- Chủ Tịch..
Cảnh Tử Sâm ngồi xuống ghế chờ, sắc mặt anh không còn ấm áp như ở trong phòng,nhàn nhạt lên tiếng.
- Điều tra tới đâu rồi?.
ngôn tình hài
Trần Lực đưa cho anh một tập hồ sơ đã được tóm tắt sơ lượt qua.
- Chủ Tịch, đây là toàn bộ hồ sơ ghi chép lại xuất thân của Cô Tô mà chúng tôi nhận được.
Điền Lăng nói thêm.
- Chủ Tịch có một điều rất lạ chúng tôi chỉ tìm hiểu được từ năm Cô Tô tròn năm tuổi cho đến bây giờ.
Chân mày Cảnh Tử Sâm nhíu lại.
- Tại sao, Tôi muốn biết toàn bộ về Tô Nhược từ khi cô ấy mới sinh ra đời.
Điền Lăng vội giải thích.
- Chủ Tịch tư liệu từ lúc sinh ra đến lúc năm bốn tuổi của Cô Tô đều không có.
Thông tin sinh ra ở các bệnh viện chúng tôi đã điều tra rất kỹ nhưng không có dữ liệu về cô ấy.
Cảnh Tử Sâm ngẩng đầu nhìn hai người họ, ánh mắt anh nhạy bén suy tư.
- Ý các cậu là có người đã ra tay xóa đi tư liệu của Tô Nhược.
Trần Lực và Điền Lăng đồng loạt gật đầu.
- Có thể đã xóa hoặc sửa đổi tư liệu.
Trần Lực thêm ý.
Cảnh Tử Sâm gật đầu, sự việc này không hề đơn giản.
Để làm được những việc như vậy phải là người không hề tầm thường chút nào.
Lúc này Điền Lăng đưa cho anh một tấm ảnh là hình ảnh đôi nam nữ nhìn qua có vẻ là dân anh chị trong xã hội.
Điền Lăng nói.
- Chủ Tịch đây là hai người đã bán Cô Tô cho Tô Kiến Phàm năm ấy.
Nếu bây giờ chúng ta có thể tìm gặp lại hai người này chắc chắn sẽ tìm ra không ít thông tin về lai lịch của cô Tô.
Cảnh Tử Sâm cầm tấm ảnh ngắm nghía qua.
- Họ đang ở đâu?
- Hiện tại chúng tôi vẫn chưa tìm ra,nhưng theo điều tra hai người này cách đây mười bảy năm trước có dính líu đến vụ án bắt cóc trẻ em sang biên giới, vừa được ra tù cách đây hai năm.
- Chủ Tịch nếu vậy có thể nào....!
- Ý cậu muốn nói có thể nào năm đó Tô Nhược là một trong những đứa trẻ bị bắt cóc.
Trần Lực nhanh chóng gật đầu, Cảnh Tử Sâm là người nắm ý rất là nhanh chóng.
Bỗng nhiên chân mày anh nhíu lại.
- Mười bảy năm trước Tôi và Tử Phong cũng bị bắt cóc, vậy có liên quan hay không?
Điền Lăng và Trần Lực trố mắt nhìn nhau, bọn họ cũng quên mất vấn đề này.
- Chủ Tịch việc của cô Tô có nằm trong đường dây bắt cóc năm ấy hay không phải cần điều tra thêm.
Hiện tại tất cả chỉ tạm là suy đoán của chúng ta.
Cảnh Tử Sâm gật đầu đồng ý với Trần Lực, đúng vậy tất cả tạm thời vẫn còn là con số bí ẩn.
Bằng mọi cách anh phải tìm ra sự thật, Tô Hàn quyết che giấu đến cùng, Tô Nhược thì như một ẩn số, cố sống cố chết giấu đi bí mật của bản thân.
Nhưng quá khứ đó là gì khiến cô gái của anh bất cứ lúc nào cũng có thể bị nó đè ép đến tổn thương.
Cảnh Tử Sâm nhìn vào cửa phòng đóng chặt đôi mắt ẩn chứa tia sắc lạnh.
- Trần Lực cậu liên hệ với Trình Viện tìm hiểu về hai người này có liên quan gì đến vụ án bắt cóc của anh em tôi năm đó hay không?1
- Vâng chủ tịch.
Anh đưa tấm ảnh lại cho Điền Lăng.
- Dùng bằng mọi cách phải tìm