Lãnh Tử Sâm vừa nghe thấy cái tên này đã chẳng muốn nghe thêm thông tin chi tiết về Trang Vĩ Tuấn.
Bởi vì chỉ cần biết đó là anh ta, những chứng cứ khác anh đều có thể tìm được, không cần hai người này cung cấp.
Từ hôm nay trở đi, trong danh sách sát thủ sẽ bớt đi hai người.
Nghe nói những người có tên trong danh sách sát thủ coi trọng danh tiếng của mình hơn cả mạng sống, chính vì điều này mà Trang Vĩ Tuấn mới trả nhiều tiền như vậy để tìm họ.
Bởi anh ta không cần lo mọi chuyện sẽ dính dáng đến mình, anh ta chỉ cần đợi Mộ Thi Hàm chầu trời, đợi Mộ Thị rơi vào tay Thôi Giai Kỳ, rồi sau đó anh ta chỉ cần dỗ ngọt Thôi Giai Kỳ thì tập đoàn Mộ Thị khổng lồ sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay anh ta.
Đáng tiếc đây chỉ là giấc mơ hão huyền của anh ta mà thôi, vì ngay sau đó, cảnh sát đã xuất hiện trước mặt anh ta.
Chiếc còng số 8 lạnh lẽo được khóa vào tay Trang Vĩ Tuấn, thậm chí cảnh sát còn không cho anh ta biện minh lấy một lời.
"Anh cảnh sát ơi, anh có nhầm lẫn gì không?" Trang Vĩ Tuấn thảng thốt kêu lên khi nhìn còng tay lạnh lẽo trên tay mình.
Viên cảnh sát đứng đầu liếc anh ta một cái: "Anh Trang, đừng giả vờ nữa, nếu không có đầy đủ chứng cứ thì chúng tôi sẽ không đến đây bắt người."
"Chứng cứ? Các anh có chứng cứ gì?"
"Những thứ đó sẽ được trình lên trước tòa."
Mẹ Trang chạy ra khỏi phòng, trông thấy cảnh Trang Vĩ Tuấn bị còng tay, bà ấy hoảng sợ hỏi: "Anh cảnh sát, con trai tôi đã phạm tội gì? Sao anh lại bắt nó?"
"Anh ta bị tình nghi thuê sát thủ giết người, có chứng cứ xác thực, chúng tôi muốn bắt anh ta."
"Thuê sát thủ giết người?" Mẹ Trang kinh hãi đến mức lảo đảo, suýt nữa thì đứng không vững: "Chắc...!Chắn chắn các anh lầm rồi, con trai chúng tôi sẽ không làm chuyện như vậy, các anh..."
"Chứng cứ rất xác thực, hy vọng bà đây sẽ không ảnh hưởng đến việc phá án của chúng tôi." Viên cảnh sát nói xong thì đưa Trang Vĩ Tuấn đi.
"Vĩ Tuấn, sao lại như thế? Chắc chắn là họ lầm rồi phải không con?" Mẹ Trang nhìn Trang Vĩ Tuấn với ánh mắt hoang mang.
"Mẹ..."
Trang Vĩ Tuấn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói được câu nào.
Mẹ Trang bất lực nhìn con trai bị dẫn đi, bà ấy sợ đến hồn bay phách lạc, cuối cùng gọi vào số điện thoại đã nhiều năm đã không liên lạc...
...
Mộ Thi Hàm hôn mê ba ngày, không hay biết gì về thế giới bên ngoài, không biết Lãnh Tử Sâm đã giải quyết xong hai sát thủ kia để báo thù cho cô.
Càng không biết Trang Vĩ Tuấn đã bị bắt, mà mấy ngày nay Lãnh Tử Sâm cũng giúp cô ổn định lại Mộ Thị.
Ban đầu mọi người còn không phục, nhưng khi anh đưa giấy đăng ký kết hôn với Mộ Thi Hàm ra thì tất cả đều không có ý kiến gì nữa.
Mặc dù Lãnh Tử Sâm nổi tiếng là ăn chơi trác táng, nhưng ở thành phố A nhà họ Lãnh cũng không thể coi thường.
Nếu Mộ Thi Hàm đã kết hôn với Lãnh Tử Sâm, thì Lãnh Tử Sâm là người thân nhất của cô.
Cho dù Lãnh Tử Sâm không có năng lực đi nữa, không phải sau lưng anh còn có Lãnh Trọng Quân và Diêu Mộng Phạn đó sao? Vậy nên, khoảnh khắc Lãnh Tử Sâm lấy giấy đăng ký kết hôn ra, cuối cùng người của tập đoàn cũng bị dẹp yên.
Lãnh Tử Sâm mất hai ngày để làm xong tất cả những gì cần phải làm, sau đó đến bệnh viện cùng với Mộ Thi Hàm.
Đã bao nhiêu ngày trôi qua, Mộ Thi Hàm vẫn không tỉnh lại, lòng Lãnh Tử Sâm ngày càng chùng xuống, nhưng anh không hề bỏ cuộc.
Dựa theo chỉ dẫn của bác sĩ, mỗi ngày anh đều đến trò chuyện với Mộ Thi Hàm, hy vọng có thể đánh thức được cô.
"Cô bé ơi, đừng ngủ nữa, anh biết mấy năm nay em mệt lắm, nhưng thỉnh thoảng nghỉ ngơi một chút là được rồi, em đừng đánh một giấc là ngủ nhiều ngày như vậy chứ?"
"Cô bé, nom em bây giờ anh thấy xót xa lắm, nhưng anh vẫn thích vẻ lạnh lùng của em hơn."
"Bà nội biết tin em gặp chuyện nên lo lắm, ngày nào cũng gọi mấy cuộc hỏi thăm, nếu mẹ anh không