“Mẹ nó, mình đang hỏi hẳn mà hắn còn hỏi ngược lại mình” Hãn thầm chửi. Bất ngờ, Hãn liền dùng tay khóa lấy chiếc dao găm rồi bám chặt lấy cổ tay và cẳng tay của kẻ này, vật về phía trước. Đòn này ông hắn đã luyện cho hắn không biết bao lần nên vô cùng thuần thục.
Đối thủ bị bất ngờ kéo ngã về phía trước nhưng mặt không hề đổi sắc,
-Không muốn nói chuyện hử?
Kẻ này hừ lạnh, rồi xoay người phá thế vật của Hãn, nhanh chóng giữ thăng bằng. Dù bị Hãn vật về phía trước nhưng không khiến cho tên này có nổi một chút bất ngờ mà ngược lại hắn còn có thể giữ được thăng bằng sau cú vật đó, thậm chí còn tung một cước vào bên sườn phải Hãn khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Tay vẫn nắm chặt con dao, hắn đưa mắt nhìn Hãn như đánh giá rồi nhếch mép cười, dường như trái với kì vọng bạn, hắn nhìn Hãn mặt mũi non choẹt không tránh khỏi khinh thường, mới đầu hắn còn tưởng thần thánh phương nào dám một mình đối đầu với thú cưng của hắn chứ. “Hóa ra chỉ là một thằng nhóc” – Kẻ lạ mặt thầm nghĩ – “Nhưng vừa rồi ra đòn có chút cân lượng”
Hãn sau khi đỡ được một đòn của đối thủ liền thủ thế với kẻ mới đến. Có thể hóa giải đòn này chứng tỏ tên này không vừa. Hắn có chút xao động, không phải sợ mà lo lắng, nếu đấu 1vs1 thì hắn không ngán cơ mà bên cạnh còn một con cẩu hoang đang chờ thời cắn đểu hắn nên Hãn không thể tập trung được.
Dù vừa rồi động thủ, con sói gần đó không hề tỏ ra một tia nổi giận hay quan tâm chủ, nó chỉ ngồi ở gần đó, gương mắt lên nhìn chủ của nó chiến đấu. Thấy Hãn đứng không động thủ, tên này dường như không chờ được liền áp sát tấn công. Tên này liên tục dùng dao kết hợp với đòn chân tấn công. Với khả năng chiến đấu được huấn luyện, việc xoay sở không hề khó khăn. Hãn né và đỡ đòn rất khéo khiến kẻ lạ mặt có phần hứng thú nhưng vấn đề là lực quá mạnh, cứ mỗi lần đỡ đòn là hắn phải nghiến răng nghiến lợi chịu đựng, cứ như thể hắn đang đỡ những đòn từ người sắt vậy. Đòn nào đòn nấy mạnh mẽ khó lường, cơ bắp tên này cứng chắc khiến mỗi lần đánh, dù Hãn đỡ được cũng cảm thấy đau nhức tận xương tủy.
Lùi lại mộ chút, trên người đã có vài vết thương do dao của kẻ này gây ra. Lấy tay trái đưa ra sau hông, Hãn từ từ rút con dao bằng đồng ra, hạ thấp trọng tâm tạo thế thủ. “Cũng có bản lĩnh đấy” - Tên này sau khi thấy tư thế của Hãn liền nói. Nếu người bình thường nhìn sẽ không ra nhưng kẻ như hắn, chém giết nhiều cũng nhìn ra tư thế của Hãn không đơn giản. Nhìn yếu nhược nhưng thực ra rất vững trãi, động tác cầm dao rất có nghề.
Tên này cũng hạ thấp thân người. Hai người chầm chậm tiến lại, áp sát nhau. Dường khi đã đến khoảng cách tấn công, kẻ lạ mặt bất ngờ quét ngang con dao tấn công vào mặt, Hãn liền lập tức ưỡn thân trên về phía sau khiến mặt ra khỏi tầm của con dao, cú vừa rồi mắt hắn còn thấy rõ hàn quang sượt qua mặt với tốc độ khủng khiếp.
Ngay khi con dao vừa sượt qua, Hãn liền lập tức đâm tới nhưng bị cánh tay còn lại của đối thủ hất đi. Đôi bên liên tục ra đòn nhanh nhẹn, đường dao thoăn thoắt ẩn hiện giữa 2 người nhắm vào tử huyệt của đối phương, tốc độ của cả hai dường như ngang bằng nhau, không thể xác định ai hơn ai, trên thân thể sau 1 hồi cũng bắt đầu xuất hiện những viết rạch nhỏ nhưng không thể khiến cả hai liếc mắt khó chịu nhìn 1 cái. Hai người dường như không di chuyển nhiều, chỉ có 2 cánh tay là liên tục không ngừng tấn công vào những nơi hiểm trên thân thể từ cổ họng, mạn sườn đến vùng tụy.
