Giống như tình yêu, quá dễ dàng để có, sóng gió cũng không thấy đâu, thì dù nồng cháy đến mấy cũng đâm ra buồn chán. Nhục dục của nam giới càng dễ nồng cháy thì càng dễ nguội lạnh.
Một bước hắn lại gần là đẩy tâm tình của cô xuống một nấc địa ngục. Hà Tiết Âu mới chỉ 20 tuổi, vẫn chưa được yêu đương tử tế, hạnh phúc trần gian cũng chưa được nếm trải trọn vẹn. Lục Vỹ Thần hắn còn có thứ gì không dính tới chết chóc nữa không?
Hà Tiết Âu thật tình muốn khóc lớn nhưng lại không dám khóc. Buộc miệng một câu hết sức ngu ngốc:
- Lục Vỹ Thần, xin anh nhẹ nhàng và hiểu cho cơ thể chưa phát triển hết này của tôi! Tôi chưa từng làm chuyện đó!
Hà Tiết Âu một tiếng chấp nhận ngồi im để hắn xơi thịt, không phải quá đáng chứ Lục Vỹ Thần thật ra cũng chẳng muốn cô ngồi im như vậy. Cuồng nhiệt và đau đớn như bạo tình thật sự vẫn vui hơn rất nhiều.
Lục Vỹ Thần dùng ánh mắt vô định đối diện với ánh mắt dè chừng của Hà Tiết Âu. Nhịp thở đều đều phả ra trong làn khói nước. Lạnh lẽo có. Nóng bỏng cũng có. Mộng mị và huyền ảo.
Im lặng chồng chất lo lắng. Hà Tiết Âu lòng nặng nghìn tấn, đôi tay luôn để ở trạng thái sẵn sàng đấm chết kẻ thù.
Lục Vỹ Thần đột nhiên cử động. Mặt nước bị thân hình vạm vỡ khuấy đảo mạnh, từng cơn sóng hùa nhau táp vào người Hà Tiết Âu. Gì vậy? Hắn chòm người sang phía cô.
- A!
Phản xạ chiến đấu quả nhiên được kích hoạt tuyệt đối. Hà Tiết Âu dùng hết phần sinh lực còn lại, phối hợp tay chân đầu đều, không cân nhắc mà tấn công đối phương.
“Bộp”
Thế giới quan của tổng tài bá đạo – Lục Vỹ Thần sụp đổ dưới tay một đứa con gái chỉ vừa mới đủ tuổi thành niên.
- Em ám sát phu quân!
Đôi mắt nâu lạnh u ám nhìn chằm chằm vào đôi tay của Hà Tiết Âu, miệng rít lên mấy tiếng thù hận. Lục Vỹ Thần hắn không ngờ, đánh gãy tay cô lại là cho cô vũ khí để giết chồng. Thật không thể ngờ, Hà Tiết Âu lại dùng cái cục bột kia đấm vào khuôn mặt tuấn tú của hắn. Va đập mạnh khiến sóng mũi bị tổn thương, đau đớn vô cùng, hắn cảm thấy hối hận vì đã không chặt bỏ luôn đôi tay ấy đi, trách bản thân vẫn còn quá nhẹ nhàng với cô.
Cơ thể của Lục Vỹ Thần thấp thoáng cảm giác bất ổn. Nóng lạnh liên tục, âm dương đấu đá. Da thịt nóng đỏ, thần kinh cũng bắt đầu co giật.
- Anh… không nghiêm túc như vậy…
Lục Vỹ Thần toát mồ hôi, cô nhìn ra được điều không đúng này. Đánh vào mặt thôi mà lại có biểu hiện nghiêm trọng như vậy sao?
- Em! Con tôi còn chưa có, muốn tôi không bao giờ có luôn hay sao?
Ồ. Thật quá vô tình. Chân của Hà Tiết Âu một cước đá thẳng và hạ bộ của Lục Vỹ Thần. Người