Beta: Tiểu Ni & hgtra_ng
74.
Lúc từ Kim Đô về Vân huyện, lòng đều là chờ mong, cho nên thân thể mỏi mệt cũng tiêu trừ hơn phân nửa.
Mà bây giờ trở lại, không có nửa phần chờ mong, cả người ỉu xìu.
Tạ Quyết muốn cùng nàng nồng nhiệt, nàng đều lấy lệ nhận lời.
Có lẽ do Ông Cảnh Vũ không chuyên tâm, chạm tới tôn nghiêm Tạ Quyết, dẫn đến nửa đêm bị giày vò thê thảm.
Ông Cảnh Vũ không nhịn được cắn hắn mấy lần, ngược lại làm cho hắn càng thêm bị kích thích.
Ông Cảnh Vũ luôn luôn được tính là thành thạo điêu luyện, cũng không khỏi khẽ nấc cầu xin tha thứ.
Cũng không biết thanh âm có truyền ra ngoài phòng hay không, một lần cũng có chút sợ, nói cái gì mà đều không muốn ở trên thuyền cùng hắn làm chuyện cẩu thả.
Hiện tại đề phòng so sánh với lúc trước càng thêm chặt, ngược lại không tiếp tục phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Cũng không biết cường đạo có tâm tư gì, nhưng tóm lại không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì vẫn là tốt nhất.
Bởi vì đường xá mệt nhọc, trở lại hầu phủ sau, Ông Cảnh Vũ nghỉ ngơi mấy ngày mới khỏe lại, cũng bắt đầu tham gia các loại yến tiệc ở Kim Đô.
Nàng trở về Kim Đô, nghe nói Mục vương cùng trưởng nữ ngự sử trung thừa định hôn.
Tứ hôn chỉ nói là đích nữ Tào gia, bọn hắn cũng đều tưởng rằng Tào gia kế thất có đích nữ, lại quên còn có một đích trưởng nữ.
Đích trưởng nữ này, lúc tham gia yến tiệc rụt rè ẩn mình cực kỳ, đứng tại nơi hẻo lánh, giống như nàng ta đến chỉ để góp đủ số lượng.
Nếu không phải lần này tứ hôn, người ta cũng không nghĩ đến Tào gia còn có một đích trưởng nữ.
Mục vương bị phế mất một tay, dù cho dáng vẻ tuấn tú, nhưng nhà nào yêu thương nữ nhi lại nguyện gả cho hắn?
Coi xem, Mục vương phi chẳng phải đã rơi xuống trên đầu đích trưởng nữ Tào gia sao?
Tiệc trà, mấy phụ nhân trẻ tuổi ngồi chung một chỗ, Ông Cảnh Vũ cũng ngồi cùng một bàn.
Bảo An huyện chủ cắn hạt dưa, xì khẽ nói: “ Tào gia cũng gan lớn, lại trực tiếp hướng thánh nhân đề xuất đem đích trưởng nữ gả cho Mục vương ”
Ông Cảnh Vũ đời trước cũng không hòa mình vào vòng tròn vọng tộc, đối với chuyện của Mục vương cùng đích trưởng nữ Tào gia cũng là phía sau nghe người ta nói.
Uống một hớp trà sau, hỏi: “ Thánh nhân không tức giận? ”
Thế tử nương tử Minh Quốc Công phủ cười nói: “ Hai tháng này Ông nương tử về nhà ngoại, ngược lại bỏ qua chuyện Tào gia bị chê cười, Tào gia vì không muốn tam cô nương gả cho Mục vương, nói là mắc bệnh, sau đó hôn sự cùng Mục vương liền trở thành đích trưởng nữ Tào Tố Cầm ”
Ông Cảnh Vũ cả kinh nói: “ Chả lẽ là giả bệnh? ”
Tại trước mặt thánh nhân trước giả bệnh, chẳng phải là tội khi quân?
Bảo An huyện chủ cắn hạt dưa, ném vỏ đi nói: “ Tào gia bọn hắn cũng không dám, thái y nhìn qua, đích nữ đúng là mắc bệnh, trên mặt kiều diễm nổi đầy chấm đỏ, cũng không biết nguyên nhân gì, nhưng sớm không bệnh muộn không bệnh, lại vào lúc tứ hôn liền bệnh, Kim Đô thành có nhà nào không nghi ngờ tâm tư bọn hắn? ”
Nói đến đây, có lẽ là vì hoàng thúc nhà mình nên bênh vực kẻ yếu, châm chọc nói: “ Ái nữ Tào gia, nhưng chỉ yêu thương mỗi đích nữ do kế thất sinh, đích nữ kia tướng mạo diễm lệ, lại có tài tình, nếu không có chuyện ngoài ý muốn bọn hắn còn muốn đi tranh một chân vào đông cung làm thái tử phi đấy, nữ nhi khác đều là cỏ dại ”
“ Cửu hoàng thúc tay nếu không có vấn đề, có lẽ bọn hắn cũng sẽ không nghĩ tới vị trí thái tử phi, làm một vị vương phi cũng là cực tốt, chỉ là cửu hoàng thúc tay bị phế, đều nói về sau thánh nhân sẽ không trọng dụng hắn. Ta nhổ vào, nghĩ tới vị trí thái tử phi à, gả cho cửu hoàng thúc của ta, tam cô nương Tào gia cũng là trèo cao ”
Thế tử nương tử: “ Thái hậu nương nương cũng đã gặp qua đích trưởng nữ Tào gia, chỉ nói là người này có thể sống yên ổn, cũng có thể làm được Mục vương phi, hôn sự này cũng liền định ”
Bảo An huyện chủ phủi tay, thở dài một hơi: “ Tam cô nương Tào gia lòng cao hơn trời, không phải loại người bớt lo, nhưng Tào Tố Cầm tính tình cũng quá mềm yếu, rất dễ bị nắm. Nhưng nếu để ta chọn, vẫn là muốn Tào Tố Cầm gả cho cửu hoàng thúc sẽ tốt hơn một chút, tối thiểu có thể sống qua tháng ngày thanh thản ”
Ông Cảnh Vũ khóe miệng nhếch lên, thấp mắt nhấp một hớp trà.
Thầm nghĩ nào chỉ thời gian thư thái, nàng còn nhớ kỹ sau khi hai người bọn họ thành hôn sau, vẫn luôn ân ái có thừa.
Mục vương là người hoàn toàn có thể đáng giá để phó thác chung thân.
Trà yến kết thúc, mới trở ra bên ngoài phủ.
Xe ngựa dừng lại sau, bên ngoài có