Xe lái được một lúc, Dịch Tiêu Đồng mới nói: “Hữu Hữu, anh không hy vọng bởi vì quan hệ của chúng ta có sự thay đổi mà em sinh ra thái độ lảng tránh anh, anh mong rằng chúng ta có thể như trước đây ở cùng với nhau một cách tự nhiên.”
Tô Hữu Hữu trầm mặc rất lâu, yên lặng đến mức Dịch Tiêu Đồng cho rằng cô không trả lời, Tô Hữu Hữu mới nói: “Đầu tiên, quan hệ của chúng ta không có sự thay đổi, thay đổi đúng là bề ngoài, mà không phải là giữa em và anh; thứ hai, em chưa từng trốn tránh anh, nếu như em lảng tránh anh thì sẽ không ngồi trong xe anh; cuối cùng, em không có cách nào có trạng thái bạn trai bạn gái với anh ra bên ngoài, hy vọng học trưởng sau này có thể ở chung với em giống như trước đây, thật ra không cần anh biểu hiện quá thân thiết, chỉ cần em và anh đứng cùng nhau, là có thể khiến cho não bọn họ vá thành một khung cảnh AV nữ nhà giàu bao nuôi soái ca nghèo rồi.”
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy nghi ngờ nói: “AV? AVI à?”
Đậu xanh….. không phải là Dịch Tiêu Đồng không hiểu cái gì gọi là AV chứ?
“Phim người lớn nổi danh của Nhật Bản? Hiểu không? Hình tượng bên ngoài của em và anh đã trở thành dáng vẻ này rồi, họ đều nói anh được em bao nuôi rồi.”
Tô Hữu Hữu cũng sai rồi, rõ ràng cô vẫn sống rất biết điều, kể từ sau khi quen Dịch Tiêu Đồng, da cũng bị lột ra rồi, hiện tại ai cũng biết cô là con gái của Tô tổng Bách Minh, sao lại không có ai lột da của Dịch Tiêu Đồng?
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy mặt hiếm thấy đỏ lên, ho nhẹ một tiếng, mới nghiêm túc nói: “Xin lỗi, gây rối cho em thành như vậy, anh cũng không tận lực giả nghèo, chỉ là ăn mặc và hành vi trước đây của anh khiến tất cả mọi người hiểu lầm, anh lại không muốn ra sức giải thích gia thế của mình có bao nhiêu giàu có, ngày mai anh sẽ làm rõ, sẽ không để cho em khổ não như vậy nữa, hy vọng chúng ta cũng không vì chuyện này mà sinh ra ngăn cách, được không?”
Dịch Tiêu Đồng lái xe nên không có cách nào nhìn cô, chỉ là đưa tay vỗ vỗ vai cô, lấy đó làm an ủi.
Tô Hữu Hữu khoát tay một cái nói: “Không có ngăn cách, chỉ là việc này khiến em có chút tức giận, anh không biết chuyện những người kia nói có bao nhiêu khó nghe đâu, nếu như công khai thân phận sẽ sinh ra rắc rối cho anh, bị bọn họ nói một chút cũng không đáng kể, không nghe là được rồi.”
Dịch Tiêu Đồng nói: “Không có gì rắc rối, trước đây chẳng qua là anh cảm thấy bị hiểu lầm như thế cũng không có gì không tốt nên mới không giải thích, nếu bây giờ ảnh hưởng không tốt tới em, đương nhiên là phải nói rõ ràng.”
Thật ra Tô Hữu Hữu cũng không để ý anh có nói rõ ràng hay không, không chừng nói rõ rồi cô còn bị phun lợi hại hơn, nhưng tầm mắt của công chúng nhất định sẽ tập trung trên người Dịch Tiêu Đồng, phía bên cô bên sẽ bạc nhược hơn một chút, nói không chừng đến lúc đó cô có thể lấy lí do áp lực quá lớn mà tuyên bố chia tay Dịch Tiêu Đồng, dù sao chiêu giả làm người yêu này không thể cưỡng chế bố cô quá lâu.
“Cảm ơn anh đã đưa em về, anh đi làm đi.”
Dịch Tiêu Đồng liếc nhìn đồng hồ đeo tay, nói: “Được, có chuyện gì thì gọi điện cho anh, anh đi trước.”
Tô Hữu Hữu vẫy vẫy tay với anh, mắt tiễn anh rời đi, rốt cuộc có thể về nhà tìm Chung Dực yêu quý của cô rồi ~
Tô Hữu Hữu bước lên lầu, sau khi khóa mật mã “Ding” lên một tiếng, cô nhảy vào: “Chung Dực ~ Em về rồi ~” Nói xong cũng không đợi Chung Dực đi ra đã đá giày chạy vào.
