Edit A Quýt dntltk
Truyện còn đang trong quá trình beta vẫn còn nhiều thiếu sót xin thông cảm.
Chương 40:
Vào giữa tháng 6, nhà máy in quốc gia khép kín bắt đầu in đề thi tuyển sinh đại học thống nhất trên toàn quốc.
Hai trong số các tù nhân phụ trách việc in ấn đã lấy trộm các giấy tờ chứng minh bài kiểm tra từ máy sắp chữ của chính họ và các nguyên mẫu đánh máy khác cho tổng cộng sáu đối tượng.
Bên ngoài hàng rào cao của nhà máy in được bao bọc hoàn toàn, sáng nay có người đã đợi sẵn, nhận được hộp sắt ném ra khỏi tường, vội vàng giấu vào trong túi rồi rời đi.
Có sáu đề kiểm tra đầu vào đại học trong hộp sắt, đó là tiếng Trung, văn học, toán ,tiếng Anh, lịch sử vật lí
Mặc dù nó không phải là một bộ hoàn chỉnh gồm chín môn học, nhưng nó vẫn đủ cho một món lớn
Ngày 20 tháng 6, hộp sắt lên xe lửa.
Vào ngày 22 tháng 6, đến tỉnh Nam Việt, chiếc hộp sắt rơi vào tay một nhóm dạy thêm ngoài trường có trụ sở tại thành phố Trường Kinh.
Ngày 23/6, lớp dạy thêm ngoài giờ với danh nghĩa dạy thêm đã tuyển một số lượng lớn học sinh có trình độ từ trung cấp trở lên.
Lớp dạy thêm bàn bạc với phụ huynh học sinh để đảm bảo chất lượng dạy thêm, đảm bảo cho con vào các trường đại học trọng điểm, phí dạy thêm cao tới 2.000 tệ.
Điều kiện duy nhất là họ phải giữ bí mật cho phiên họp và đó là một phiên họp hoàn toàn kín.
Sau đó, lớp phụ đạo đã liên hệ với các thành trì của nó ở một số thành phố trong tỉnh Nam Việt, và yêu cầu tất cả các thành viên đăng ký tối đa mười lăm học viên, không được tăng thêm.
Cùng lúc đó, nhân viên quầng chúng do Trần Tinh cử vào nội địa thành công, các diễn viên trẻ đóng vai trẻ con vào lớp học phụ đạo hoàn toàn kín bằng thẻ học sinh giả, quay phim câu hỏi và đáp án bài thi mà gia sư yêu cầu ghi nhớ.
Khi Lưu Xuân Hòa đang lo lắng về tiền bạc, bà đã được liên hệ với lớp dạy thêm ngoài trường và đề nghị được hợp tác trở lại.
Ban đầu, lớp dạy thêm ngoài trường nằm ở lũy thành phố Trường Kinh đã hợp tác với Lưu Xuân Hòa vài lần, và Lưu Xuân Hòa đã lấy trộm đề kiểm tra của Thị Nhất Trung và giao cho lớp dạy thêm ngoài trường.
Lớp dạy thêm ngoài giờ dạy học theo câu hỏi của đề thi, để học sinh đạt điểm cao, đáp ứng được yêu cầu của phụ huynh thì phần lợi ích thu được từ lớp dạy thêm sẽ được chia cho Lưu Xuân Hòa.
Lưu Xuân Hòa tưởng nhầm là nhờ cô ăn trộm giấy thi, cô có chút cáu kỉnh từ chối: "Bây giờ toàn trường đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học, không có thời gian chuẩn bị cho bài kiểm tra tiếp theo."
Cô giáo chủ nhiệm lớp dạy thêm ngoài giờ lên lớp nói với bà: "Lần này cô không cần cung cấp đề kiểm tra, cô chỉ cần giới thiệu học sinh cho chúng tôi là được."
Lưu Xuân Hòa: "Cô muốn cái gì?"
Giáo viên dạy thêm ngoài giờ học: "Lưu lão sư gần đây thiếu tiền sao?"
Lưu Xuân Hòa không kiên nhẫn: " có chuyện gì?"
