Sau khi nói xong Tô Hữu Hữu bị dũng khí của chính mình làm cho sợ ngây người, cô cũng có ngày bày tỏ với đàn ông trước, nếu như là trước đây cô nghĩ cũng không dám nghĩ, để danh chính ngôn thuận làm một kẻ lưu manh, cô cũng không dễ dàng gì.
Chung Dực nghe vậy cũng sợ ngây người, Tô Hữu Hữu đây là muốn cho anh danh phận mà anh chờ đợi đã lâu sao? Tuy rằng anh bởi vì lời nói “Hai bên tình nguyện” mà sinh ra nghi ngờ với ý nghĩ muốn đi theo cô lúc trước, nhưng thời khắc anh nghe Tô Hữu Hữu nói để anh làm bạn trai cô, tim của anh lại nhảy nhót.
Anh thậm chí không muốn lo lắng nhiều như vậy mà đồng ý với cô, chỉ là hiện tại anh có chút ngớ ra, quên đi động tác gật đầu.
Tô Hữu Hữu thấy dáng vẻ anh lờ mờ, không gật đầu cũng không nói đồng ý, trong lòng có chút không vui, chế nhạo nói: “Anh còn muốn tôi quỳ một gối xuống đất, mua bó hoa hồng đỏ cầu xin anh làm bạn trai của tôi sao? Nếu hôm nay anh không đồng ý, sau này tôi cũng sẽ không nói nữa, tôi cũng không phải là loại người quay đầu ăn cỏ cũ đâu.”
Tuy nói hiện tại cô đã thua ở trên vạch xuất phát, nhưng vẫn muốn cho mình có đủ thể diện.
Chung Dực nghe vậy vội vàng “Ừ” một tiếng, hoàn toàn quên mất nguyên tắc là gì.
Anh cứ thẹn thùng “Ừ” một tiếng như vậy, Tô Hữu Hữu cũng không hiểu anh đây là đồng ý hay là không đồng ý?
“Anh ‘Ừ’ là có ý gì?” Tô Hữu Hữu ngồi quỳ ở trên giường, tới gần, cùng Chung Dực mặt đối mặt, nhìn thẳng vào mắt anh: “Cố gắng mà đồng ý với tôi?”
Chung Dực bị cô nhìn đến mặt nóng lên, quay đầu đi, lại “Ừ” một tiếng.
Tô Hữu Hữu làm sao lại không vui như vậy?
Tô Hữu Hữu hừ lạnh một tiếng: “Không cần anh cố gắng đồng ý như vậy, không tình nguyện thì quên đi.” Nói xong đứng dậy muốn đi.
Chung Dực bắt lấy cổ tay cô, cường lực kia trực tiếp làm Tô Hữu Hữu ngã ngồi trở lại, trực tiếp ngã vào lòng Chung Dực, cảm giác bạn trai bá đạo quen thuộc này, Tô Hữu Hữu đỏ mặt, vặn vẹo cơ thể nói: “Anh làm gì thế?”
Chung Dực đỡ cơ thể cô, nhấp môi nói: “Tôi nguyện ý.” Nói xong hai tròng mắt giống như ngâm nước đưa tình nhìn cô, thái độ còn rất đoan chính nghiêm túc.
Nghe lời anh nói giống như lời thề khi kết hôn, Tô Hữu Hữu đỏ mặt, ngồi dậy vô cùng không khách khí hôn môi anh một cái, nói: “Thật là ngoan.” Vậy hiện tại cô có thể cợt nhả, không thể tính là đùa giỡn lưu manh nhỉ?
Cô nhìn bộ dáng đỏ mặt thẹn thùng của Chung Dực, càng nhìn càng vừa lòng.
Hiện tại cô cũng là người có bạn trai rồi! Cảm giác có bạn trai lại không phải loại cảm giác lo âu và bất an như cô tưởng tượng, mà là một loại cảm giác hạnh phúc muốn cả thế giới biết đến, nhưng Chung Dực trước mắt lại là bạn trai không thể công khai, loại bạn trai như Chung Dực không có bối cảnh không có công việc muốn cái gì cũng không có, chỉ một giây thôi đã bị bố cô hạ gục ở trong nôi rồi.
Gặt hái được bạn trai như vậy, cô phải có bao nhiêu dũng khí đây, cô sắp bị chính mình làm cho cảm động muốn khóc rồi, không được, nhất định phải đủ mới được.
