Minh Nguyệt chỉ im lặng đi đằng sau Minh Viễn, cô biết hiện tại tâm trạng anh đang không được tốt , anh vừa trải qua một ngày đáng ra là ngày vui nhưng không ngờ!
Đi sau Minh Viễn cả một đoạn đường dài , nhìn bóng lưng của anh cô đau lòng , rốt cuộc không nhịn được nữa đi nhanh tới nắm chặt lấy tay anh
Minh Viễn bị cô nắm không đẩy ra mà vô thức siết chặt
Minh Nguyệt nhìn tay mình không biết phải nói gì
Đột nhiên Minh Viễn dừng lại, quay lại nhìn cô , mắt của anh đang dần đỏ lên
Minh Nguyệt nhìn thấy anh như vậy cô thật sự rất đau lòng, cả ngày hôm nay anh chưa thể hiện yếu đuối cho ai thấy
Anh phải cố gắng tỏ ra bình tĩnh để trấn an người thân bên cạnh
Hiện tại không còn ai nữa chỉ có mình cô, anh mới buông bỏ lớp phòng thủ
Minh Nguyệt đưa tay lên chạm vào mắt anh , mỉm cười nhẹ nhàng nói
- Không sao, có em ở đây !!
Minh Viễn nghe xong nước mắt không nhịn được nữa từng giọt từng giọt chảy xuống, anh khàn khàn lên tiếng
- Tôi có thể ôm em một lát không?
Minh Nguyệt nghe anh hỏi, cô đau lòng lập tức ôm lấy anh nhẹ nhàng nói
- Anh không cần phải xin phép em, em luôn ở đây, ở bên cạnh anh ! Chỉ cần anh muốn đều có thể ôm lấy em !
Minh Viễn nghe xong càng ôm chặt Minh Nguyệt hơn
Cả người anh đều run rẩy, Cô im lặng vỗ lưng anh an ủi
Ánh trăng ấm áp chiếu xuống, hai người ôm một lúc lâu, Minh Viễn cũng đã bình tĩnh lại, anh buông cô ra
- Cảm ơn em vì đã ở đây !
Minh Nguyệt thấy tâm trạng anh đã tốt lên , cô mỉm cười ấm áp nhìn anh
- Em sẽ luôn ở đây !!
Minh Viễn nghe xong cảm động cười lên , Minh Nguyệt nhìn anh muốn chọc cho anh vui lại trêu đùa nói
- Đừng cười với em như vậy, sẽ khiến em bị trúng độc đó ~~!
Minh Viễn bị chọc cười, nhìn cô
- Có vẻ em có rất nhiều câu thả thính nhỉ ?
- Không nhiều không nhiều, ở cạnh anh , đầu em liền tự nghĩ ra ~~
Minh Viễn lắc đầu cười bước đi tiếp, Minh Nguyệt cũng vui vẻ đi theo anh
***
Như bình thường, Minh Nguyệt tới phòng ôn tập, mở cửa bước vào
Thấy Minh Viễn cùng Sở Nhiên ở đây cô không khỏi kinh ngạc
- Sở Nhiên cậu ?
- Hi , buổi sáng vui vẻ nha Minh Nguyệt !! Sắp tới thi đấu rồi, không thể bỏ bê ôn tập được!!
Sở Nhiên nhìn Minh Nguyệt vui vẻ nói , Minh Nguyệt nhìn Sở Nhiên, trạng thái của Sở Nhiên đã tốt