Giáo viên của lớp dạy thêm ngoài trường: "Chúng tôi muốn làm ăn với bà. Chỉ cần hợp tác thành công, lớp dạy thêm của chúng tôi sẽ được đưa ra rộng rãi, và bà có thể đạt được điều mình muốn".
Lưu Xuân Hòa: "làm ăn gì?"
Cô giáo chủ nhiệm lớp dạy thêm: " Bà đang dạy lớp 12 chuyên. Một số học sinh trong lớp có hoàn cảnh gia đình không tâm thường. Không bằng bà giới thiệu các em vào lớp dạy kèm của chúng tôi".
Lưu Xuân Hòa bật cười: "Cô thật sự cho rằng tôi không biết lớp phụ đạo của ngươi trình độ sao? Điểm học sinh tiến bộ rõ rệt, không phải là do tôi cấp đề cho cô sao?"
Mụ cũng muốn lấy lòng một số học sinh trong lớp và mở đường cho chồng mình, câu hỏi đặt ra là bà dám đắc tội không?
Hiện tại là thi đại học!
Nó không phải là một bài kiểm tra thử, cái đề còn có thể tới tay bà sao?l.
Đám người này lòng tham không đáy thì cũng đừng đến liên lụy bà ta.
Lưu Xuân Hòa lập tức cự tuyệt: “Ba kỳ thi thử đã qua, kế tiếp là thi đại học, còn dám nhúng tay vào đề thi đại học?
Giáo viên của lớp dạy thêm ngoài trường: "Nếu mọi việc thành công, bà không chỉ nhận được 20.000 tệ, mà còn khiến phụ huynh học sinh cảm kích. Khi đó, chồng bà sẽ dễ dàng được thăng chức, cô có muốn không? Rồi không lẽ bà muốn làm chủ nhiệm đến hết đời à? Chỉ là chưa từng nghĩ sẽ làm hiệu phó, hiệu trưởng sao? "
Mọi lời nói đều chỉ thẳng vào điểm yếu của Lưu Xuân Hòa, bà thiếu tiền, khao khát được chồng lên làm Phó cục, đồng thời căm ghét những người trên không cho mình được thăng quan tiến chức.
Mụ đã ngồi ở vị trí chủ nhiệm nhiều năm như vậy, có bao nhiêu người ngoài mặt hiền lành nhưng lại thầm cười nhạo bà bà đi cửa sau?
Nếu trong lớp bà đưa ra một vài sinh viên của đại học trọng điểm, chẳng phải có hy vọng danh hiệu đánh giá cuối năm sẽ là phó hiệu trưởng sao?
Lưu Xuân Hòa do dự: "Đó là kỳ thi tuyển sinh đại học, làm sao dám đụng vào?"
Cô giáo chủ nhiệm lớp dạy thêm ngoài giờ: “Cô nói đùa, chúng ta chỉ giúp học sinh thôi chứ không có gian dối đâu”.
Lưu Xuân Hòa ánh mắt chợt lóe, nàng đã hợp tác với lớp phụ đạo này hơn mười lần, không biết có thực lực không?
Có điều
Họ khẳng định là có đề thi trong tay, liên quan đến kỳ thi tuyển sinh đại học, nếu bất cẩn, sẽ bị bỏ tù!
Tuy nhiên, sức cám dỗ quá lớn nên không thể từ chối.
Bà nghiến răng nghiến lợi nói: "Được rồi! Nhưng tôi chỉ có nhiệm vụ giới thiệu học sinh, không liên quan đến tôi những chuyện khác."
"Lưu chủ nhiệm cứ yên tâm, sẽ không có việc gì."
30 tháng 6.
Các lớp học phụ đạo đã kết thúc, tất cả các thí sinh về nhà chờ thi vào đại học.
Lạc Bạch lấy băng ghi âm của Trần Tình, tìm Văn Bác Tân.
Văn Bác Tân đặt những học sinh có điểm đã dao động rất nhiều trong kỳ thi thử ở lớp 10 và 12 trước mặt Lạc Bạch, đương nhiên, tên của các học sinh đều được mã hóa, lần lượt được gọi là A và B...
