấu số dẫm phải dung dịch liền bốc cháy, những tên còn lại bị lóa mắt một lúc do ánh sáng bất ngờ
-Ném thành một dải, không cho chúng tiến thêm.
-Để cho bọn tao.
Ngay lập tức những người phía sau thay nhau ném những bình dẫn cháy xuống. Dù mới lúc đầu có mọt vài tên phủ leo lên đã đâm giáo trúng những người mang hỏa dược ném xuống nhưng Hãn đã nhanh chóng tiêu diệt khiến việc vận chuyển không bị cản trở, chẳng mấy chốc đã ném thành một dải lửa ngang với chiều dài tường đồn, cái giá phải trả là 3 người lính tử nạn. Lửa bốc rần rật, lạn ra một khu vực rộng lớn. Thế lửa lan ra giữa trời hanh khô của mùa đông đất Nam quả thực không gì hợp lý hơn. Khiến cho một dải thực vật phía dưới lan ra phần phật trong biển lửa. Những kẻ xấu mạng vô tình dính hỏa dược bị lửa bám riết cho đến khi nằm lại trong biển lửa, còn những kẻ bên dưới thì gắng sức leo lên do hơi nóng của lửa quá sức dữ dội dù đang là mùa đông. Còn những kẻ bên kia thì không dám tiến đến do thế lửa quá mạnh, chúng thậm chí phải lùi lại do lửa lan đến
Tường đồn nơi Hãn đứng đã thấy ngay tác dụng, ngày càng ít thổ phỉ leo lên, chẳng mấy chốc mà họ có thể lấy lại nơi này
-Phân công 10 người mang những vò hỏa dược lên đây ném. Còn lại toàn lực tàn sát hết lũ phỉ bên trong này
-Heh, nói rất hay, tiến lên – Một lão binh cười khẩy đắc ý rồi quát lớn
-Hooah.- Binh sĩ nhất loạt hưởng ứng hô
Ở bên mặt tường đồn của Công Xương.
Họ Công cùng các binh lính đang phải liên tay triệt hạ những kẻ leo lên. Họ hoàn toàn làm chủ nơi mặt tường này. Lên bao nhiêu giết bấy nhiêu. Nhưng quần nhau với đám này cũng khiến họ mệt mỏi. Đặc biệt là Công Xương luôn phải để ý phía bên trong, cầu mong những người còn ở đó có thể làm chủ tình hình thêm chốc lát. Bất ngờ một người lính gọi
-Tộc trưởng, mau nhìn kìa - người này chỉ tay về phía của Hãn
Họ Công nhìn binh lính đang lao lên đẩy từng tên thổ phỉ xuống, mặt đồn đó mới nãy còn nhung nhúc giặc phỉ thì lúc này đang được lấp đầy bởi lính Công Xương. Có thể lấy lại tường đồn đã mất thì trong lòng họ Công phấn