Tiệc mừng thọ của ông cụ Dịch được tổ chức trong khách sạn của gia đình, đây cũng là lần đầu tiên Dịch Thiên Dung Hòa làm gia yến khoa trương như vậy, Tô Hữu Hữu lấy thân phận là đối tác hợp tác để đến chúc mừng, ông cụ Dịch thấy cô thì chỉ đánh giá một lượt, cũng không nhiều lời, dường như giống với lời của Dịch Tiêu Đồng nói, chỉ là muốn tận mắt nhìn thấy cô một chút mà thôi.
Hiện tại trong giới ít nhiều gì cũng biết quan hệ của cô và Dịch Tiêu Đồng, không có một công tử nào đến gần giống như bình thường, những cô gái có tuổi tương đương với cô bây giờ lại không có thân phận như nhau, thế là một mình cô yên tĩnh, ở một bên lẳng lặng uống nước trái cây.
“Hữu Hữu.”
Tô Hữu Hữu xoay người, mẹ Dịch Tiêu Đồng nâng ly rượu đỏ xinh đẹp bước tới, bà mặc váy dài trễ ngực, phần ngực đầy đặn của bà thể hiện ra ưu thế kiêu ngạo của bà, cup này…..
“Bác gái, hôm nay bác thật là đẹp.”
“Cái miệng thật là ngọt mà.” Mẹ Dịch che miệng cười: “Hôm nay Hữu Hữu ăn mặc rất bảo thủ nha, bác vẫn thích cái váy lần trước của cháu hơn.” Vẫn là tiếng phổ thông mang theo âm của Trùng Khánh.
Tô Hữu Hữu vẫn còn hơi lúng túng, nói: “Cháu không quá biết cách chọn trang phục, đều do thợ tạo hình phối cho.”
Mẹ Dịch đặt ly rượu xuống, uốn éo cái eo nhỏ đến gần cô, nhỏ giọng nói: “Bác nghe Đồng Đồng nói trong lòng cháu cảm thấy áp lực rất lớn?” Hỏi xong thì vỗ vỗ vai Tô Hữu Hữu, không chờ cô mở miệng đã nói tiếp: “Kỳ thực thì cháu có thể yên tâm, chồng bác không phải là người xử trí theo cảm tính, đúng là bởi vì muốn hợp tác với Bách Minh nên mới hợp tác, cũng không phải bởi vì muốn cháu làm con dâu, đương nhiên, cháu có thể làm dâu nhà bác thì tốt hơn, nhưng cháu có bạn trai rồi mà đúng không?”
Tô Hữu Hữu ngại ngùng gật đầu: “Vâng, vì vậy nên cháu cảm thấy vẫn nên xin lỗi trước, lúc trước bác gái còn làm cơm hộp cho cháu, không nói chuyện này cho bác biết khiến trong lòng cháu luôn cảm thấy có hơi bất an.”
Mẹ Dịch cong đôi môi đỏ, khẽ mỉm cười nói: “Các cô gái trẻ bây giờ rất ít ai được như cháu, cháu lo lắng cũng quá nhiều rồi đấy, thật ra chỉ trách Đồng Đồng quá đặc biệt, xưa nay chúng ta chưa từng thấy nó để tâm cô gái nào, vì vậy nên khó tránh khỏi nhiệt tình với cháu một chút, kỳ thật chúng ta cũng không muốn can thiệp vào chuyện của hai đứa, cũng là do bác làm mẹ chỉ sợ Đồng Đồng quá ngốc mà vuột mất cháu, không nghĩ tới vẫn là không theo đuổi được, thật là đau lòng, chừng nào mới có con dâu đây.” Nói xong bà liền làm ra dáng vẻ thương tâm muốn chết.
Người mẹ này, bác không khỏi quá thích diễn xuất rồi….
Tô Hữu Hữu trấn an nói: “Kỳ thực bác gái không cần phải gấp, học trưởng rất ưu tú, con gái trong trường muốn làm vợ của con trai bác đếm mãi không hết.”
Mẹ Dịch bẹp miệng nói: “Nhưng Đồng Đồng chỉ muốn cháu thôi không phải sao?” Nói xong, nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Tô Hữu Hữu, lại vội vàng nói: “Nhìn bác xem bác đang nói gì này, cái đó….. Bác gái nói một câu, cháu đừng để bụng có được không?”
Tô Hữu Hữu gật đầu: “Cái gì ạ?”
Vẻ mặt mẹ Dịch cẩn thận từng li từng tí, tiến lên bên tai cô nói: “Nếu như, bác nói là nếu như, nếu như tương lai có một cơ hội như vậy, nhất định phải cân nhắc đến Đồng Đồng nhà bác trước nha.”
Quả nhiên là như Dịch Tiêu Đồng từng nói, tri mẫu giả mạc nhược nhi*.
*Con cái là tấm gương phản chiếu của cha mẹ, nhưng đồng thời cha mẹ cũng là người hiểu con cái nhất.
Tô Hữu Hữu rất hào phóng gật đầu: “Vâng, thật ra cháu cũng rất tán thưởng học trưởng.” Dù sao thì chuyện nếu như này vốn dĩ sẽ không xảy ra.