"Điểm của mấy chục học sinh này thay đổi quá nhiều, kỳ thi vừa rồi tổng điểm chưa đến 200 nhưng kỳ thi sau có thể lên 400, thậm chí 500. Các kỳ thi sau cũng ổn định ở mức 400, 500 phần trăm. Tuy trong ba năm đầu tiên, họ không có thành tích học tập đặc biệt xuất sắc. "
"Lúc trước cậu đã ám chỉ với tôi rằng có lẽ nghi ngờ rằng điểm của họ dao động quá nhiều. Có điều, tôi cũng đã kiểm tra rằng điểm của bọn họ đột nhiên được cải thiện sau khi đăng ký vào các lớp học phụ đạo."
Lạc Bạch: "Ngài cho rằng điểm học sinh tăng vọt là sau khi tham gia lớp học phụ đạo đặc biệt?"
Văn Bác Tân trầm mặc chốc lát: " Chuyện này cậu không tin, tôi sẽ tin à?"
Các lớp phụ đạo dù tốt đến đâu, có tốt hơn các trường bình thường không?
Năng lực gia sư dù có thực sự mạnh cũng không thể biến một 'nhóm' học sinh kém thành học sinh giỏi trong một sớm một chiều.
Văn Bác Tân thở dài: "Sau kỳ thi tuyển sinh đại học chúng ta sẽ nói chuyện. Mà này, cậu tìm tôi có chuyện gì?"
Lạc Bạch: "Ồ, nhắc nhở ngài chuẩn bị sẵn đi, cẩn thận kẻo bị nước bẩn tạt vào."
Văn Bác Tân: "?? Cậu muốn nói gì?"
Lạc Bạch lấy ra cuộn băng: "Cho ngài xem một thứ."
Hai mươi phút sau, Văn Bác Tân đứng dậy 'xuýt xoa', tức giận đến mức gân xanh trên cổ bật ra.
"Gan to bằng trời! !"
"Những người này là tội phạm có tổ chức, họ đang phạm pháp luật! Biết luật mà phạm luật, để kiếm chút tiền ít ỏi đó, ngay cả lương tâm cũng có thể bị đánh mất!"
"Bọn họ làm chuyện này bao lâu rồi? Năm ngoái cũng làm như vậy sao? Còn chuyện thay thành tích học sinh và kết quả thi vào đại học thì sao? Lạc Bạch, cậu phải nói
rõ- Quên đi, tôi sẽ trực tiếp tới cục trưởng, và giáo dục tỉnh. Cuốn băng này đưa cho tôi . Tôi phải xóa sạch đám u nhọt này! "
Văn Bác Tân tức giận đến mặt đỏ tía tai, Lạc Bạch ngược lại là bình tĩnh.
Lạc Bạch: "Ta khuyên ngài nghĩ lại, đừng làm như thế."
Văn Bác Tân nhìn chằm chằm Lạc Bạch: " Cậu muốn bao che cho bọn họ?"
Lạc Bạch: "Văn khoa trưởng, đây là u nhọt ác tính phát tán ra, ẩn chứa rất nhiều thế lực không biết, một lớp phụ đạo nhỏ có thể phát triển đến mức còn dám động vào kỳ thi tuyển đại học. Ngài cảm thấy phía sau liên lụy tới bao nhiêu người . Thành phố Trường Kinh, nữ chính diện hàn lâm thi đại học, tổng giám đốc những người này có bao nhiêu nhà? Chỉ cần họ dựng lên những lớp dạy thêm này thì Các lớp học phụ đạo tồn tại bằng gian lận sẽ lần lượt xuất hiện. "
Văn Bác Tân mặt cứng đờ, dần dần tỉnh táo lại.
Ông thật sự không nghĩ tới nhiều như vậy, chỉ cần nhìn thấy mấy tờ giấy đề thi tuyển sinh đại học kia, có liên quan đến số phận tương lai của hàng ngàn học sinh, bị mua bán tùy tiện như vậy, cơn tức giận của ông cũng đủ hủy hoại lý trí.