Vì thế Tô Hữu Hữu chân dài một bước, cưỡi trên người Chung Dực, nhấn ngã anh, sau đó nhào tới muốn cho anh cảm nhận được nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt nhiệt tình, Chung Dực lại duỗi tay chặn cô lại, gò má đỏ hồng, nói: “Bước thứ ba đã là cực hạn của anh, anh hy vọng còn lại có thể làm sau khi chúng ta kết hôn……”
Tô Hữu Hữu thiếu chút nữa bị anh làm cho tức hộc máu: “Đối mặt với bạn gái xinh đẹp như hoa như em đây vậy mà anh lại là Liễu Hạ Huệ à! Chẳng qua, anh yên tâm, anh nghĩ nhiều rồi, em cũng không muốn cùng anh tiến hành bước cuối cùng, em hiện tại chỉ là muốn hôn anh mà thôi! Có hôn hay không?! Lần này không hôn thì lần sau em sẽ không hôn anh nữa!” Nói xong muốn rời khỏi, tư thế kia muốn bao nhiêu lưu manh liền có bấy nhiêu.
Một giây đó Chung Dực thật sự cái gì cũng không nghĩ, chỉ là theo bản năng ôm Tô Hữu Hữu đang muốn rời khỏi, sau đó hai người thuận lý thành chương mà hôn nhau.
Tô Hữu Hữu cắn môi của anh một cái: Ngoài miệng nói không cần, cơ thể lại rất thành thật.
Bằng vào kinh nghiệm xem AV của mình, Tô Hữu Hữu so với dế nhũi Chung Dực hơn một bậc, bước đầu tiên là cạy môi răng của anh ra, công thành đoạt đất, Chung Dực mới đầu có chút không ổn, nhưng rất nhanh đã lĩnh ngộ được lạc thú trong đó, dựa vào bản năng đàn ông mà áp chế Tô Hữu Hữu, cuối cùng trong thế giới hiện thực, quay người đè ép Tô Hữu Hữu, để Tô Hữu Hữu cảm thụ một chút cốt truyện bạn trai bá đạo yêu mình. ←. ←
Mặc dù là mới nếm thử tình thú, Chung Dực cũng rất khắc chế, cảm nhận được loại kích động cởi áo gặp vua trong cơ thể, anh kịp thời đứng dậy rời khỏi Tô Hữu Hữu, thở hổn hển, sắc mặt đỏ lên, trên người rất là khó chịu.
Tô Hữu Hữu nằm ở trên giường, ánh mắt mê ly, hai má đỏ hồng, trên môi còn có sự ẩm ướt được ánh sáng chiếu qua, dáng vẻ tùy ý đó thiếu chút nữa lại làm Chung Dực máu bắn ba thước. (1 thước bằng 1/3 mét)
Tô Hữu Hữu có loại ma lực, luôn có thể khiến cho Chung Dực sinh ra sự kích động muốn đè ép cô.
Chờ Tô Hữu Hữu có thể thở đều rồi mới ngồi dậy, Chung Dực đứng ở mép giường, cô liếc mắt một cái liền thấy nơi nào đó của anh phồng lên không hài hòa: Quả nhiên là một người đàn ông ngoài lạnh trong loạn.
Tô Hữu Hữu vèo đứng dậy, bưng cơm trên tủ đầu giường lên: “Cơm nguội rồi, em đi hâm nóng cho anh.” Nhân tiện bình tĩnh một chút.
Chung Dực khá là không có nhãn lực, đi theo phía sau Tô Hữu Hữu vào nhà bếp, Tô Hữu Hữu mới vừa nhẹ nhàng thở ra, vừa quay đầu lại thấy Chung Dực, sợ tới mức tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.
“Anh đi theo em làm gì?” Đi như thế nào mà lại không có tiếng động!
Chung Dực có chút khó có thể mở miệng, vừa rồi anh hình như có chút quá hào phóng, thế nhưng lại đè Tô Hữu Hữu dưới thân, nhưng dáng vẻ cô hình như không có tức giận?
“Anh tự hâm nóng.” Nói xong liền tránh ánh mắt của cô, lấy đồ ăn của mình đi hâm nóng.
Tô Hữu Hữu ở bên cạnh nhìn anh, nhìn dáng vẻ trốn tránh này của anh, sờ sờ cằm nói: “Anh cũng biết, tình hình của hai chúng ta tương đối đặc biệt, anh đến từ dị thế, về mặt tư tưởng chúng ta có rất nhiều điểm bất đồng, nếu hiện tại chúng ta là bạn trai bạn gái, sau này anh có lời gì nhất định phải nói với em, không thể không nói tiếng nào mà giận dỗi hiểu chưa? Giữa bạn trai bạn gái là cần phải hiểu nhau, có lời gì đều nên thành thật nói ra, tránh cho những hiểu lầm không cần thiết, giống như hôm nay anh hiểu lầm em chụp hình cho những người đàn ông đó.”
Có thể chứ? Nếu là ở Đại Thuấn, đàn ông chỉ cần thuận theo thê chủ là được, làm gì cần biểu đạt ý nghĩ của chính mình, xem ra ngoại trừ hiểu biết phong thổ nơi này, anh còn phải hiểu rõ đạo lý vợ chồng nữa.
“Ừ, anh biết rồi, nếu anh làm sai cái gì,