Hình tượng của người nhà họ Dịch đối với bên ngoài vẫn luôn rất cao lãnh, rất nhiều tiệc rượu thương mại đều là ủy nhiệm cho cao tầng của công ty đến trình diện, người nhà họ Dịch chưa bao giờ tự mình đến, loại tiệc rượu tư nhân như ngày hôm nay ngày xưa bọn họ ngay cả cao tầng cũng sẽ không phái đi, lần này lại là người nắm quyền hiện tại của Dịch Thiên Dung Hòa - Dịch Nhân mang theo vợ và con trai trình diện, tuyệt đối là có mặt mũi lớn.
Rất nhiều ông chủ xí nghiệp bình thường không giao thiệp đến Dịch Thiên Dung Hòa đều thay phiên nhau chúc rượu, Dịch Nhân ngược lại cũng không lạnh lùng như vậy, đều nhấp miệng đáp lại, đúng là so với vai chính của bữa tiệc này là Tổng giám đốc Tô còn được chú ý hơn.
Dịch Tiêu Đồng là Hoàng thái tôn của Dịch Thiên Dung Hòa, đương nhiên cũng được chú ý, Tô Hữu Hữu dứt khoát dẫn anh đến phòng cô để tránh nạn.
“Phỏng chừng bố em hiện tại sắp bị tức chết rồi.” Tô Hữu Hữu rót ly nước lọc đưa cho Dịch Tiêu Đồng, tự mình ngồi lên giường.
Dịch Tiêu Đồng thấy cô ngồi xuống, không hiểu nói: “Em không ra ngoài giúp bố em tiếp khách à.”
Tô Hữu Hữu buồn bực ngán ngẩm đá đá chân: “Không đi, ngược lại có Thương Thu Lạc rồi, những người kia đều biết Thương Thu Lạc là con nuôi của ông ta, em chính là đứa con gái bù nhìn không lộ diện.”
Hai chân Dịch Tiêu Đồng bắt chéo, khuỷu tay chống trên đùi, kéo cằm nói: “Anh cảm thấy rất khó hiểu, quan hệ của em và bố em tại sao lại ác liệt như vậy, không phải nói con gái là tình nhân kiếp trước của bố sao.”
Là một người có nửa dòng máu ngoại quốc, anh mê tín như thế mẹ anh có biết không.
Tô Hữu Hữu không muốn nhắc đến những chuyện phiền lòng kia với anh, khoát tay một cái nói: “Anh sinh sống trong gia đình hạnh phúc chắc là sẽ không hiểu, mặt khác giữa bố mẹ anh là tình yêu chân thành, mười tám tuổi, mới trưởng thành đã sinh anh ra, thật là có dũng khí.”
Dịch Tiêu Đồng lại không ngốc, đương nhiên là nhận ra cô đang lảng tránh đề tài cha con, liền trả lời theo cô: “Thực ra mà nói, anh là sinh ra lúc bọn họ mười chín tuổi, mẹ anh vào lúc sinh nhật mười tám tuổi nghi ngờ mình đã mang thai, dựa theo pháp luật của nước ta mà nói, nếu như mẹ anh và bố anh không phải phát sinh hành vi tình dục vào lúc mười tám tuổi, bố anh sẽ thuộc về diện dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, phải ngồi tù.”
Tô Hữu Hữu nhìn anh đàng hoàng trịnh trọng nói ra, cả người đều sparta*…… anh đánh giá bố mẹ anh như thế thật sự có được không.
(*:Ngôn ngữ mạng, có nghĩa là điên cuồng, điên khùng.)
Tô Hữu Hữu tán gẫu về đề tài này, nói: “Em thấy bố mẹ anh rất hiền hòa, bố anh tương đối nghiêm túc, bố anh bình thường đối với anh nghiêm khắc lắm à?”
Ai biết Dịch Tiêu Đồng lại nói ra lời giật gân: “Ông ấy giả bộ thôi, ở nhà ông ấy là người không đứng đắn nhất, mỗi ngày ông nội anh đều bị ông ấy chọc giận đến mức trắng tóc, bằng không cũng sẽ không vừa nghe nói anh có bạn gái liền mang mẹ anh tới đây nhìn em rồi.”
Quả nhiên sự kỳ lạ sẽ di truyền.
“Độ quan tâm của bố mẹ anh với bạn gái anh còn rất lớn……..”
Dịch Tiêu Đồng tán thành gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ cảm thấy anh là đứa trẻ kỳ quái, mẹ anh thường nói lúc bà ấy hai mươi mốt tuổi anh cũng đã ba tuổi rồi, nói anh một chút cũng không giống phong lưu của bà ấy.”
Tô Hữu Hữu chỉ có thể nói: “Tiếng Trung của mẹ anh rất tốt.”
