Thái độ của cô lật nhanh hơn lật sách, đưa hai tay trước ngực chấp lại nhau,vẻ mặt đáng thương còn tỏ ra đau đớn..
- Xin anh đấy, tôi..tôi còn chưa hết đau..
Đêm nay, đêm nay không cần được không..?
Cảnh Tử Sâm nhìn vẻ mặt tỏ ra đáng thương của cô, môi anh cong lên.
Mới vừa rồi đánh mắng chửi anh không thương tiếc, chỉ một cái chớp mắt đã trưng ra bộ mặt tội nghiệp kia..
Anh thả dép ngồi lên giường, kéo chăn đắp qua người dựa lưng vào thành giường, bàn tay nhịp nhịp chỗ bên cạnh.
- Qua đây.
Anh ra lệnh..
Tô Nhược hậm hực trong lòng chửi ba đời nhà Cảnh gia.
Nhưng ngoài mặt lại nhẹ giọng cầu xin.
- Xin anh mà, đêm nay thôi, cơ thể Tôi chưa thoải mái.Tôi ngủ sopha một đêm rồi mai tính tiếp được không..?
Còn cười lấy lòng..
- Nha....!
Cảnh Tử Sâm nhìn cô vài giây..
- Qua đây, đừng để anh ra tay..
Thu lại nụ cười, Tô Nhược dùng mọi cách, mắng cũng không được, dỗ ngọt cũng không xong, cô co chân cố chấp trừng mắt lườm anh..
- Không qua sao?
Anh nhếch môi hỏi lại.
Tô Nhược mím môi ngồi yên, nhưng chưa đầy một giây..
- A...không...tên khốn này, ui....đau....!
Cảnh Tử Sâm chỉ cần ngồi dậy, dùng tay kéo hai chân cô, rất nhanh anh đã đặt cô dưới thân, hôn lên môi rồi cắn nhẹ vào môi dưới cô..
- Còn dám bướng nữa không, hửm?
Bị anh ép dưới thân thở không nổi, hơi thở hai người quấn quýt vào nhau, sợ anh lại giở trò ức hiếp..
Tô Nhược nháy mắt,bàn tay nhỏ vịnh trên vai anh,khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu lấy lòng..
- Nhưng tôi còn đau thật mà, toàn thân rất mệt.
Chân mày cô nhíu nhíu lại, dường như đau thật..
Cảnh Tử Sâm ôm cô vào lòng,bàn tay hư hỏng đưa xuống vuốt ve.
Tô Nhược vội khép chân lại.
- Đừng mà..ưm...!
Tô Nhược còn muốn nói gì đó Cảnh Tử Sâm lập tức cúi xuống, dùng môi ngăn lại.
Đôi môi đỏ mọng ướt át cứ mấp máy trước mắt, làm người ta muốn ngừng mà không ngừng được.
Anh thừa dịp cô kêu lên, đầu lưỡi chui vào miệng cô, chơi đùa cùng lưỡi cô.
Lưỡi anh đảo mọi nơi trong miệng cô, cuốn hết toàn bộ hương thơm.
Môi anh rời môi cô, hôn lên cằm, lên vành tai cô, hơi thở ấm áp phả vào tai, thân nhiệt cô nháy mắt tăng vù, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, hơi thở rối loạn.
- Đừng...!
Tô Nhược khó khăn