Chung Dực đang xem TV trong phòng khách, nghe thấy tiếng của Tô Hữu Hữu liền thả đồ trong tay đứng dậy.
Tô Hữu Hữu chạy tới ôm cổ anh: “Nhớ em không? Có cảm thấy nửa ngày không gặp như cách ba thu không? Ở nhà có sử dụng kỹ năng em mới dạy anh không?”
Vừa mới đầu Chung Dực còn có chút mông lung, nhưng nhìn thấy nụ cười xấu xa của Tô Hữu Hữu, anh liền biết cô đang nói cái gì, cáu giận nói: “Sao em lại không đứng đắn như thế?”
Tô Hữu Hữu vốn là đang muốn đùa giỡn anh vài câu, nhìn vẻ mặt này của anh liền ngậm miệng, nói: “Phụ nữ không xấu đàn ông không yêu ~” Nói xong hôn môi anh một cái, buông cổ anh ra đi về phía sô pha ngồi xuống.
Chung Dực tay mắt lanh lẹ, vội ôm eo cô kéo cô vào trong lòng: “Đừng ngồi, trên ghế sô pha có kim, cẩn thận đâm phải em.”
“Có kim?” Tô Hữu Hữu vỗ vỗ ngực nhỏ vẫn còn sợ hãi của mình xoay người, lúc này mới phát hiện trên ghế sô pha có để vài cái quần, ồ? Cái quần này hình như đã từng thấy rồi.
Tô Hữu Hữu cầm một cái quần bò lên xem.
Chung Dực ở bên cạnh nói: “Em nói anh có thể đi vào phòng của em, sáng nay anh liền vào thu dọn phòng, phát hiện ra em có vài cái quần bị rách, liền lấy ra may vá một hồi, mặc dù anh được học thêu thùa, nhưng vải này của em có hơi cứng, vá không phải rất tốt, nếu như em cảm thấy không dễ nhìn thì anh sẽ tháo ra vá lại…..”
Lúc mới may vá những cái quần này, anh mới hối hận lúc trước chỉ lo luyện võ mà không học thêu thùa nhiều một chút, chỉ hy vọng Hữu Hữu đừng quá ghét bỏ tài nghệ của anh.
Đậu xanh rau má!!!!
Cái quần bò rách cô tốn hơn bốn trăm tệ để mua! Toàn bộ đều bị Chung Dực may lại! Toàn bộ!
Tô Hữu Hữu nhìn những cái quần bò được cẩn thận may vá, một lỗ cũng không thấy, cô cũng không biết là nên khóc hay nên cười…..
Chung Dực thấy sắc mặt Tô Hữu Hữu không tốt, trong lòng hơi khẩn trương: “Nếu em không thích thì anh sẽ thêm một vài bông hoa? Anh học được một ít, có hoa lên là đẹp rồi.”
Tô Hữu Hữu lấy điện thoại ra, mở Taobao, tìm cái quần bò rách.
“Anh xem, xem cái này, cái này, còn có cái này! Đây là trào lưu ở đây! Không phải bị rách, là cố ý làm rách đó!”
Chung Dực biểu hiện không thể hiểu, sau đó anh chậm rãi giơ lên một cái váy: “Vậy cái lỗ trên eo váy cũng là cố ý à?”
Nhìn cái váy vô cùng đắt này, lòng Tô Hữu Hữu chảy máu, bạn trai cô sao lại hiền lành như thế…..
Tô Hữu Hữu quyết định không đàm luận về đề tài này nữa, liếc mắt nhìn chương trình mà anh đang xem: “Anh cũng đang xem vua bếp tranh bá à?”
“Ừ, chủ nhật chính là so tài nấu nướng, muốn xem một chút xem khi thi đấu làm món ăn gì thì thích hợp.”
“Chủ nhật là thi đấu?” Tô Hữu Hữu vội hỏi: “Chúng ta mau đi báo danh đi!”
Hai người thay quần áo xong xuống lầu, thi đấu nấu ăn xã khu báo danh ở tổ dân phố, Tô Hữu Hữu tiếp nhận bản khai liền trợn tròn mắt, thi đấu xã khu lại còn phải viết hộ khẩu và chứng minh thư: “Dì à, bạn cháu muốn tham gia thi đấu, nhưng hộ khẩu không ở đây thì làm sao bây giờ?”
Bác gái tổ dân phố rất nhiệt tình, kiên trì nói: “Cháu là chủ hộ à? Có thể lấy danh nghĩa của cháu để tham gia thi đấu, các cháu có thể tổ hợp tham gia, cậu ta làm đầu bếp chính, cháu làm trợ thủ, dù sao cũng là một nhà, lấy