Lần đầu tiên Hãn cảm nhận có kẻ có thể đấu được với hắn về khoản đấu dao ở thời đại này. Cô Trinh là người dạy võ cho hắn cũng phải để hắn chiếm tiện nghi khi đấu dao găm. Hắn tự tin sau 3 hiệp là có thể kề dao vào cổ cô Trinh rồi, nhưng đối thủ lần này của hắn hoàn toàn ở một đẳng cấp khác. Tuy cách chiến đấu không giống Hãn nhưng hắn có thể tránh đòn rất khéo léo mà không để lộ điểm yếu, trong khi Hãn đơn giản là một tay đâm, một tay hất cánh tay cầm dao của đối thủ, lối đánh dứt khoát, không có tô vẽ gì thêm cho đòn đánh bởi những kinh nghiệm khi luyện tập với lão nhân gia ở kiếp trước đã cho hắn thấy cố tô vẽ thêm chỉ khiến bại trận càng nhanh.
Tuy cách chiến đấu đơn giản nhưng nói đơn giản lại rất khó khăn vì vừa hất đòn lại phải phản xạ xem nên đánh vào đâu, hay ngược lại khi đâm hoặc cắt thì phải cảnh giác ngọn dao của đối thủ lao đến từ hướng nào, hướng tấn công vào đâu và tìm cách phá giải. Kẻ chuyên sử dụng dao phải àm cả hai việc trong thời gian tính bằng tíc tắc, với người bình thường không thể làm được mà phải qua huấn luyện nghiêm khắc nhiều năm mới có thể thuần thục. May mắn là Hãn có linh hồn của Trần Khôi với phản xạ sắc bén được trui rèn từ hồi thiếu niên, chứ bây giờ tính tuổi của hắn trong thân xác này thì cho dù hắn mới đẻ ra đã luyện tập đấu dao cũng không có cửa với kẻ địch trước mặt.
Còn về phần kẻ địch, hắn có vẻ bất ngờ với khả năng của Hãn, bản lĩnh không tầm thường, tướng tá trẻ tuổi, chưa từng trải nhưng kĩ thuật thượng thừa. Còn đối với Hãn, nhìn từ trên xuống dưới đối thủ của mình, Hãn chắc chắn kẻ này là một kẻ từng trải qua vô số trận đánh, nhìn những vết sẹo đã liền da trên cả 2 cánh tay, có những vết sẹo dài và sâu nhìn vào cũng phải rùng mình. Cánh tay rắn chắc của kẻ này nhanh như chớp, liên tục dùng dao tấn công vào tử huyệt, không lấy một chút do dự và chính xác khiến Hãn phải toát mồ hôi mà tránh và đỡ đòn của hắn, mất tập trung một chút là giờ này Hãn đã năn lộn trên vũng máu của mình rồi.
Hãn dù tránh được nhưng trên thân và cánh tay đã bắt đâu có những vết thương, không nghiêm trọng nhưng máu chảy ra nhiều khiến hắn cảm thấy buốt. Kẻ lạ mặt cũng dính không ít đòn, so ra Hãn 10 hắn cũng phải 8-9. Cả hai sau một hồi liền đứng tách nhau ra, vì mất máu nhiều nên cả hai đều rất mau xuống sức, thở hồng hộc, dường như không một ai thể chiến thượng phong hơn so với đối thủ. Kẻ lạ mắt đã bắt đâu thay đổi cách nhìn về Hãn, xác nhận hắn là một kẻ khó ăn và bắt đầu thận trọng hơn rất nhiều
Từng giọt máu rớt xuống thấm vào đất dưới chân, mùi máu càng làm tăng dã tính của con sói gần đó. Nó liên tục tạo ra những tiếng kêu gầm gừ phía sau, đồng thời nhe nanh vuốt trắng hếu trên miệng nhìn Hãn khiến hắn có chút e dè, người Hãn không sợ, chỉ sợ con ác thú phía sau tấn công mình. Hắn phải tập trung nhìn kẻ trước mặt nhưng phải chia cảnh giác về con vật đằng sau khiến hắn không thể toàn tâm toàn ý mà đánh được
Cả hai nhìn nhau một hồi, Hãn bất ngời từng bước di chuyển sang ngang thoát khỏi thế gọn kìm, ánh mắt thăm dò chăm chú nhìn đối phương. Liền lập tức như đã hẹn từ trước, cả hai lao vào nhau, tay cầm lưỡi dao đâm về phía trước. Lưỡi dao của kẻ lạ mặt có phần nhanh hơn nhưng Hãn có thể bắt kịp với phản xạ của mình. Hắn đưa tay bắt lấy phần cổ tay của tên này và giữ cho thật chặt.
Lần này không dùng lối đánh cản ngang nữa mà liều giữ chặt làm một lần quyết định thắng bại. Hãn đâm dao trực tiếp nhắm vùng ổ bụng gần vị trí gan. Trong đầu vẫn văng vẳng tiếng lão nhân gia dạy bảo “…đâm vào vùng ổ bụng tại vị trí này rồi hướng ngược lên, nếu dùng tay sẽ khiến kẻ địch đau đớn muốn chết, dùng dao sẽ khiến máu tuôn ra như suối và đối thủ sẽ chết không nhắm mắt…”.