Quả màu đỏ tiếp xúc với răng cương thi, liền hóa thành chất lỏng màu đỏ, biến mất. Răng cương thi lộ ra ngoài từ từ thu lại, miệng của cương thi mắt xanh cũng khép lại, nằm nhắm mắt trên đất. Nếu người không biết, nhất định không biết người chết lại là một con cương thi.
Ba người đứng tại chỗ, nhìn con quỷ chạy mất dép. 6 mắt nhìn nhau, Mã Tiểu Linh xoa huyệt thái dương, giọng nói uể oải: "Lại chạy, không biết còn bắt được nó hay không. Nếu không được, thì chúng ta phải ở đây thêm mấy ngày."
"Xin lỗi, lần này do em bất cẩn, nếu không đã sớm bắt được cả hai. Cương thi này vốn là mắt vàng, nhưng tụi em đến chậm, nó Bái Nguyệt thành công, nên tiến hóa thành mắt xanh. Vì thế, em với Bành Xán bỏ ra rất nhiều sức lực, nhưng cũng để nó chạy thoát." - Ngô Đông Tuyết cúi đầu ủ rũ.
"Chờ đã, Bái Nguyệt thành công? Tôi nhớ có một cuốn sách nói, cương thi Bái Nguyệt thành công chỉ tăng được chút sức mạnh, chưa từng nghe có thể lên cấp." - Mã Tiểu Linh hơi kinh ngạc.
Bành Xán đột nhiên lên tiếng: "Hể, nói như cô, tôi cũng thấy kì lạ. Ngô Đông Tuyết, cậu đã kế thừa bí kiếp của sư phụ, trên đó có viết thế sao?"
Ngô Đông Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ, nói: "Trong cuốn Lịch Đại Chưởng Môn, không có viết chuyện thế này. Có điều, chúng ta nên kiểm tra thử cương thi này, xem có kì lạ nào không."
Ba người vây xung quanh cơ thể cương thi nằm im trên đất, từ trên nhìn xuống.
"Này, sao quần áo của nó giống mấy bộ phim cương thi trên tv hay chiếu thế? Mình nhớ họ trải qua rất nhiều triều đại." - Bành Xán đưa tay xé một mảnh ống tay áo, tinh tế nhìn. Đường kim tinh tế, không giống một chút gì của hiện đại. [Chẳng lẽ nó thật sự là cương thi thời Thanh?]
"Phía sau núi là mộ tổ tiên của những thôn dân trên núi này, có lẽ đã chôn cất từ trước, nhưng vì nguyên nhân gì đó đã thi biến." - Ngô Đông Tuyết sờ vành tai, nói ra suy nghĩ.
Mã Tiểu Linh lắc đầu, nói: "Nếu bởi vì nguyên nhân gì đó bị thi biến, thì nguyên nhân đó không thể phù hợp với một cái xác được, nhất định có chuyện quái lạ. Tôi cảm thấy, trước tiên chúng ta ra sau núi nhìn thử mộ phần, nói không chừng có thể tìm thấy nguyên nhân."
"Tiểu Linh nói đúng. Á á, mí mắt cương thi đang động kìa." - Bành Xán áp sát vào cương thi, vốn định xem xét thật kỷ quần áo. Ai nhờ, nhìn thấy mí mắt cương thi di chuyển, sợ đến mức ngừng thở, hét ầm lên.
Mã Tiểu Linh vội vã nhìn sang, trong lòng cả kinh. Rõ ràng đã ngỏm rồi, sao lại chuyển động? Liền lấy ra lá bùa cam, ném tới: "Long Thần nghe lệnh, Lôi Công Chấn Tử mượn pháp. Trừ Tà!"
Một tiếng sấm rền biến hóa từ lá bùa, đánh xuống cương thi. Cương thi đột nhiên mở mắt, bị sét đánh trúng là nó trợn to mắt. Chờ khi sét tan đi, 3 người theo bản năng nhìn xem. Đến khi nhìn rõ đôi mắt cương thi, cả ba đều nín thở.
Mã Tiểu Linh hét lên: "Xảy ra chuyện gì? Không phải nó là cương thi mắt xanh sao? Tại sao lại trở thành màu đỏ?"
"Trời ạ, nó lại thăng cấp." - Ngô Đông Tuyết cũng khiếp sợ, Phán Quan Bút lập tức điểm mi tâm cương thi. Không ngờ, cương thi đột nhiên bay lên, chân nhẹ nhàng đạp lên nhánh cây đối diện, vững như núi.
Chỉ là gương mặt cương thi tức giận, một mắt màu xanh một màu đỏ nhìn chằm chằm Mã Tiểu Linh, trong miệng khí lạnh tỏa ra, nói: "Các người to gan, dám ngăn cản ta thăng cấp. Nếu như không phải vì lá bùa của ngươi, ta đã trở thành vua cương thi. A....ta sẽ gϊếŧ ngươi."
Mã Tiểu Linh hoảng sợ, [thật may là đã dùng lá bùa màu cam, nếu không nó mà thăng cấp thành vua cương thi, sợ cả 3 liên thủ cũng không đánh lại. Nó chỉ cần phất tay, thì cả ba liền chết ngay lập tức.]
Nghĩ tới đây, Mã Tiểu Linh vội vã lấy một bộ trận cờ từ trong thùng đạo cụ ra. Không thèm nhìn, cấm một lá cờ dưới chân. Thấy cương thi duỗi tay bay tới , vội vã đạp Bắc Đẩu Thất Tinh Trận tránh thoát. Ném những lá cờ còn lại cho Ngô Đông Tuyết, còn mình thì cầm gậy Phục Ma đánh nhau với cương thi.
Bành Xán thấy không ổn, dùng hộp vuông trong tay, kéo căng sợi bông màu đen. Cong ngón cái, búng vào dây, ánh sáng dài mảnh bay thẳng về phía cương thi. Khi chạm vào cơ thể cương thi, tạo ra tiếng nổ lớn. Thấy cương thi run rẩy, sau đó ngửa đầu lên trời tức giận.
"Không ổn." - Mã Tiểu Linh thấy không ổn, vội vã lấy ra vài lá bùa cam, dán lên gậy Phục Ma, đánh mạnh tới.
Cương thi bị trúng chiêu của Mã Tiểu Linh mấy lần, trong lòng càng phẫn nộ. Hơi nhún chân, liền biến mất trước mặt mọi người.
"Xảy ra chuyện gì?" - Mã Tiểu Linh chưa kịp phục hồi tinh thần, liền nghe tiếng hét của Bành Xán. Quay đầu nhìn, thấy Bành Xán đang bay như viên đại bác, rồi đập mạnh lên thân cây, mềm nhũn rơi xuống đất, không nhúch nhích.
"Bành Xán." - Ngô Đông Tuyết đang tạo trận cờ liền hoang mang, bước Bát Quái lại càng mạnh mẽ. [Nhanh lên, nhanh lên, làm ơn nhanh lên]. Nàng có thể đoán được, Mã Tiểu Linh đưa cho nàng là Nhị Thập Tứ Tương Kỳ trận, có thể áp chế yêu ma quỷ quái. Cương thi đã tiến hóa thành mắt đỏ, tuy không biết sức mạnh có ngang bằng với cương thi mắt đỏ thật sự hay không, nhưng mắt xanh