Ngày họp báo rất nhanh rồi cũng đến, gần sáu giờ tối, hội trường diễn ra buổi họp báo đông nghịt người, cảnh tượng náo nhiệt tới mức khiến người ta nhìn vào phải thấy giật mình.Mọi người ai nấy đều đang bàn tán rôm rả về những sự việc vừa qua trong lúc chờ đợi mọi thứ bắt đầu, đồng thời hiếu kỳ dự đoán xem một lát nữa đây trên sân khấu sẽ diễn ra những sự kiện gì.Trên con đường náo nhiệt nhất thành phố được thắp đèn sáng rực về đêm, không hẹn mà gặp, hai chiếc xe hơi đang chở những nhân vật quan trọng nhất của buổi họp báo xuất hiện cùng lúc trước tòa nhà của khách sạn Golden.
Hai xe vừa ngừng trước cửa lớn khách sạn, Tô Hàn xuống từ một chiếc xe khác.Bên này Cảnh Tử Sâm nắm tay Tô Nhược bước xuống xe.
Hiện trường thoắt cái trở nên hỗn loạn, từng đợt ầm ầm như sóng cuộn vang đến.
- Đến rồi, đến rồi kìa.
- Mau lên, mau lên..
Đám phóng viên đã chực chờ sẵn trước sảnh từ rất sớm mắt sáng lên như hổ trong thấy mồi, sau đó lại như nước lũ ầm ầm tràn tới, kích động tạo thành vòng vây, micro liên tục chĩa về phía ba người họ mà thi nhau đặt câu hỏi.
Nhưng Trần Lực nghiêm mặt nói lớn.
- Những ai có thư mời vào sảnh để dự họp báo,còn lại chúng tôi sẽ không trả lời phỏng vấn của bất cứ tạp chí nào.
Nhân viên an ninh của buổi họp báo đều là những người huấn luyện kĩ càng nên giờ phút này đã phát huy rất tốt vai trò của mình, nên cứ thế ngăn cách Cảnh Tử Sâm và Tô Nhược, Tô Hàn với đám người cuồng nhiệt, đồng thời mở một lối đi để họ thuận lợi tiến vào trong.
Hôm nay Tô Nhược vô cùng xinh đẹp,cô mặc một thiết kế Elie Saab với những mẫu thiết kế lấp lánh, ngọt ngào và bay bổng.
Chiếc váy màu màu hồng pha lẫn màu nude, trên tà váy tỉ mĩ được thêu các loài hoa,khiến cô tựa như tiên nữ mùa xuân, tràn đầy sức sống.Chiếc váy này lúc đầu ở phần ngực được thiết kế chữ V khoét sâu nhưng Cảnh Tử Sâm không muốn Tô Nhược mặc như thế nên được thiết kế lớp lưới che lại cho kín đáo..
Mái tóc bị gió cuốn nhẹ khẽ tung bay để lộ dung nhan xinh đẹp, đôi mắt