Hiện nay xem ra, còn không tỉnh táo bằng một đứa trẻ như Lạc Bạch .
Ông ngồi xuống và xoa dịu tâm trí của mình, chỉ để thấy toàn bộ sự việc phức tạp khủng khϊếp.
Văn Bác Tân châm điếu thuốc, khẽ run tay.
Ban đầu là tức giận, nhưng sau đó là sự đan xen giữa đau buồn và bi thương vì nghĩ ra điều gì đó.
"Ít nhất, kỳ thi tuyển sinh đại học không thể được coi là một thị trường kiếm tiền."
"Nhưng nếu để lộ ra bây giờ, thì vấn đề lớn là chúng sẽ bị phong tỏa. Sau khi bị thu giữ, các lớp học phụ đạo khác sẽ mở ra. Hệ thống giáo dục của Tỉnh Nam Việt còn non nớt, càng dễ bị lợi dụng sơ hở, lợi dụng sơ hở nhiều người và càng nhiều người liên lụy hơn. "
". Một lần gian lận trong kỳ thi tuyển sinh đại học đã bị ngăn cản. Sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, nhiều lần bị cấm ”.
Các lớp học phụ đạo diễn ra tràn lan từ trước đến nay, phải chăng đa số phụ huynh đều mong con mình trúng tuyển vào các trường đại học trọng điểm?
Dù gian lận hay không, kết quả vẫn đẹp, và thế là đủ.
Dùng sức mạnh đồng tiền để mua chuộc những kẻ vô đạo đức, ngang nhiên đánh tráo kết quả thi vào đại học của người khác, thậm chí thay tên, đổi họ để thay thế thân phận học sinh chân chính của người khác chính là điểm hạn chế của hệ thống giáo dục non nớt trong thời đại này. .
"Cậu định làm gì?"
"Nạo xương để chữa độc, vì đã là u nhọt ác tính thì phải móc tận gốc a."
Văn Bác Tân nhíu mày, trong lòng nặng trĩu, hẳn là có thể đoán được ý của Lạc Bạch.
Điên cuồng, chỉ có thể dùng điên cuồng để hình dung.
Cả thành phố Trường Kinh - không! Không toàn ngành giáo dục tỉnh Nam Việt sẽ bị ảnh hưởng nặng nề bởi sự điên cuồng này, thậm chí không gượng dậy nổi.
Lạc Bạch: "Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, điểm số xuống thấp, sau đó bị lộ. Điểm số và đáp án là bằng chứng xác thực, muốn trốn cũng không được. Lộ ra bây giờ có thể giảm thiểu tổn thất, nhưng nó không thể ngăn chặn sự tái diễn của những sự cố như vậy. "
“Chắc chắn, nền giáo dục của tỉnh Nam Việt, thành phố Trường Kinh sẽ rơi vào tình trạng trì trệ kéo dài, và nỗi xấu hổ sẽ khắc sâu trong đầu những người đứng đầu ngành giáo dục tỉnh Nam Việt và tất cả những người làm việc trong đó”.
Lời nói rõ ràng rành mạch, không có lừa dối lừa gạt, tùy theo Văn Bác Tân lựa chọn như thế nào.
Lạc Bạch đứng dậy: "Tôi tin tưởng Văn khoa trưởng là một người có dũng khí và chính trực không hèn nhát, cũng như tinh thần mạo hiểm và đổi mới ."
Để lại băng ghi hình, Lạc Bạch bước tới cửa: "Văn khoa trưởng, nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà mà nạo xương trừ độc a."
Văn Bác Tân không giữ người lại, ngồi trên sô pha hút thuốc, nhìn chằm chằm vào cuộn băng ghi hình.
