Thành phố S hoa lệ ngập trong hoa tươi và lễ phục. Đúng vậy, ngày hôm nay, hôn lễ của nhà họ Mặc sẽ được tổ chức. Và cũng trong ngày hôm nay, Hà Chỉ Nghi - chị gái của Hà Tiết Âu sẽ kết hôn với Lục Vỹ Thần – Chủ tịch một tập đoàn lớn, đồng sáng lập Học Viện An Ninh.
Sự kiện tỉ năm có một này thu hút truyền thông toàn thế giới, đâu đâu cũng có sự hiện diện của phóng viên, nhà báo. Đèn flash cũng chớp nháy liên tục. Một bầu không khí chẳng biết là vui mừng, nhộn nhịp hay loạn lạc, khó sống.
Hà Tiết Âu vén tấm màn cửa, đứng từ khách sạn đối diện trung tâm tiệc cưới nhìn xuống đường phố, nơi nhưng chiếc xe đắc đỏ cứ nối đuôi chạy đến, cô chau đôi mày:
- Hoa hết cả mắt! Bọn họ được tăng lương bao nhiêu cho cái ngày hôm nay chứ. Càng nhìn càng khó chịu. Chỉ tổ vướng tay vướng chân của mình!
- Cậu lầm bầm gì thế? Không định sang an ủi chị cậu một chút sao? Người ta sắp phải gả cho tên sát vợ, khóc đến sắp ngất rồi kìa!_ Diệp Vân
Người anh rể Lục Vỹ Thần này danh tiếng lừng lẫy năm châu, gia tài không biết chất đâu cho hết, địa vị xã hội cũng rất cao, tiếng nói cực kì có uy lực. Hắn mặt tốt nhiều đếm không xuể, nhưng điểm xấu lại là sát vợ. 9 năm nay, năm nào cũng có tin tức hắn kết hôn. Bởi vì những lý do mà người ngoài không thể hiểu thấu, vợ của hắn ai cũng chết sớm.
- An ủi cái gì chứ? Đó là phúc phận của chị ta, cưới được người giàu có. Có điều gì có thể khẳng định chị ta sẽ chết? Tôi đây đang bận lo cho chồng tương lai của mình, rất nóng lòng trở thành Mặc phu nhân!
- Hà Tiết Âu… Cậu đến chồng của người ta cũng dám cướp hay sao? Cậu to gan quá rồi đó!
Diệp Vân là người khôn ngoan, không bao giờ làm việc đánh liều gây hại cho bản thân. Cô hiểu rất rõ đạo lý: Làm con giáp thứ mười ba, cướp chồng của người ta, chết như chơi chứ chẳng đùa.
Trái với sự lo lắng của Diệp Vân, Hà Tiết Âu trong lòng rất phấn khích.
- Cậu nghĩ Hà Tiết Âu này là ai? Vương Khả Như đó đã được trời định sẽ bị Hà Tiết Âu này cướp chồng rồi!
Cô đã hạ quyết tâm, lên kế hoạch thật kĩ lưỡng, đột nhập vào toàn nhà được bảo vệ nghiêm ngặc nhất đêm nay, hoán đổi cô dâu.
Thế đấy, tình yêu có sức mạnh thật ghê gớm. Tình trong chớp mắt đủ khiến một cô gái có cá tính nổi loạn sẵn sàng bất chấp dị nghị của mọi người mà đoạt lấy hạnh phúc cho mình. Sĩ diện vốn dĩ không nên tồn tại, sĩ diện càng nhiều thì càng thiệt cho bản thân. Tự trọng chính là biết được giá trị của bản thân mình cao tới đâu và dùng giá trị đấy mang về những thứ bản thân khao khát có được.
Người con gái dù có mạnh mẽ tới đâu cũng có lúc chết chìm trong thương nhớ. Đôi mắt đen ngập tràn tham vọng chiếm hữu một người đàn ông tài sắc đủ đầy, thậm chí là dư thừa để một đứa con gái như Hà Tiết Âu nương tựa. Cũng chính cái tham vọng ấy quá lớn, nó khiến cô bỏ qua một điều vô cùng quan trọng. Tòa nhà nàng sắp đột nhập cũng sẽ cùng lúc diễn ra hai lễ cưới chứ không phải một.
Kiêu sa như một vị tiểu thư đài cát đến dự một lễ cưới hoàng gia, cổng chính mở rộng chào đón Hà Tiết Âu, cô vượt qua không một chút khó khăn.
- Vương Khả Như! Cô nên khóc từ bây giờ đi!
Nhếch môi nhẹ một cái, Hà Tiết Âu rẽ bước sang hướng phòng chờ của cô dâu.
Vì hạnh phúc cả đời cô mong muốn, điềm tĩnh cho một ít thuốc mê vào khăn tay, bước chân không còn đanh lạnh, nhẹ nhàng hơn, thước tha hơn…
Chiếc sương cầm tay cô dâu xinh đẹp rơi xuống đất. Hà Tiết Âu hành động thật từ tốn, kéo lê cơ thể đang bất tỉnh vào phòng nghỉ. Bộ váy cưới lấp lánh treo trên giá đến bây giờ mới được lấy xuống. Chẳng biết vô tình hay cố ý nhưng chiếc váy này thật