Bây giờ mẹ Dịch mới hài lòng, còn đang muốn nói gì nữa thì Dịch Tiêu Đồng đi tới, khoác một cái áo choàng lên vai mẹ anh: “Mẹ, bố bảo mẹ khoác thêm áo.”
Mẹ Dịch có hơi không vui chép chép miệng, ưỡn rãnh sâu của mình ra: “Đồ cổ hủ! Đồng Đồng, mẹ thế này không đẹp sao? Vừa nãy Hữu Hữu còn nói hôm nay mẹ rất đẹp đấy.”
Dịch Tiêu Đồng cười ha ha, nói: “Hình như bố đang nói chuyện với bạn học Vân nào đó.” Sau đó mẹ Dịch liền biến mất nhanh như gió.
Mẹ Dịch đi rồi, Dịch Tiêu Đồng có hơi áy náy: “Mẹ anh nói gì làm em khó xử à? Bà ấy luôn như vậy, nói chuyện chưa bao giờ để ý xem người ta có giận hay không.”
Tô Hữu Hữu cười lắc đầu một cái: “Không có, mẹ anh rất có lòng.”
Dịch Tiêu Đồng còn bận chào hỏi khách khứa, lúc này vẫn chưa đi, đứng bên cạnh cô, hất cằm: “Nhìn thấy cô gái kia không.”
Tô Hữu Hữu nhìn theo tầm mắt anh, nhìn thấy một cô gái mặc váy bồng màu hồng nhạt, mặt có hơi trẻ con mũm mĩm, rất đáng yêu: “Thấy, sao vậy?”
Dịch Tiêu Đồng sờ sờ cằm nhìn cô gái kia, hỏi: “Em cảm thấy thế nào?”
Dường như cô gái chú ý tới ánh mắt ở bên này, nghiêng đầu sang, nhìn thấy bọn họ đang nhìn mình, nâng cái tay trong ly lên.
Tô Hữu Hữu cũng theo lễ mà nâng ly ra hiệu một cái, Dịch Tiêu Đồng không uống rượu cũng không uống nước trái cây, đương nhiên cũng không đáp lại, dường như cô gái cũng không tức giận, cười với bọn họ một cái rồi tiếp tục nói chuyện với người bên cạnh.
Tô Hữu Hữu hoài nghi nhìn Dịch Tiêu Đồng một cái: “Anh là muốn nói cho em biết anh vừa ý cô ấy sao?”
Dịch Tiêu Đồng nghiêng đầu sang, khóe môi cong lên, dáng vẻ rất thần bí: “Em họ, kiểu bà con rất xa, không có quan hệ máu mủ, khi còn bé anh có gặp cô ấy mấy lần, cô ấy rất đặc biệt, còn rất ghét anh, kiểu cực kỳ ghét.”
Chà chà chà.
“Vậy nên anh thích kiểu người chán ghét anh sao?”
Dịch Tiêu Đồng nghe vậy thì nhíu mày: “Hữu Hữu, em ghét anh à?”
Vẻ mặt Tô Hữu Hữu cứng đờ, ha ha nói: “Không có, chỉ là mới đầu thì có hơi ghét, ha ha ha…..”
Dịch Tiêu Đồng: Cục cưng không vui.
Tô Hữu Hữu vỗ vỗ vai anh: “Đừng nói là anh, lúc mới đầu em cũng ghét Chung Dực, so với ghét anh thì còn nhiều hơn, anh không biết lúc mới tới anh ấy làm em ghét cỡ nào đâu.”
Đây là lần đầu tiên Tô Hữu Hữu chủ động nhắc đến chuyện của Chung Dực, khá hứng thú nói: “Sao lại ghét?”
Nghĩ đến Chung Dực, Tô Hữu Hữu liền không nhịn được mà nở nụ cười, hai cái lúm đồng tiền nhỏ sâu, rất chói mắt: “Dế nhũi, cực kỳ dế nhũi, anh nghĩ xem còn không bằng dế nhũi, tự anh ấy không mở được cửa nhà vệ sinh, lại còn nói em khóa nhốt anh ấy ở bên trong, còn tóm lấy cổ áo em! Nào có đàn ông nào lại túm cổ áo phụ nữ chứ! Anh ấy còn chưa từng dùng máy sấy tóc, không….”
Dịch Tiêu Đồng lẳng lặng nghe cô nói chuyện, hóa ra đây cũng là thích một người, nhắc tới người đó thì hai mắt sáng lên, nếu như anh cũng gặp được người như vậy thì hay rồi….
Liếc nhìn cô gái mặc váy bồng cách đó không xa, Dịch Tiêu Đồng sờ sờ cằm: Có thể thử một lần.
*
Bởi vì có rất nhiều người trợ giúp, việc hợp tác với Dịch Thiên Dung Hòa được tiến hành rất thuận lợi, hợp đồng được ký xong, rất nhiều quy trình đã có thể bắt đầu áp dụng, Tô Hữu Hữu rốt cuộc cũng có thời gian đến xem Chung Dực ghi hình chương trình.
Chương trình được ghi hình sáu tuần, Tô Hữu Hữu đều đã xem qua, so với chương trình ẩm thực thì lại có thiên hướng về kết hợp giữa ẩm thực và giải trí, có người