Đêm đã khá muộn, nhìn ngôi nhà đã tắt hết đèn,Khải Phong quay vào trong xe đi thẳng đến hộp đêm.
Bước vào căn phòng vip, ánh mắt củaTầm Nhiên và Lãnh Ân rơi trên người anh.
- Cậu lại đến chỗ của Tiểu Ninh nữa à? Nhìn lại mặt mũi của cậu đi còn chút sức sống nào không chứ? Em ấy cũng đã cho cậu cơ hội rồi, sao cậu vẫn cứ cứng đầu không chịu hiểu?* Lãnh Ân lên tiếng chất vấn Khải Phong*
Khải Phong cười nhạt:" Không phải trước kia cậu luôn không vừa lòng với cuộc hôn nhân của mình sao?"
- Đó là trước đây, cậu vẫn là cậu - một người kiêu ngạo,lạnh lùng,không ai có thể lung lay được cậu, nhưng bây giờ cậu xem, cậu thành dáng vẻ như thế nào rồi, ngày thì lao đầu vào công việc, tối đến thì rượu chè bê tha.
Cậu đang dần đánh mất bản thân mình đó, cậu còn cả Vương thị đang chờ kia kìa.
Cậu đâu thể mãi như thế này, ngày Ngọc Hoa ra đi cậu chưa đến mức như thế này?
Tầm Nhiên thấy cảm xúc cả hai đang căng thẳng, liền đá chân Lãnh Ân, thật ra Lãnh Ân chỉ là đang lo cho tình trạng của Phong mà thôi.
- Phong, cậu nên cho mình cơ hội đi, không phải lúc trước chính miệng cậu nói sao? Tiểu Ninh cũng đã bằng lòng bỏ qua quá khứ rồi còn gì? Sao phải tự làm khó mình?* Tầm Nhiên nhẹ nhàng mà khuyên nhủ*
- Chỉ là mình không còn đủ tư cách sau tất cả mọi chuyện.
- Chuyện cũ đã qua rồi thì nên để nó qua đi, cậu không thể quay lại quá khứ để sửa chữa sai lầm, nhưng cậu có thể sống cho hiện tại và tương lai mà đúng không.Đừng để quá khứ tổn thương mà bỏ lỡ.
Suy nghĩ một hồi Khải Phong lên tiếng:
- Mình muốn đi xa một thời gian, muốn suy nghĩ lại một số việc.
- Là cậu đang muốn trốn tránh?
- Nếu mình cứ ở nơi này, cứ mỗi khi mở mắt ra đâu đâu cũng đều là hình ảnh của em ấy, mình...thật sự không thể vượt qua.* Vừa nói Khải Phong vừa đưa ly rượu mà nóc cạn.*
- Còn Vương thị, cậu đi rồi thì thế nào...?
- Mình sẽ nói chuyện với cha mình, hơn nữa có Chu An - trợ lí của Khải Phong - người duy nhất được anh tin tưởng.
Thiếu mình một thời gian Vương thị không thể nào sụp đổ được.
Lãnh Ân từ nảy đến giờ không đồng tình với cách giải quyết vấn đề của Phong, Lãnh Ân chưa bao giờ thấy Khải Phong là một người như