Dịch Tiêu Đồng nói như điều đương nhiên: “Bởi vì bà ấy từ nhỏ đã lớn lên ở Tứ Xuyên, tiếng địa phương so với tiếng Anh còn tốt hơn, trình độ tiếng Anh của bà ấy ngay cả đạt tiêu chuẩn cấp bốn cũng không tới.”
Trong đầu Tô Hữu Hữu tưởng tượng ra cảnh mẹ Dịch có khuôn mặt nước ngoài nói giọng Tứ Xuyên, cũng rất có cảm giác đấy.
Dịch Tiêu Đồng đột nhiên nói: “Đúng rồi, Tiểu Dực sao đột nhiên lại nghĩ thông suốt muốn đi kiêm chức?”
Vừa nhắc tới Chung Dực, phản xạ thần kinh của Tô Hữu Hữu liền căng thẳng, trả lời: “À……. Có lẽ nó cảm thấy mỗi ngày ăn không ngồi rồi lãng phí thời gian, muốn làm chút chuyện gì đó có ý nghĩa.”
Dịch Tiêu Đồng gật đầu: “Đây là chuyện tốt, có điều tạm thời nó vẫn chưa có chứng minh thư, những kiêm chức có thể đi cũng không nhiều, cosplay thì có thể, thế nhưng anh đối với cái này thật ra cũng không phải là hiểu rõ, cũng rất ít khi đi, có lẽ không có cách nào thường xuyên đi theo bên cạnh nó, thỉnh thoảng cần nó phải tự đi, cái này không thành vấn đề chứ?”
Tô Hữu Hữu gật đầu: “Không sao, em định lúc nó đi hoạt động sẽ đi cùng.”
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy mắt có chút phát sáng, giọng nói cao lên: “Học muội cũng đi à?”
Tô Hữu Hữu giải thích: “Em chỉ là đi giúp một tay thôi, không tham gia hoạt động, em không làm được cái này.”
Dịch Tiêu Đồng cười gật đầu: “Vậy cũng được, chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt rồi.”
Nghe anh nói vậy Tô Hữu Hữu có hơi nghi ngờ, sao cô lại cảm thấy Dịch Tiêu Đồng hình như đang theo đuổi cô nhỉ, nhưng ngẫm nghĩ lại thì lại cảm thấy không phải, tất cả những gì anh làm cũng không có cảm giác đang ra sức theo đuổi cô.
“Chắc là có thể.”
Dịch Tiêu Đồng cũng không tiếp tục đề tài này nữa, mà rõ ràng có hứng thú nói: “Học muội, em có loại album ảnh khi còn bé không, bạn bè đến nhà không phải nên chia sẻ album ảnh khi còn bé à?”
Tô Hữu Hữu xưa nay chưa từng đến nhà bạn bè, đương nhiên cũng không có ai tới nhà cô, cô có chút buồn bực, hóa ra còn có truyền thống này à.
Cô đứng lên nói: “Khi còn bé em chỉ nghỉ đông và nghỉ hè ở đây, không nhớ rõ có hay không, em tìm xem xem.”
Lúc cô đứng dậy không khoác áo choàng, váy dài hở lưng toàn bộ đều lộ ra bên ngoài, lúc này tóc Tô Hữu Hữu cũng không chỉnh tề, vài sợi tóc nhỏ dài buông xuống, hiện ra cái cổ trắng như tuyết của cô, cô cúi người xuống, độ cong của sống lưng nhô lên vô cùng đẹp mắt.
Dịch Tiêu Đồng ngẩn ngơ, đứng dậy đi tới sau lưng cô, muốn đưa tay che lại cảnh đẹp sau lưng cô, trên thực tế anh chưa kịp nghĩ thì đã động thủ rồi, đi kéo váy của Tô Hữu Hữu, kết quả kéo váy không được, lại hù được Tô Hữu Hữu.
“Anh làm gì thế.” Tô Hữu Hữu cuống quít đứng dậy, đụng vào Dịch Tiêu Đồng sau lưng, Dịch Tiêu Đồng thấy cô muốn ngã chổng vó liền vội vàng ôm eo cô, thế là Tô Hữu Hữu bị anh ôm vào trong lòng, da lưng trần trụi dính sát vào áo sơ mi mỏng manh của Dịch Tiêu Đồng, gần đến mức có thể cảm nhận được trái tim anh nhảy lên kịch liệt.
“Có phải tôi quấy rầy hai người rồi không?”
Dịch Tiêu Đồng vội vã buông Tô Hữu Hữu ra, chưa bao giờ không bình tĩnh như hiện tại, cánh tay phảng phất như còn lưu lại độ ấm của vòng eo tinh tế này, khiến anh có chút tâm hoảng ý loạn.
Tô Hữu Hữu nghe thấy giọng của Thương Thu Lạc, ngược lại lại bình tĩnh, điều chỉnh vẻ mặt, ngẩng cao đầu lên, kéo cánh tay Dịch Tiêu Đồng bên cạnh, nhìn về phía Thương Thu Lạc: “Anh xác