“Thiên Thiên, con thích ai?” Giọng nói của cha Tiền lập tức thay đổi, hôm nay là ngày đầu tiên con gái chuyển đến trường cấp 3 Tam Trung này, sao lại có người muốn theo đuổi?Không đúng không đúng……Nghĩ đến việc nữ nhi bảo bối sống chết không muốn đến trường cấp 3 quý tộc mà ông đã sắp xếp từ trước, lại cố tình đến trường cấp 3 có danh tiếng không tốt lắm này, trong lòng cha Tiền lộp bộp, chẳng lẽ nó là vì người kia?Thấy sắc mặt của cha cực kỳ khó coi, Tiền Thiên Thiên sờ mũi, bổ nhào vào người cha Tiền, lay cánh tay làm nũng: “Cha, con nói đùa thôi.”“Thật không?” Trái tim cha Tiền giống như một chiếc tàu lượn, thăng trầm mấy lần, nhưng nghĩ đến tính cách của con gái, ông cảm thấy nữ nhi bảo bối sẽ không đem chuyện này ra đùa vui.Tiền Thiên Thiên xấu hổ, có vẻ như không thể cho cha biết cô muốn làm cái gì rồi, cha Tiền có thể sẽ ép cô chuyển trường một lần nữa để ngăn cản “tình yêu” của cô.“Đương nhiên.” Tiền Thiên Thiên phồng má, “Ba ba, người không tin con à.”Cha Tiền cẩn thận nhìn biểu hiện của con gái mình, bán tín bán nghi: “Thiên Thiên, nam sinh bây giờ rất xấu, chúng không chịu trách nhiệm gì cả, chúng chỉ biết đánh nhau và chơi đùa. Con vẫn còn nhỏ, ngàn vạn lần đừng yêu sớm, có nghe hay không?.”“Con biết rồi con biết rồi.” Tiền Thiên Thiên cười khéo léo “Con gái của cha ngoan như vậy, mấy nam sinh đó còn không có cửa so với ba ba đâu, muốn con coi trọng bọn họ, đầu tiên cũng phải đẹp trai như ba ba đã.”Cha Tiền vẫn rất tự tin về ngoại hình của mình, sờ cằm và cảm thấy nhẹ nhõm.“Đi, mừng ngày đầu tiên đi học của con. Ba ba sẽ dẫn con đi ăn ngon.” Cha Tiền ôm con gái “Chú Tề của con hôm nay mới khai trương nhà hàng, chúng ta đến ăn rình đi.”Tiền Thiên Thiên: “…”Cha có vẻ không nhận ra vết thương ở chân của cô, Tiền Thiên Thiên phải tự nhắc nhở bản thân: “Cha, trong giờ học thể dục, con bị ngã một cái, có chút đau, chúng ta đi thẳng về nhà đi.”“Cái gì?” Cha Tiền định kiểm tra chân của Tiền Thiên Thiên ngay lập tức, nhưng bị cô ngăn lại, “Bị ngã thôi, có chút sưng, không đáng ngại, ngày mai sẽ ổn thôi.”Về nhà, bảo mẫu dì Phùng, đã nấu bữa tối, tất cả đều là món mà Tiền Thiên Thiên thích.“Thiên Thiên về rồi à.” Dì Phùng chào cô, “Cháu bị sao vậy?” Bà muốn giúp Thiên Thiên.Tiền Thiên Thiên liếc nhìn bà, tránh ra, dì Phùng sững sờ. Cha Tiền đặt cặp của Tiền Thiên Thiên xuống, đưa con gái đi rửa tay rồi ăn cơm, bảo dì Phùng đến ăn cùng.Dì Phùng đã làm bảo mẫu được 3 năm, bà có tay nghề giỏi và có trách nhiệm với mọi việc mình làm, siêng năng, tốt bụng và hiền lành nên Tiền Thiên Thiên luôn quý mến bà.Bảo dì Phùng cùng ăn cơm cũng là Tiền Thiên Thiên nói ra.Theo như những gì Tiền Thiên Thiên có thể nhớ, Cha Tiền đã nói với cô rằng mẹ Tiền không còn ở đây nữa, cụ thể tại sao thì cha Tiền cũng không nói.Cha Tiền có dáng người đẹp, đẹp trai lại giàu có, nên có nhiều phụ nữ thích ông. Khi Tiền Thiên Thiên còn nhỏ, cha Tiền đã tìm được vài bạn gái, một số Tiền Thiên Thiên rất thích, một số thì chướng mắt.Nhưng cha Tiền đã nói rõ ràng với bạn gái ông rằng nếu muốn kết hôn thì phải đợi Tiền Thiên Thiên tốt nghiệp đại học.Và… không thể sinh em bé, mọi thứ của ông đều là của một mình Tiền Thiên Thiên.Kể từ đó, không có người phụ nữ nào muốn ở bên cha Tiền lâu dài, đa số đều hẹn hò, kiếm được ít tiền từ cha Tiền rồi bỏ đi.Sau khi Tiền Thiên Thiên hiểu chuyện, cô cảm thấy rằng đây không phải là một giải pháp tốt, cô thuyết phục cha Tiền, hy vọng rằng có ai đó có thể chăm sóc cho ông.Cha Tiền nói thẳng: “Bảo bối, con định để cha có con trai khác để vơ vét tài sản của con sao? Con sẵn lòng, nhưng cha chưa bằng lòng”.Lúc này, Tiền Thiên Thiên mặc kệ cha Tiền, sau này cô kết hôn với Tần Việt, hai vợ chồng trẻ muốn sống cùng nhưng bị ông từ chối rất quyết liệt.Lý do là: Không muốn nhìn thấy Tần Việt.Tiền Thiên Thiên bất lực.Nhưng cô luôn cố gắng tìm một người mẹ kế có thể chăm sóc cho cha Tiền, nhưng cô chưa tìm được người phù hợp – cô thích nhưng cha Tiền lại không thích; cha Tiền cho rằng cũng được, cô lại điều tra và thấy rằng tính cách của cô ta không tốt.…Dì Phùng kéo ghế ra ngồi xuống, Tiền Thiên Thiên ngẩng đầu lên: “Dì Phùng, cháu nhớ tới cô còn có con gái, ở nhà không có việc gì. Cô có thể trở về đi chăm sóc cho con gái, không cần chăm sóc hai cha con nhà cháu.”Dì Phùng ngồi cũng không xong, nhìn Tiền Thiên Thiên, rồi nhìn cha Tiền, bà có chút bất lực.Chính vẻ mặt này đã lừa gạt hai cha con nhiều năm… Ánh mắt Tiền Thiên Thiên lóe lên một tia lạnh lùng, cha Tiền trầm mặc nói với dì Phùng: “Được rồi, bà trở về đi.”“Thiên Thiên, dì Phùng có phải hay không đã khiến con khó chịu?” Người hiểu con gái mình nhất chính là cha, cha Tiền biết con gái mình rất thích dì Phùng, nên mấy năm nay ông vẫn luôn thuê bà ấy, không thay đổi, tiền lương cũng tăng thêm không ít, ngày thường chỉ để bà ấy làm một số việc nhà, đối đãi giống như nửa người nhà vậy.Tiền Thiên Thiên suy nghĩ một chút: “Ba, cho dì Phùng nghỉ việc đi.”Cha Tiền cau mày, không phải ông không muốn cho dì Phùng nghỉ việc, mà đang êm đẹp, tại sao thái độ của con gái đối với dì Phùng lại đột nhiên thay đổi? Chẳng lẽ dì Phùng này đã đối xử thô bạo với con gái khi ông đi vắng?“Được rồi, cha hứa với con.” Cha Tiền sẵn sàng đáp lại, Tiền Thiên Thiên cọ cọ người ông, “Cảm ơn cha”.“Vậy thì nói cho cha biết, tại sao lại muốn dì Phùng nghỉ việc?” Cha Tiền sờ sờ tóc của con gái, trong lòng thầm nghĩ nếu dì Phùng thật sự đối xử thô bạo với con gái, ông nhất định sẽ thay con gái trút giận.Tiền Thiên Thiên do dự, phân vân không biết có nên nói với cha Tiền hay không.Lúc đầu, Tiền Thiên Thiên thích dì Phùng, vì vậy mà thái độ của cha Tiền đối với dì Phùng cũng trở nên hiền hòa hơn nhiều.Bản thân cha Tiền là một người mắc bệnh nhan khống, bảo mẫu được thuê luôn có ngũ quan đoan chính. Dì Phùng trông rất dễ nhìn. Bà đã ngoài bốn mươi. Cha Tiền là người hào phóng, trả tiền lương cũng không ít, dì Phùng liền có tiền trang điểm cũng thay đổi cách ăn mặc.Vì vậy, dì Phùng này đã sinh ra những suy nghĩ không nên cóTiền Thiên Thiên đi du học, trong một lần nhận được điện thoại của dì Phùng, bà rất buồn khi nói rằng cha Tiền đã sa thải bà, lúc đó Tiền Thiên Thiên không biết gì, vẫn coi dì Phùng như một người cô thân thiết, nghĩ bà làm việc ở nhà họ nhiều năm như vậy, sao cha