Luật chơi được đưa ra. Lục Vỹ Thần và Mặc Thiên sẽ ở hai trực thăng khác nhau, được trang bị đầy đủ các thiết bị lập trình và giải mã. Du thuyền Santorini sẽ là vật chủ được bảo vệ.
Nếu mũi tàu bị nổ, chứng tỏ Mặc Thiên đã vượt qua thành công tường lửa. Nếu vị trí nổ là đuôi tàu, điều này đồng nghĩa với việc tường lửa không bị phá vỡ, Lục Thị chiến thắng.
Trong thời gian diễn ra quá trình kiểm tra độ bảo mật của chương trình, tất cả hành khách và nhân viên của du thuyền sẽ được chuyển sang các tàu nhỏ để đảm bảo an toàn.
Sau khi phương thức kiểm định trên được thông qua, Lục Vỹ Thần và Mặc Thiên được cấp cho hai khu vực tách biệt, đảm bảo việc chuẩn bị được diễn ra bí mật và không ai cố tình chơi xấu.
- Em muốn đi cùng tôi hay ở lại?
- Anh lo việc của anh đi, tôi đi cũng không ích lợi gì, ở lại nghỉ ngơi chờ chuyển tàu.
Hà Tiết Âu từ chối sự mời gọi của Lục Vỹ Thần. Cô thật sự không muốn đi theo hắn ngồi làm cảnh. Việc cô không làm được thì nghỉ ngơi chờ xem kết quả sẽ tốt hơn, không thấy bản thân vô dụng. Lục Vỹ Thần cũng không ép cô đi cùng.
Đêm đó, Lục Vỹ Thần không ở bên cạnh, bụng của Hà Tiết Âu lại trở đau. Càng về sáng, cơn đau càng dữ dội khiến cô không thể tiếp tục mặc kệ. Nhắm thấy vẫn còn nhiều thời gian trước khi chuyển tàu, cô tìm đến phòng y tế để xin ít thuốc.
- Bác sĩ, có thể cho tôi xin ít thuốc đau bụng không?
Nữ bác sĩ nhìn gương mặt đã tái nhợt cùng bàn tay đang ôm lấy phần bụng dưới của cô, liền hỏi.
- Cô đang hành kinh à?
- Không có…
- Vậy thì sắp hành kinh?
Hà Tiết Âu khựng lại một chút, bắt đầu tính nhẩm trong đầu. Tính đi tính lại một lúc vẫn cho ra một đáp án duy nhất.
- Hình như là muộn 10 ngày rồi…
Nữ bác sĩ kia liền hiểu ý. Bà đã làm nghề này lâu rồi, bệnh của phụ nữ chỉ cần nhìn mặt thì liền biết vấn đề nằm ở đâu . Bà lấy trong ngăn tủ ra một bút nhựa màu trắng đưa cho cô.
- Đây… đây là cái gì?
- Que thử thai!
- Hả? Bác sĩ có nhầm không, tôi…
- Tôi là bác sĩ hay cô là bác sĩ? Bảo sao thì làm vậy đi.
- Nhưng mà… tôi không biết dùng…
Hà Tiết Âu xấu hổ không dám nói lớn. Cô đã 20 tuổi rồi, trước giờ chỉ học đánh nhau với bắn súng, mấy kiến thức phụ nữ này chưa từng xem qua. Hơn nữa cô tới đây xin thuốc đau bụng, chưa hề chuẩn bị tinh thần đi thử thai.
- Thử nước tiểu. Xong thì đem kết quả ra đây.
Cô loay hoay trong nhà vệ sinh rất lâu, không dám thử. Trong đầu hỗn độn suy nghĩ, chưa từng nghe qua chuyện phụ nữ đau bụng là sẽ có thai. Có thể cô chỉ bị bệnh phụ khoa gì đó, dù sao người ta cũng là bác sĩ, cô nghe lời thì hơn.
Hà Tiết Âu dúi bút thử vào tay của nữ bác sĩ, cô hoàn toàn chưa nhìn qua kết quả của mình.
- Có thai rồi!
Cái quái gì thế? Hà Tiết Âu tưởng như mình vừa mới nghe lầm, hoàn toàn không dám tin vào kết quả kia. Bác sĩ chắc chắn là đã nhầm rồi.
- Cái đó… tôi là đau bụng mà, sao lại thành có thai rồi?
- Tại vì cô không biết, thời kì đầu mang thai đau bụng là chuyện bình thường.
- Nhưng mà tôi đau đến trán đẫm mồ hôi cũng là bình thường sao?
- Tùy vào cơ địa. Cô ở lại đây nghỉ ngơi một chút đi, tiện cho tôi theo dõi tình hình.
Hà Tiết Âu thất thần nằm xuống giường. Có thai hóa ra lại dễ dàng như vậy, cùng một người đàn ông mây mưa một lần thì liền lên chức mẹ.
Cảm xúc lúc này không biết nên tả thế nào cho phải, vừa lo lắng lại vừa xúc động. Bao nhiêu dự định thoát thân khỏi cuộc hôn nhân lợi ích của cô đã bị kiềm chân lại. Cô không muốn sống một đời bên Lục Vỹ Thần, bây giờ lại mang trong mình huyết thống của hắn… Đây rốt cuộc là điềm lành hay là điềm dữ?
Hà