Giám đốc: !
Mấy nhân viên phục vụ: !
Mộ Thi Hàm: !
Mộ Thi Hàm thực sự hoảng hốt trước hành động cợt nhả của Lãnh Tử Sâm, có cần phải làm quá lên vậy không? Bọn họ còn chưa có kết hôn đâu, anh đang mong sao cả thế giới đều biết cô sẽ lấy anh à?!
"Đơ hết rồi à? Không biết gọi như nào hả?" Đôi mắt đào hoa xinh đẹp kia của Lãnh Tử Sâm hơi nhíu lại.
Mọi người lập tức cùng hô to: "Chào bà chủ!" Âm thanh kia vang vọng khắp Hoàng Đồ, tiếng vang mãi mà không biến mất.
Mộ Thi Hàm: !
Bấy giờ Lãnh Tử Sâm mới hài lòng, anh xua tay: "Nhớ lời tôi nói đấy, đi xuống đi.
"
Chờ đến khi căn phòng chỉ còn lại có hai người Lãnh Tử Sâm và Mộ Thi Hàm, vẻ mặt cô nhìn anh đầy phức tạp.
"Anh! " Bản thân Mộ Thi Hàm đã không giỏi ăn nói, cô muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì.
Lãnh Tử Sâm lại kéo cô ngồi xuống rồi đẩy thực đơn đến trước mặt cô: "Xem thực đơn đi.
"
Mộ Thi Hàm lắc đầu: "Anh chọn là được rồi.
"
Lãnh Tử Sâm nhìn cô, bất lực: "Em là phụ nữ, đừng tuỳ ý quá, em phải khiến người nhường nhịn em chứ không phải là em nhường nhịn người khác, đã biết chưa?"
Mộ Thi Hàm sửng sốt một lúc, ngơ ngác hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì sau này em sẽ trở thành vợ của anh.
" Lãng Tử Sâm trả lời như thể đương nhiên.
Mộ Thi Hàm: Cái này cũng là lý do à? Sao cô cứ cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng nhỉ?
Lúc ra khỏi Hoàng Đồ đã hơn 9 giờ, Lãnh Tử Sâm nhìn về phía cô: "Có muốn đi dạo phố không?"
"Không được, ngày mai! "
"Vậy được, để mai đi.
"
Mộ Thi Hàm: !
Rõ ràng là cô muốn nói mai còn phải đi làm, cô muốn về sớm chút.
Cuối cùng cô cũng không phản bác, coi như ngầm đồng ý, dù sao thì cô sống lại là để trả ơn, cứ theo ý anh là được.
Lãnh Tử Sâm đưa Mộ Thi Hàm về đến dưới nhà, cô vừa mới xuống xe, đã có một người chạy đến chỗ cô: "Thi Hàm.
"
Lãnh Tử Sâm ngồi trên xe nghe thấy một người đàn ông gọi Mộ Thi Hàm là Thi Hàm, trong chốc lát anh không bình tĩnh nổi.
Anh mở cửa xuống xe, đứng bên cạnh Mộ Thi Hàm.
Trang Vĩ Tuấn nhìn thấy Lãnh Tử Sâm đứng bên cạnh Mộ Thi Hàm, vẻ mặt anh ta không tin nổi: "Thi Hàm, em thật sự ở bên anh ta sao? Em thật sự muốn lấy anh ta?"
Mộ Thi Hàm nghe thấy cách anh ta gọi cô thì nhíu mày: "Mong anh Trang hãy gọi tôi là tổng giám đốc Mộ hoặc là cô Mộ, chúng ta không thân thiết đến vậy đâu.
"
Chỉ có trời mới biết cô đã phải dùng bao nhiêu ý chí mới không khiến mình mất khống chế.
Người đàn ông này đã nhốt cô trong nhà gỗ rồi thiêu sống, lúc này cô chỉ hận không thể xé xác anh ta thành vạn mảnh!
Trang Vĩ Tuấn nghe Mộ Thi Hàm nói xong, vẻ mặt anh ta lập tức trở nên khó chịu: "Thi Hàm, rốt cuộc em làm thế? Em đã nói sẽ thử chấp nhận anh mà, em còn nói! "
"Tôi còn nói anh đừng đến quấy rầy tôi, tôi không có thời gian rảnh để lãng phí với anh.
" Mộ Thi