Minh Nguyệt nghe xong lên tiếng
- Chuyện là, tớ muốn mời thêm một người tới đây cùng ôn tập với chúng ta, Anh ấy cùng khối với học trưởng Minh Viễn đó, tên là Tề Thiên Hạo
- Vì đồng ý tham gia vào lập trình lên khả năng anh ấy sẽ phải bỏ lỡ các buổi học thường xuyên, anh ấy còn là cuối cấp nữa, bỏ lỡ các buổi ôn tập sẽ ảnh hưởng tới kỳ thi đại học!
- Nên mình mới kiến nghị anh ấy tới đây ôn tập cùng chúng ta, có gì sẽ cùng giúp đỡ nhau.
- Mọi người thấy thế nào? Đương nhiên, nếu không được cũng không sao, mình sẽ tìm cách khác.
Minh Nguyệt nói xong nhìn mọi người, Tử Kỳ đương nhiên đồng ý ngay từ đầu rồi, Sở Nhiên sau khi nghe Minh Nguyệt nói xong cũng sảng khoái đồng ý
- Được chứ, cậu cứ dẫn anh ấy tới đây, chỉ là giúp ôn tập thôi mà, tụi mình cũng đang ôn tập đấy thôi, chuyện nhỏ ~!
- Vậy tốt rồi, cảm ơn cậu nha!
Tử Kỳ vui vẻ nói
- Vậy giờ chỉ còn!.
Minh Nguyệt cùng cả ba người quay sang nhìn anh
Minh Viễn nghe xong cuộc nói chuyện, lại nghe thấy có thêm một người tới đây ôn tập,
cảm thấy không có gì không ổn liền nhàn nhạt gật đầu một cái thay cho câu trả lời
Thấy anh gật đầu, Minh Nguyệt nhìn Sở Nhiên, Tử Kỳ cười tươi rồi vui vẻ nói
- Vậy là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, cảm ơn mọi người giúp đỡ!!
- Không có gì, chỉ cần đãi bọn tớ một bữa là được haha ~!
Sở Nhiên sảng khoái vui vẻ nói
Minh Nguyệt nghe xong lập tức trả lời
- Vậy hôm nay đi luôn đi! Hôm nay cũng có hẹn với học trưởng Tề Thiên Hạo đó, đến lúc đó giới thiệu để mọi người làm quen rồi biết nhau luôn, mọi người thấy sao?
- Được chứ, vậy càng tốt chứ sao, dù sao sau cũng sẽ quen biết nhau, vậy liền giới thiệu luôn hôm nay đi!
Tử Kỳ đồng ý nói
- Được đó, tớ cũng muốn biết người cậu cố gắng thuyết phục lôi kéo về tài giỏi như thế nào ~
Sở Nhiên cũng lên tiếng
- Học trưởng Minh Viễn! Anh có muốn đi cùng tụi em không?
Do Minh Nguyệt còn đang mải trò chuyện với Sở Nhiên, nên Tử Kỳ lên tiếng hỏi anh
Nghe tiếng Minh Viễn ngẩng lên, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía Minh Nguyệt, thấy cô đang trò chuyện với Sở Nhiên đến vui vẻ
Minh Nguyệt đang cười đùa với Sở Nhiên đột nhiên cảm thấy có ánh mắt cứ nhìn mình, dò xét xung quanh, thấy là anh, nụ cười trên môi càng sâu hơn
Minh Viễn thấy cô cười rạng rỡ với mình, ánh mắt linh động kia như chỉ phản