"Tiểu Linh, cô đến rồi." - Uyển Nhi sắc mặt ngưng đọng, nhìn Mã Tiểu Linh đang đi tới.
"Uyển Nhi, đây là?" - Mã Tiểu Linh có chút ngập ngừng.
"Đây là Thượng Cổ Thần Thú, lần này phát hiện ở địa bàn của tôi. Tôi phải nhanh chóng nuốt nó, nếu không những người ở địa bàn khác chạy tới, cái gì cũng không được chia. Tình hình khẩn cấp, chút nữa tôi nói rõ với cô."
Uyển Nhi nói xong, cơ thể liền lóe lên, biến mất trước mắt Mã Tiểu Linh. Những người còn lại đứng hai bên Ba Xà, làm công việc phòng thủ, cảnh giác nhìn bốn phía. Họ đều là thủ hạ của Uyển Nhi, mặc dù Ba Xà với họ cũng rất hấp dẫn, nhưng họ đều hiểu. Thực lực Uyển Nhi càng tăng, thì họ mới có mạng mà hưởng thụ.
Mã Tiểu Linh cũng đi vào, thấy Uyển Nhi ngồi xếp bằng trên người Ba Xà. Mắt thường cũng có thể nhìn thấy sự sống của Ba Xà bị hút lấy, chỉ là Ba Xà quá to lớn, sợ muốn ăn nhanh cũng khá mệt.
"Ô, Tiểu Linh, cô em cũng ở đây à, em biết Uyển Nhi sao? Trời ạ, không ngờ tới cô em lại quen biến Yêu Vương, vậy mà anh đây còn muốn giới thiệu em với Xuân Đồng. Khà khà, không ngờ đến đây lại có thể gặp em, đúng là có duyên."
Mã Tiểu Linh nghiêng đầu, là cái tên bác sĩ tình cờ gặp trong quán bar, bản thì hình như là cây Mây, thế giới này cũng thật nhỏ bé. Cười đại một cái, rồi quay đầu chăm chú nhìn Uyển Nhi, không lên tiếng.
Bác sĩ trẻ tự nói nhảm một mình vài câu, thấy Mã Tiểu Linh không thèm phản ứng lại. Rốt cục cũng ngượng ngùng im miệng, chú tâm vào Uyển Nhi.
Thời gian một nén nhang trôi qua, cách đó không xa, trên bầu trờ lại xuất hiện vài bóng người. Bóng đen gần tới gần, thấy Uyển Nhi đang nuốt chửng Thượng Cổ Thần Thú, một tia yêu khí màu tím liền đánh tới.
Uyển Nhi vốn đã cảnh giác bốn phía, thấy yêu khí vừa đánh tới, ngưng ăn tránh né yêu khí, nhìn chằm chằm người vừa đến. Yêu Vương khắp nơi cũng đến rồi ở xa mà tin tức cũng nhanh thật. [Sáu vị Yêu Vương này cũng cho mình mặt mũi đấy chứ.]
Uyển Nhi hừ lạnh: "Chư vị đi quá giới hạn rồi."
"Hừ, Thượng Cổ Thần Thú sao có thể để cô một mình độc chiếm. Bàn về tu vi thì cô đứng đầu mấy tên thấp kém, nên đồng ý đưa cô lên làm vua. Nói đơn giản hơn, là thương hại cô thôi. Cô tưởng mình là vua thật sao?" - Lão già tóc vàng vuốt vuốt mái tóc rối, gương mặt cũng khó ưa.
Thường Thiên Khánh mặc đồ trắng, nhìn Mã Tiểu Linh rồi lại nhìn Uyển Nhi, sắc mặt phức tạp. Thấy Hoàng Phát Lão Gia nói xong, liền cười cợt: "Ta nói này tiểu Hoàng, tính tình của ông vẫn khó ưa như thế. Lần này là ông không đúng, Uyển Nhi là Yêu Vương, tất nhiên phải có giá trị của mình. Ông xông vào địa bàn của người ta còn chưa nói, lại còn uy hiếp người ta. Chuyện này, là ông không phải nha."