Trần Tĩnh biết được mình để lại cuộn băng cho Văn Bác Tân, liền gục đầu xuống: "Bảo ca! Đại Bảo ca! Nếu ông ấy gửi cuộn băng đến đồn cảnh sát, chúng ta sẽ mất tất cả, cậu biết không? Tôi đã tốn rất nhiều tiền để mua máy ảnh không dây không phải là trở thành sứ giả của công lý aa! "
Lạc Bạch vỗ vỗ vai Trần Tĩnh, thoải mái nhàn nhã nói ra: "Đừng căng thẳng, hít thở sâu, thả lỏng. Chuyện này vốn là không nên chúng ta ra mặt , xúc phạm đến Văn Giáo Cục hoặc các cục khác còn có cơ hội cứu vãn. Đắc tội các ngành các nghề, ông làm sao bị chơi chết cũng không biết."
Trần Tinh như gặp phải sét đánh: "Cậu khi đó không nói những thứ này."
Lạc Bạch tỉnh táo: "A, nói còn thế nào hố ông?"
Trần Tinh quay đầu lại hỏi Tiểu Bát: "Hắn có nhắc tới từ 'hố' sao?"
Tiểu Bát gật đầu.
Trần Tinh bi phẫn: "Lạc Bạch, ngộ với lị không xong đâu !!"
Lạc Bạch: "... Để người khác thu hút hỏa lực, đoạn băng ghi hình phát ra cũng không ai tước đi quyền tác giả của ông. Hơn nữa, ông thật sự có muốn chuyển nghề phóng viên?"
Trần Tinh tội nghiệp: "Có ý tứ gì?"
Lạc Bạch: "Viết kịch bản về một chủ đề liên quan, về kỳ thi tuyển sinh đại học, hệ thống giáo dục và cải cách, vừa phê bình vừa khen ngợi, nhớ giữ nhịp cho sôi nổi. Sau đó, nhân tiện dùng băng ghi hình để quảng bá. . Nhìn đi, đạo diễn nào giống ông tốt như vậy, để cho tin tức thời sự đều cho miễn phí công khai? "
Cậu nhớ rằng có khá nhiều bộ phim về gian lận thi cử ở các thế hệ sau này, và chúng rất nổi tiếng.
Trần Tĩnh chậm rãi mở miệng, vẻ mặt hưng phấn.
——Nếu tin tức thực sự có thể giúp gã quảng bá bộ phim, gã cả đời này cũng dám thổi tung lên!
Lạc Bạch: "Cố lên, Bảo ca coi trọng lị nha."
Trần Tình gật đầu: "Ứm!"
Lạc Bạch nở nụ cười: "Bảo ca đầu tư, ngộ không thiếu tiền."
Trần Tinh một đại lão gia này sẽ rất cảm động: "Ngài rất tốt."
'Bảo ca đều là người tốt' —— Nghệ Tĩnh Thành Ông chủ Trần Tinh ảo giác lớn nhất cuộc đời,nhiều lần phát tác, chưa từng khỏi hẳn.
Ngày 2 tháng 7, Văn Bác Tân liên lạc với người bạn cũ, thông báo cho hắn những điều đáng ngờ về lớp dạy thêm và nhờ người này giúp ông điều tra.
Vào ngày 4 tháng 7, thành phố Trường Kinh thành lập một nhóm điều tra lớp phụ đạo .
Vào ngày 5, Hải Thị, Quảng Thị và một số thành phố xung quanh cũng bắt đầu thành lập nhóm để hỗ trợ điều tra nhiều lớp học phụ đạo trong thành phố
Khi kỳ thi tuyển sinh đại học đến gần, các cán bộ của Sở Giáo dục tỉnh cuối cùng cũng có thời gian thư giãn sau gần một tháng bận rộn, có thời gian để đóng gói thư từ, vân vân.
Một nhân viên tìm thấy tài liệu giảng dạy mới đầy bụi trong góc và gửi chúng cho chánh văn phòng.
Tối hôm đó, sau khi đọc tài liệu giảng dạy mới, trưởng khoa gọi các thành viên trong nhóm làm việc ngoài giờ.
Ngày 7 tháng 7, kỳ thi tuyển sinh đại học thống nhất toàn quốc năm 1990 chính thức khởi động.
Chiều 8/7, kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học.
Lưu Xuân Hòa đã nhận được 20.000 nhân dân tệ, tài chính đã được quay vòng.