"Thường Thiên Khánh, ông làm ơn đừng có giả bộ làm người tốt nữa. Ông chạy tới đây vì cái gì? Không phải cũng giả mù sa mưa, muốn ở đây ăn nuốt một mình à?" - Hoàng Phát Lão Gia tức giận trừng mắt, chỉ vào Thường Thiên Khánh chửi ầm lên.
"Thường huynh nói rất đúng, Ba Xà là do Uyển Nhi phát hiện, thì Uyển Nhi có quyền ăn. Hồ Tam Thái Gia tôi cũng không có ý kiến gì. Tôi sẽ ở đây bảo vệ Uyển Nhi."
Lời Hồ Tam Thái Gia vừa nói ra, cả bốn phía im lặng như tờ, tất cả mọi người đều bị chấn động. Phải biết trong Yêu tộc, Hồ Tam Thái Gia và Thương Thiên Khánh là có công lực cao nhất. Hơn nữa hai người hình như có ân oán gì đó, suốt ngày đánh nhau. Nếu không phải vậy, Yêu giới đã sớm được thống nhất rồi.
"Hồ Tam Thái Gia nói đúng, Thường Thiên Khánh tôi cũng đồng ý bảo vệ Uyển Nhi." - Thường Thiên Khánh giống như bỏ bom vào hồ, làm mặt hồ dậy sóng, tất cả Yêu tộc đều nhìn nhau. [Từ lúc nào Hồ Tam Thái Gia và Thường Thiên Khánh đồng ý bảo vệ người khác thế? Hơn nữa, lại là một con yêu công lực yếu xìu.]
[Từ lúc nào Uyển Nhi được hai yêu quái sống lâu năm để mắt vậy?] - Mọi người dùng ánh mắt khác thường nhìn Hồ Tam Thái gia và Thường Thiên Khánh.
"Bạch Lão thái thái tôi cũng đồng ý bảo vệ Uyển Nhi." - Một bà lão mặt đầy nếp nhăn, bước từng bước nhỏ đi ra. Không thể không nói Bạch Gia Lão thái thái vẫn là người thông minh, từ thái độ của Hồ Tam Thái Gia, bà đã đoán được sự việc lần trước ông ta bị thương. Chắc chắn có người chống lưng cho Uyển Nhi.
Ba Yêu Vương còn lại cũng nhìn nhau, nhớ tới cảnh Hồ Tam Thái Gia bị đánh tơi bời, nhịn xuống đau lòng, không muốn nhìn Ba Xà. [Nếu nuốt được Ba Xà, thì công lực của mình có thể tăng hơn một cấp. Nhưng lần này Hồ Tam Thái Gia, Thường Thiên Khánh, còn có Bạch Lão thái thái, cả ba cùng lên cũng không thắng nổi. Huống chi lỡ đắc tội với "cái người đó", sợ chết thế nào còn không hay.]
Yêu, càng sống lâu thì càng sợ. Ba người lắc đầu tiếc hận, cười khổ: "Đã vậy, thì tôi cũng đồng ý bảo vệ Uyển Nhi."
Mười mấy tên thủ hạ của Uyển Nhi dồn dập hoan hô, đây là tình cảnh thật sự hiếm có. Sáu vị Yêu Vương đều đồng ý bảo vệ Uyển Nhi, xem ra tiền đồ của cô thật sáng lạn.
Uyển Nhi liếc mắt sâu xa nhìn sáu vị Yêu Vương nhưng không nói gì, lần nữa ngồi xếp bằng trên người Ba Xa, tiếp tục ăn.
"Hắc, Tiểu Linh, lâu rồi không gặp." - Thường Thiên Khánh cười chào hỏi Mã Tiểu Linh.
Mã Tiểu Linh theo bản năng che Không Gian Giới Chỉ trên tay, đề phòng nhìn Thường Thiên Khánh. Bốn mắt nhìn nhau một lúc, rồi mới cười cười: "Thường đại ca, lâu